Quan Môn

Chương 658 : Nan đề thật lớn

Ngày đăng: 12:49 18/04/20




Đương nhiên rồi, từ cá nhân Chu Tử Kiện đến xem, cái sinh ý này cũng không tệ lắm, ở trong tỉnh không cần chi một phân tiền, đường cao tốc này liền xây dựng xong, còn nói đến chuyện thu lộ phí, đó cũng là chuyện hợp lý, còn nói đến phương diện thu phí này nhìn như ăn phải cái lỗ vốn, nhưng mà cũng không cần phải tính toán, hàng năm còn có thể thu lại một bộ phận thuế, đây cũng là sinh ý tương đối có lợi.

Thế nhưng mà từ ảnh hưởng chính trị nhìn lại, dù sao cũng là không có tiền lệ, cho nên không thể không thận trọng xử lý.

Thậm chí Chu Tử Kiện cảm giác được, chuyện này ngay cả đồng chí Nhạc Sơn cũng chưa hẳn có thể quyết định được, không chừng còn cần phải hướng trung ương xin chỉ thị mới được.

Nghĩ đến đây, Chu Tử Kiện không khỏi liếc Diệp Khai một cái, trong lòng tự nhủ vị trẻ tuổi này quả nhiên lợi hại, nói dăm ba câu là có thể giải quyết vấn đề, nhưng mà lại ném ra một cái vấn đề càng khó giải quyết hơn, tư nhân trực tiếp đầu tư tu kiến đường cao tốc, vấn đề này xác thực rất khó giải quyết.

Một khi đã thành, chính là người đầu tiên mở đường cho thiên hạ, nếu là thất bại, toàn bộ lãnh đạo của tỉnh Hà Đông đều phải hổ thẹn đấy, thậm chí sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ chính trị của bọn họ.

- Cái gì, hắn thật sự nói như vậy?

Sau khi Bí thư Nhạc Sơn nghe Chu Tử Kiện nói xong, rất hiếm thấy vò đầu lên.

Tóc của Bí thư Nhạc Sơn xác thực tương đối dày, nhưng dù sao cũng đã lớn tuổi, như thế mà cũng không nhịn được vò đầu lên, hơn nữa hắn gần đây lại vô cùng chú trọng hình tượng bên ngoài, cho nên sẽ rất ít có loại hành vi vò đầu này, hôm nay nghe xong tin tức mà Chu Tử Kiện phản hồi về, lại có chút nhịn không được.

- Đúng vậy, Bí thư Nhạc.

Chu Tử Kiện phi thường trịnh trọng tỏ vẻ nói:

- Kỳ thật tôi cảm thấy được ý nghĩ này của Diệp Khai cũng không tệ, trong tỉnh muốn xuất ra nhiều tiền như vậy, cũng không phải là chuyện dễ, quá độ hướng quần chúng phát động quyên tiền, thì sẽ lo lắng dẫn phát một ít tình huống không tốt, nếu như hắn trực tiếp có thể tìm đến được lượng tài chính lớn như vậy mà nói…, chuyện này chưa chắc đã không thể làm được.

Bí thư Nhạc Sơn nhẹ gật đầu, sau đó hơi xúc động nói:

- Đúng vậy a, tiền là đồ tốt, đã có tiền, có thể làm rất nhiều chuyện, ta cũng muốn vậy a.

Bất quá hắn còn nói thêm:

- Có thể là sự tình này cũng không phải là chuyện dễ, mặc dù nói mượn gà đẻ trứng rất là ngon đấy, nhưng dù sao cũng chưa có tiền lệ, mà bên trong tỉnh Hà Đông, tương đối mà nói là tư tưởng muốn bảo thủ rất nhiều, khó có thể tiếp nhận loại tư tưởng này, ta nghĩ chúng ta có rất nhiều công tác muốn làm rồi.

- Nhạc bí thư, ý của ngài là đồng ý?

Chu Tử Kiện nghe xong, lập tức có chút kinh ngạc.

Tuy hắn cảm thấy Bí thư Nhạc Sơn nhất định sẽ động tâm, nhưng lại thật không ngờ hắn nhanh như vậy liền hạ quyết tâm, hơn nữa định lúc này áp dụng một ít biện pháp, điều này khiến cho Chu Tử Kiện cảm thấy có chút khiếp sợ.

Chẳng lẽ nói, trình độ coi trọng của Bí thư Nhạc Sơn đối với Diệp Khai, đã đến loại trình độ này?

Dù sao bây giờ còn có một điểm là chưa xác định được xuống, chính là Diệp Khai cam kết 3 tỷ tiền mặt, phải chăng thật sự trong vòng 3 ngày liền có thể thực hiện?

Nếu như mọi người phí hết tất cả khí lực, rốt cục tại hội nghị thường ủy đã đạt được ý kiến nhất trí, đồng thời cũng thuyết phục được lãnh đạo trung ương cho phép, nhưng mà đến lúc đó, Diệp Khai tìm không tới một món tiền lớn như vậy, chẳng phải là đem lửa giận của mọi người nổi lên sao?

Nếu có kết quả như vậy mà nói, đoán chừng toàn bộ Tỉnh ủy Hà Đông sẽ mất hết mặt mũi, có lẽ lãnh đạo chủ yếu còn vì thế mà phải gánh chịu trách nhiệm, dù sao không có rõ ràng tình thế liền ăn nói lung tung, loại chuyện này không phải là chuyện mà lãnh dạo tỉnh phải làm.

- Loại chuyện này, cớ sao lại không làm chứ?
Chu Tử Kiện nghe xong, lập tức vỗ ót mọt cái, chỉ mới nghĩ đến Diệp Khai chỉ là Bí thư kỷ ủy của thành phố Long Thành, lại quên hắn cùng kỷ ủy của tỉnh liên hệ càng thêm mật thiết một ít, vì vậy liền gọi điện thoại qua cho Bí thư kỷ ủy tỉnh Tần Phương Trần.

- Phương thức liên lạc với Diệp Khai a…

Tần Phương Trần đồng chí nghe xong, cũng có một ít hiếu kỳ:

- Được rồi, ta liên lạc với hắn một chút, chuyển cáo là Bí thư trưởng đang có chuyện tìm hắn.

Đã qua một hồi, rốt cuộc đã có điện thoại của Diệp Khai gọi lại.

- Chào Bí thư trưởng, tìm tôi có dặn dò gì?

Thanh âm của Diệp Khai truyền tới.

- Không phải là ta tìm ngươi, mà là Bí thư Nhạc muốn gặp ngươi, hiện tại ngươi có thể tới không?

Chu Tử Kiện hỏi.

- Hiện tại a …

Diệp Khai ở trong điện thoại do dự một chút, sau đó mới lên tiếng:

- Cũng tốt, vừa vặn ta cũng có một ít sự tình, phải hướng lãnh đạo báo cáo, sau hai mươi phút, ta sẽ có mặt ở Tỉnh ủy.

- Được, Bí thư Nhạc và ta ở văn phòng chờ ngươi.

Chu Tử Kiện gật đầu hồi đáp.

- Chuyện phiền toái thật là nhiều.

Diệp Khai buông điện thoại xuống, thuận miệng lẩm bẩm một câu.

Tuy thanh âm của hắn không lớn, nhưng mà thời điểm vừa gọi điện thoại lúc nãy, mấy vị trong phòng thế nhưng đều nghe được rành mạch, Nhạc bí thư Tỉnh ủy và Bí thư trưởng Chu Tử Kiện đều đang đợi Diệp Khai đến đấy.

Có thể khiến cho hai vị quan to của Tỉnh ủy đồng thời phải chờ, quả nhiên không phải là người bình thường.

Dương Thuận Hinh liếc nhìn Diệp Khai, trong lòng tự nhủ vị Bí thư trẻ tuổi này nhất định là muốn làm đại sư đấy, thoạt nhìn Bí thư kỷ ủy thành phố Long Thành cũng chỉ là một trong vô số những điểm dừng chân của hắn mà thôi.

Về phần nói mấy vị ủy viên kỷ ủy khác của thành phố, thần sắc lúc này cũng là cực kỳ chuyên chú, đôi tai ngẫu nhiên dựng thẳng lên, muốn từ bên trong đối thoại của bọn họ, nghe ra chút gì.

- Diệp bí thư, có thay đổi gì sao?

Dương Thuận Hinh là Phó bí thư, hơn nữa là người phụ trách công việc chủ yếu của kỷ ủy thành phố Long Thành, thời điểm Diệp Khai không có ở đây, công tác kỷ ủy đều là do nàng xử lý.