Quan Môn

Chương 644 : Bị kẹt lại trong vùng đất tuyết

Ngày đăng: 12:48 18/04/20




Bởi vì sắc trời đã muộn, trên đường rất ít xe qua lại.

Nhưng khi Diệp Khai lấy ra di động, liền phát hiện đã hết pin.

- Hắc!

Diệp Khai hắc lên một tiếng, lập tức không lời nào để nói.

Thật sự là nhà dột còn gặp mưa cả đêm, hiện tại dù muốn gọi xe tới đón cũng không khả năng làm được.

Đi trăm dặm tới được chín mươi, những lời này nói thật quá đúng, đã thấy sắp tới được Long Thành còn gặp phải loại chuyện này.

- Hơn mười km, nếu không thì đi bộ về đi!

Lăng Tiếu có chút sốt ruột, cắn răng nói.

Diệp Khai lắc đầu:

- Nếu chỉ mấy cây số thì đi cũng không sao, nhưng hiện tại chí ít là mười mấy hai mươi cây số, với thân thể của cô còn mang giày cao gót, tuyệt đối là đi không nổi!

Điều này cũng không phải nói đùa, mười mấy hai mươi cây số cho dù là trời trong nắng âm mang giày cao gót đi tới cũng là cực hình, huống chi trong loại thời tiết này, loại tình hình giao thông hiện tại? Diệp Khai đoán chừng Lăng Tiếu có thể đi được hai cây số là nằm chết tại chỗ rồi.

- Để tôi thử lại xem lần nữa có thể phát động được máy xe hay không?

Tài xế cũng không còn cách nào khác, hút một điếu thuốc xong tâm tình cũng đỡ hơn một chút, lại chui ra phía trước sửa xe.

- Ai, tôi vốn thích nhất nhìn tuyết rơi, nhưng gặp phải loại tình huống này…

Vẻ mặt Lăng Tiếu vô cùng buồn bực:

- Cha tôi đã sắp nhận phẫu thuật, vốn nghĩ trước khi vào phòng mổ có thể kịp lúc tặng quà sinh nhật cho cha tôi…
Hắn nhìn lên trời quát to, rốt cục đã hết hi vọng.

Đây là một việc vô cùng phiền phức, nếu như là ban ngày còn đỡ hơn một chút, người đi đường dài cũng không ít, đi nhờ xe, đưa tiền mua vé là được rồi, nhưng hiện tại trời đã tối dần, thật khó gặp được xe để nhờ vả, cho dù chỉ tùy tiện gặp được bất cứ xe nào, chỉ cần có thể đem xe lôi tới Long Thành thì xem như giải quyết được vấn đề.

- Gấp cũng vô dụng thôi, chờ thử xem, không đến nỗi không có chiếc xe nào đi qua đây đâu.

Diệp Khai an ủi tài xế, đem nửa bình rượu còn lại cho hắn:

- Dù sao hiện tại đã không đi được nữa, uống một chút rượu ấm áp thân thể.

Tài xế cầm bình rượu uống một hớp, cảm thấy trong thân thể chợt ấm áp, tâm tình đã khá hơn một chút.

- Ai, thật sự là không may, xe này đã sớm nên đại tu rồi, nhưng đám người trong đơn vị lại cứ lê lết mà dùng, rốt cục lại nện trong tay của tôi.

Tài xế lắc đầu nói.

Diệp Khai vừa hỏi mới biết người này vốn làm việc trong một đơn vị cấp dưới của Cục nông cơ thành phố Vân Châu, chiếc Santana cũ nát này cũng là xe của đơn vị, trong thời gian này không ai sử dụng, hắn lái ra chạy là trái pháp luật, nếu như vận khí tốt một tháng cũng có thể lợi nhuận một hai ngàn đồng, xem như cũng không tệ.

- Dù sao xăng cũng là của đơn vị, lại không tốn tiền gì, chỉ bản thân vất vả một chút mà thôi, nhưng hiện tại xe lại hư, trong khi ở đất khác, chuyện này thật không tốt xử lý, xem ra chỉ phải tự mình xuất tiền túi.

Tài xế có chút phiền muộn nói.

- Chuyện này là do chú thiếu cân nhắc thôi, đã muốn cho con ngựa chạy mà không cho nó ăn cỏ. Nếu chú sớm kiểm tra một chút cũng không hao phí bao nhiêu tiền, hiện tại vừa lúc, mọi người bị ném dọc đường rồi.

Lăng Tiếu nói.

- Buổi sáng còn chạy rất tốt, có trời mới biết lúc này nó lại dở chứng!

Tài xế biện hộ.