Quan Môn
Chương 679 : Tình thế tốt
Ngày đăng: 12:49 18/04/20
Hồ phó tỉnh trưởng đem tư liệu ném sang một bên, vẫn là bắt lấy điểm này không tha:
- Cảnh sát khả dĩ có thể nổ súng, ngươi là Bí thư kỷ ủy thì nổ súng làm gì? Đây không phải là bắn thỏ, mà là bắn người! Coi như việc ngươi nổ súng là hợp tình, nhưng nguyên tắc chính là nguyên tắc, dù sao chuyện này ngươi cũng phải thừa nhận chứ?
Hồ phó tỉnh trưởng phải kiên trì nguyên tắc, nhận định là Diệp Khai không có quyền lực được sử dụng súng, chuyện này là không cách nào tránh được đi.
Mặc dù trong chuyện này quả thật có chút ít nội tình, nhưng mà nguyên tắc chính là nguyên tắc.
Coi như là không thể đem Diệp Khai kéo xuống, nhưng cho hắn thêm một chút rắc rối cũng là tốt đấy, Hồ phó tỉnh trưởng tính toán một cái, như thế nào cũng phải cho hắn một lỗi nặng ở trong Đảng chứ?
Nếu là trên người Diệp Khai có một lỗi nặng như vậy, chỉ sợ là khả năng đạt được cất nhắc, cũng là rất nhỏ rồi, như vậy hắn đối với tỉnh Hà Đông tạo thành ảnh hưởng, cũng sẽ hạ thấp đến một mức có thể tiếp nhận được.
- Ý của Hồ phó tỉnh trưởng, nói là ta không có quyền lợi dùng súng?
Diệp Khai hỏi.
- Đúng, ngươi không có quyền dùng súng, càng không có quyền nổ súng.
Hồ phó tỉnh trưởng gật đầu tỏ vẻ nói.
- Nếu hai hạng quyền lợi này của ta đều có thì sao?
Diệp Khai hỏi ngược lại.
- Điều này sao có thể?
Hồ phó tỉnh trưởng hoàn toàn không tin lắc đầu nói:
- Coi như ngươi thông qua con đường khác lấy được chứng nhân có thể có súng, nhưng không có nghĩa ngươi có quyền lợi nổ súng.
Diệp Khai cười cười, sau đó từ trong túi xách của mình lấy ra một cuốn sách nhỏ, ném tới mặt bàn.
Hồ phó tỉnh trưởng không rõ ràng cho lắm, chỉ là nhìn vào quyển sách nhỏ kia một chút, phía trên là màu đen, nhưng là ấn có quốc huy màu vàng, thoạt nhìn hẳn là một kiện phong bì được chứng nhận.
Hắn từ trên bàn lấy quyển sách nhỏ kia, mở ra xem xét, lập tức liền ngây ngẩn cả người.
Hồ phó tỉnh trưởng nói chuyện, khí thế bất phàm, miệng lưỡi lưu loát, căn bản cũng không cần dùng bản thảo để nói, chỉ là một lần ngẫu hứng lên tiếng, khiến cho mọi người không ngững mà vỗ tay nhiệt liệt, không khí hiện trường được bao trùm lên vô cùng hài hòa.
Bên phía công hội của xưởng thép thành phố, cũng không làm mất cơ hội phái chuyên gia tới quay phim, những tài liệu và tư liệu hình ảnh này tương lai là muốn bảo tồn thích đáng đấy, dù sao hôm nay xem như là một bước ngoặt lớn trong lịch sử của xưởng thép thành phố, rất có ý nghĩa lịch sử.
Mộc Uyển ngồi ở một bên, tâm tư có chút phiêu hốt, thỉnh thoảng lại nghiêng mắt liếc nhìn Diệp Khai, hiển nhiên là đang suy đoán vừa rồi hắn có giao dịch gì với Hồ phó tỉnh trưởng?
Cho đến bây giờ Hồ phó tỉnh trưởng cũng không đề cập đến một chữ về chuyện đấu súng, Diệp Khai nhất định là đã thuyết phục được Hồ phó tỉnh trưởng, bằng không mà nói, làm sao lúc này vị đại nhân vật này lại tâm bình khí hòa, mặt mày hồng hào như vậy, nếu như dựa theo tình huống trong phòng họp nhỏ lúc trước, lúc này Hồ phó tỉnh trưởng đột nhiên mà đến, nên là dùng lời lẽ nghiêm khắc, tàn khốc đối với Diệp Khai để phê bình giáo dục.
Không chừng, còn phải khiến Diệp Khai trước mặt mọi người thừa nhận sai lầm.
Thái độ Diệp Khai rất đoan chính, mỉm cười ngồi ở chỗ kia, gương mặt hơi khẽ nâng lên một ít, cái cằm hơi cao một chút, tựa hồ là đang cẩn thận lắng nghe Hồ phó tỉnh trưởng nói chuyện, thỉnh thoảng lại còn nhẹ nhàng vỗ tay, tỏ vẻ đồng ý.
Mộc Uyển nhìn biểu hiện của Diệp Khai, trong nội tâm nổi lên một loại ý niệm cổ quái, tiểu tử này giả bộ thật tốt a, một chút biểu lộ không tự nhiên cũng không có, từ cái dạng này của hắn, muốn không tiến bộ cũng khó khăn, chứ đừng nói chi Diệp gia sau lưng hắn có tài nguyên hùng hậu, có thể cũng cấp cho hắn rất nhiều trợ giúp.
Thoạt nhìn có người, trời sinh chính là để làm quan mà.
Chỉ là trong lòng Mộc Uyển cũng có một ít hiếu kỳ, là Diệp Khai như thế nào thuyết phục được Hồ phó tỉnh trưởng vậy?
Nếu như chỉ là lấy sự thật để giảng đạo lý mà nói, chưa hẳn đã có thể khiến cho vị quan to cấp Phó tỉnh bộ này hài lòng, nhưng mà Mộc Uyển tuy có hoài nghi, lại thực sự đoán không ra trong hồ lô của Diệp Khai, đến tột cùng là chứa cái gì?
Hết thảy tất cả những chuyện này, thoạt nhìn đều phải đợi sau khi tan họp, chậm rãi hướng Diệp Khai cẩn thận hỏi thăm.
- Quy mô của xưởng thép thành phố phát triển cho đến bây giờ đều không dễ a! Các đồng chí nhất định phải quý trọng bội phần!
Lúc này Hồ phó tỉnh trưởng vẫn là nói chuyện tình cảm, hắn bao hàm thâm tình nói ra:
- Hôm nay cải cách xí nghiệp nhà nước, phi thường gian nan, có rất nhiều xí nghiệp cuối cùng không thể không đối mặt với cục diện phá sản, xưởng thép thành phố của chúng ta đã có một cái bắt đầu tốt, mọi người muốn đồng tâm đồng đức, đem công tác làm tốt, hy vọng lần tiếp theo ta đến nơi này, chờ đợi ta chính là tiệc ăn mừng của mọi người!
Mọi người lại tiếp tục một hồi vỗ tay càng thêm nhiệt liệt, thỉnh thoảng lại có tiếng hoan hô vang lên, còn có người không biết từ nơi nào mang đến một cái trống lớn, bắt đầu gõ đông đông đông.
Hồ phó tỉnh trưởng đối với chuyện này không hề ngăn cản, cười cười nhìn xem mọi người, liên tiếp phất tay, hiển nhiên phi thường hài lòng.