Quan Môn

Chương 629 : Vật trang trí đồ sứ

Ngày đăng: 12:48 18/04/20




Nếu như gặp phải người vợ cường thế như vậy, hoặc là nam nhân sẽ biến thành sợ vợ khúm núm, hoặc là do cá tính hai bên quá mạnh mẽ không cách nào hòa hợp, cuối cùng sẽ dẫn đến chia tay, nếu như cứng rắn lôi kéo không thể chia tay nhưng lại không thay đổi tính tình thì còn tra tấn người hơn cả chia tay thực sự.

- Làm vậy thật sự không công bình, đã sớm nam nữ ngang hàng.

Uông Tình dĩ nhiên không tán thành đáp án của Diệp Khai, có chút phàn nàn nói:

- Vì sao chủ nghĩa đàn ông vẫn luôn thịnh hành như thế? Trong nước ở phương diện này vẫn rất lạc hậu thôi…

Diệp Khai nghe nàng phàn nàn, lập tức nở nụ cười:

- Kỳ thật nước ngoài cũng là như thế, chẳng qua có chút quốc gia tình huống đỡ hơn một chút, hiện tại thế giới này chủ lưu vẫn là xã hội nam quyền, bằng không mà nói cũng sẽ không có những tổ chức vận động nữ quyền mỗi ngày ồn ào nháo sự!

- Tôi xem Diệp bí thư theo chủ nghĩa đàn ông rất nghiêm trọng!

Uông Tình nói.

- Không thể nào, tôi rất tôn trọng phụ nữ!

Diệp Khai phản đối.

Uông Tình làm ra vẻ mặt “chỉ có quỷ mới tin lời anh”, sau đó lôi kéo cánh tay Cố Miêu Miêu, hai cô gái đi ở phía trước, bờ mông uốn éo không ngừng, khiến đôi mắt Diệp Khai cũng cảm thấy choáng váng.

Hai cô gái, một người tóc dài, một người tóc ngắn buộc đuôi gà nho nhỏ, một người trầm tĩnh, một người nhanh nhẹn, tính cách đối lập thật rõ ràng, nhưng lại có thể trở thành bạn tốt thân thiết, đây đúng là chuyện làm người hơi kinh ngạc, hay chính là như câu nói đền bù lẫn nhau?

Trách không được các cô gái trời sinh có khuynh hướng trở thành “hoa bách hợp”, Diệp Khai lẩm bẩm, miệng ngậm điếu thuốc, chậm rãi đi theo phía sau.

Nhưng đối với việc vì sao Uông Tình đột nhiên không tiếp tục để tóc ngắn mà lại lưu tóc dài, trong nội tâm Diệp Khai vẫn có chút hiểu biết, thiếu nữ mới lớn, bỗng nhiên gặp được người làm cho mình động tâm, tự nhiên sẽ càng thêm chú ý đối với hình tượng của chính mình, càng thêm chọn lựa, hoặc là cảm thấy để tóc dài lãng mạn, càng dễ dàng khiến cho đối phương chú ý.
Làm việc tại quầy chuyên doanh lâu như vậy, người nào là khách hàng tiềm năng nàng vẫn đủ sức nhìn ra được.

Đối với giá cả như vậy đúng là tương đối cao, cơ hồ là hàng mỹ nghệ bằng với nửa năm tiền lương của công nhân, người bình thường nhất định là mua không nổi, cũng không khả năng hứng thú với loại đồ vật này, mặc dù họ có muốn mua cũng sẽ khuynh hướng với vàng bạc đồ trang sức, những thứ kia thoạt nhìn mới là thực tế.

Uông Tình mở túi xách trả tiền, sau đó nhìn qua Cố Miêu Miêu đang ngắm nghía pho tượng lấy ra sau đó.

- Sao pho tượng này lại là nam vậy?

Uông Tình nhìn thấy pho tượng sứ mà nữ nhân viên lấy ra sau đó, lại là một bé trai, nhìn vào có vẻ thật sáng sủa, mái tóc tùy ý buông thả, đeo kính râm, miệng còn ngậm điếu thuốc, bộ dáng có chút biếng nhác đứng nơi đó, hai chân bắt chéo, một mũi chân chạm nhẹ mặt đất, hiển nhiên là hình dáng hiện tại của Diệp Khai.

Diệp Khai cũng chú ý tới điểm này, ngay lập tức có chút ngạc nhiên, đây không biết là duyên phận hay là gì, lại để cho hắn phát hiện món lễ vật như vậy, theo thần sắc trên mặt Cố Miêu Miêu mà xem, nàng thật sự rất ưa thích nó.

- Bé trai này thật sự là biểu hiện rõ ràng nha.

Uông Tình dùng móng tay gõ gõ lên mặt của bé trai bằng sứ, lại cười nhìn nhìn Diệp Khai, cảm giác như nàng đang búng lên mặt Diệp Khai không khác chút nào.

- Dù sao là tặng không, ngu ngốc sao mà không lấy!

Nhìn biểu tình phiền muộn của Diệp Khai, Cố Miêu Miêu nén cười nói.

Uông Tình nhìn nhìn bộ dáng ba pho tượng, bỗng nhiên chợt linh cảm, đem bé trai đặt trước mặt hai bé gái:

- Miêu Miêu, khi nào tâm tình cô vui vẻ thì cứ bày như thế này, để cho hắn làm hướng dẫn du lịch cho chúng ta!