Quan Môn

Chương 646 : Mọi người nghi hoặc

Ngày đăng: 12:48 18/04/20




Cũng may ở nơi này rốt cục có được trạm điện thoại công cộng, Diệp Khai liền chui vào phòng gọi điện thoại.

- Chờ thêm một chút sẽ có xe tới đón chúng ta.

Diệp Khai nói với Lăng Tiếu:

- Sau đó tôi trực tiếp đưa cô tới bệnh viện đi, hiện tại còn hơn hai giờ mới hết ngày, vừa kịp tặng quà sinh nhật cho cha cô!

- Cảm ơn!

Lăng Tiếu thật thành khẩn cảm tạ.

Sự tình hôm nay xem như là kinh nghiệm phi thường đặc biệt, sau khi về tới Long Thành, trong nội tâm Lăng Tiếu đột nhiên dâng lên một cảm giác thương cảm nhàn nhạt, lại sắp tạm biệt rồi.

Một người bay trên bầu trời, một người chạy trên mặt đất, về sau xem ra cơ hội gặp nhau cũng sẽ rất ít.

Hơn nữa Lăng Tiếu cũng không cho rằng một viên chức nhỏ của thành ủy chính phủ, nhất là người vừa mới vào làm việc sẽ có cơ hội thường xuyên ngồi khoang hạng nhất trên máy bay đi tới đi lui, cho dù là lãnh đạo thành ủy cũng chưa chắc có được đãi ngộ như vậy đi?

Nhìn Diệp Khai thấy thế nào cũng không giống như người hưởng thụ được đãi ngộ như vậy, trừ phi trong nhà hắn thật có tiền.

Nhận thức về Diệp Khai trên cơ bản nàng chỉ tập trung ở phương diện này, nếu như trong nhà Diệp Khai không có tiền, hắn không khả năng ra tay hào phóng như vậy, trực tiếp dùng tiền đi giải quyết vấn đề khó khăn gặp được trên đường.

Phải biết rằng một viên chức nhỏ mới gia nhập chính phủ làm việc chưa được bao lâu, tiền lương một tháng bất quá chỉ hai trăm đồng, so với công nhân còn thấp hơn một ít, nhưng nhìn thái độ ra tay xa xỉ của Diệp Khai, Lăng Tiếu cảm thấy hắn cũng không hề thiếu tiền một chút nào.

Đối với người trẻ tuổi như hắn mà nói, chỉ có hai loại khả năng, một là trong nhà có tiền, một là chức vị của hắn có được quyền lực kiếm chút tiền, thu nhập màu xám thật khả quan.

Lăng Tiếu tình nguyện tin tưởng gia đình Diệp Khai giàu có cũng không hi vọng hắn là phần tử hủ bại như đám người ở trạm kiểm soát kia.

Tài xế của Diệp Khai rất nhanh đã chạy tới, đại khái chừng hơn hai mươi phút đồng hồ.

- Diệp…

Tài xế theo thói quen định gọi là “Diệp bí thư”, nhưng đã bị Diệp Khai ngăn cản lại, hắn vò đầu cười cười, nhìn cô gái đứng bên cạnh Diệp Khai trong lòng tự nhủ hiển nhiên là Diệp bí thư không muốn tiết lộ thân phận, đại nhân vật xưa nay đều ưa thích trò chơi giữ bí mật thân thế kiểu này.

- Trễ như vậy còn để anh vất vả.

Diệp Khai vỗ vỗ bả vai tài xế, sau đó gọi hắn lái thẳng tới bệnh viện ung bướu.

Lăng Tiếu chưa từng gặp qua loại xe có kiểu dáng như xe của Diệp Khai, nàng cảm giác nó giống như loại xe jeep phóng lớn, nhưng sau khi ngồi vào lại phát hiện cảm giác dễ chịu thoải mái không chỉ dùng trưng bày cho đẹp, từ bên ngoài căn bản là nhìn không ra.

Nhìn thấy Diệp Khai không biết từ địa phương nào lấy ra chai rượu đỏ, tư duy Lăng Tiếu có chút rối loạn rồi, nàng nhận ra nhãn hiệu chai rượu được sản xuất từ nước Pháp.

Nàng làm việc trong công ty hàng không đương nhiên phải giỏi tiếng Anh lẫn tiếng Pháp, đương nhiên biết rõ giá trị của chai rượu này, là một trong vài loại rượu nổi tiếng mà đồng sự hay nhắc tới.

Chai rượu này đoán chừng phải mấy chục ngàn một chai đi?

Người uống được loại rượu này, ngồi được loại xe tốt thế này, còn là người bình thường hay sao?

- Không cần nghiên cứu, hàng giả thôi, nhưng mùi vị còn có thể.

Diệp Khai nhìn thấy lực chú ý của Lăng Tiếu đều tập trung lên nhãn hiệu chai rượu kia, liền cười nói với nàng.
Tất cả mọi người cảm thấy Diệp Khai là vì không trêu chọc nổi phó bí thư Tỉnh ủy Cố Thành cho nên mới trốn tại thủ đô không trở lại.

Đương nhiên, hắn phải có một ngày cần đối mặt với chuyện này, trừ phi hắn không muốn tiếp tục làm bí thư Ban kỷ luật thanh tra Long Thành.

- Hắc, nhiệt náo này thật dễ xem lắm hay sao?

Diệp Khai nghe xong không cho là đúng, cười nhạo nói.

Muốn xem hắn đấu đá với Cố Thành, vậy cũng phải có đủ cấp bậc đi, người bình thường làm sao nhìn ra được dấu vết?

Đấu tranh trên quan trường tuy có rất nhiều phương pháp, nhưng theo lực ảnh hưởng đại khái có thể chia thành hai loại, một loại là đấu tranh gay cấn, cũng giống như năm đó mấy cuộc vận động thanh thế lớn, tranh giành lộ tuyến, tranh giành thủ lĩnh, quá trình bên trong oanh oanh liệt liệt, cuối cùng vận mệnh của mỗi người đều thật bi thảm, loại chuyện này cơ hồ mỗi người đều nhìn thấy rõ ràng.

Còn có một loại là đấu tranh sau lưng, loại đấu tranh này cơ hồ đều tồn tại bên trong quan trường, mỗi một vị quan viên lên chức điều động cơ hồ đều có quan hệ với những đấu tranh như thế, tựa hồ không quan hệ tới đại cục nhưng đối với mỗi quan viên có liên quan tới mà nói lại là chuyện đại sự.

Nhưng vô luận là đấu tranh loại nào kết cục cuối cùng đều chỉ có hai kết quả, thành hoặc bại.

Phó bí thư Tỉnh ủy Hà Đông Cố Thành lúc này tâm tình tràn đầy phức tạp, đang nằm trên giường không cách nào chợp mắt.

- Lão Cố, ngủ sớm một chút đi, bác sĩ nói dạo gần đây trái tim ông không được tốt, phải nghỉ ngơi sớm một chút, nên tu dưỡng lại.

Vợ của Cố Thành nghe được thanh âm tiếng trở mình của hắn ngay từ ngoài phòng, đứng bên ngoài hô to.

- Được rồi.

Cố Thành lên tiếng đáp, thuận tay tắt đèn sau đó châm một điếu thuốc, chậm rãi hút lên.

Trong bóng đêm một điểm đỏ hồng không ngừng chớp lóe, lúc sáng lúc tối.

Gần đây bởi chuyện của Cố Binh khiến cho trong tỉnh vô cùng nhiệt náo, tinh thần của Cố Thành có chút vô lực, mấy ngày hôm trước mời bác sĩ về kiểm tra đã nói trái tim của hắn không khỏe lắm, nhưng cũng không có bệnh gì khác, dù sao người tuổi tác cao thì thân thể đương nhiên cũng sẽ có chút vấn đề, chỉ là nặng hay nhẹ mà thôi.

Kỳ thật trái tim không khỏe thì phải kiêng kỵ không được hút thuốc lá.

Chỉ là lúc này tâm tình của Cố Thành hỗn loạn, làm gì còn nhớ nghe theo lời dặn của bác sĩ, một điếu thuốc còn chưa hút đủ hắn đã hút thêm điếu thứ hai, đây đã là thói quen hình thành từ thật nhiều năm, không hút thuốc tựa hồ đầu óc như ngừng lại, làm gì còn suy nghĩ được vấn đề gì khác?

Trong đoạn thời gian này hắn không được nghỉ ngơi chút nào.

Làm trong lòng hắn cảm thấy phiền não chính là vấn đề của nhà máy thép thành phố, mặc dù qua nhiều năm như vậy hắn làm không ít chuyện vi phạm pháp luật, nhưng trong thủ pháp xử lý vết bẩn vẫn luôn vô cùng cẩn thận.

Ngoại lệ duy nhất chính là vấn đề của nhà máy thép thành phố, bởi vì chuyện này cũng không thể nói là vấn đề của chính bản thân hắn mà là đại phiền toái do con trai hắn gây ra.

Nhắc tới Cố Binh, Cố Thành cũng cảm thấy vô cùng đau đầu, cảm thấy đứa con trai lần này làm việc thật là có chút quá mức.

Không sai, Cố Binh nhìn thấy được hiệu ứng thu vét tiền tài của nhà máy thép, điều này nói rõ ánh mắt của hắn rất không tệ, kỳ thật phương hướng lựa chọn của hắn cũng không có vấn đề, vấn đề chỉ là hiện tại bản thân nhà máy xảy ra chuyện lớn, những cán bộ từng giao thiệp với Cố Binh đã đem Cố công tử cột chung một chỗ với bọn họ.

- Không biết sâu cạn ah…

Nghĩ tới Cố Binh, Cố Thành lại lắc đầu.