Quan Môn

Chương 690 : Lật trời rồi!

Ngày đăng: 12:49 18/04/20




Chung Ly Dư ngồi trên ghế, nàng thấy thật rõ ràng, trò hề của Ngô phó chủ nhiệm làm cho nàng cảm thấy thật buồn nôn, mà Cưu Sơn Mộc Phu cũng thật sự âm trầm, bề ngoài có vẻ nghiêm trang nhưng theo cách làm của hắn mà xem, người này quả nhiên đúng như lời của Diệp Khai, đúng là không thể chỉ nhìn bề ngoài.

Nhìn bề ngoài thoạt xem thì cẩn thận tỉ mỉ, phi thường lễ phép, nhưng sau lưng hạ dao thì đúng là rất nhanh, không hề giảng chút nhân tình.

Khi trước Diệp Khai từng nói qua, nhưng Chung Ly Dư còn cảm thấy hắn nói hơi nặng lời, nhưng hiện tại nghĩ lại thấy không sai chút nào.

- Làm sao vậy, ai báo cảnh?

Cảnh sát rốt cục sau nhiều tiếng hô hoán, đã xuất hiện!

Bởi vì người báo cảnh nói nơi này có cán bộ văn phòng ủy ban tỉnh bị đánh, cho nên nhóm cảnh sát chạy tới càng nhanh hơn.

Đợi tới khi bọn họ chạy tới, đã chứng kiến hai nhóm người đang giằng co, trong khoảnh khắc không thấy ai nhường ai.

Nhưng làm cho người cảm thấy có chút hiếu kỳ chính là bên trong hai nhóm người, nhân số yếu thế chính là nhóm nữ tính, ở giữa có một cô gái vô cùng xinh đẹp đang lẳng lặng ngồi trên ghế, chung quanh có sáu cô gái vây quanh, nhìn qua hẳn là bảo tiêu.

- Thoạt nhìn tràng diện này có chút lớn…

Cảnh sát lĩnh đội lập tức cảm thấy chuyện đêm nay thật không dễ ứng phó.

Là cảnh sát vùng cơ sở, đôi khi xác thực vô cùng khó xử, thật dễ dàng bị đủ mọi nhân tố quấy nhiễu, đôi khi còn bị lãnh đạo trực tiếp ra lệnh, chuyện này xem như thật khó xử lý.

Nếu anh kiên trì nguyên tắc thì sẽ đắc tội lãnh đạo, bản thân anh sẽ không có được chỗ tốt, nếu như anh làm rối kỷ cương hay trái pháp luật, cuối cùng anh sẽ bước lên con đường không thể quay đầu, tâm linh anh cũng không sống được yên ổn.

Đôi khi, làm cảnh sát dưới vùng cơ sở so với làm lưu manh càng thêm khó xử, ít nhất anh làm lưu manh thì chỉ cần liều mạng là xong, làm cảnh sát càng phải cân nhắc thật nhiều sự tình khác.

Đêm nay hắn có cảm giác tràng diện trước mắt thật không dễ ứng phó, cô gái kia thoạt nhìn thật trầm ổn, rõ ràng còn mang theo sáu nữ bảo tiêu, người nào có thể bày ra được tràng diện lớn như vậy? Cho dù dùng ngón chân suy nghĩ cũng có thể đoán ra được chút vấn đề rồi.

- Rốt cục là chuyện gì xảy ra, các vị gây nháo gì tại đây?

Cảnh sát lĩnh đội vặn hỏi:

- Vừa rồi là ai báo cảnh, đứng ra nói chuyện đi.

Một bảo vệ của nhà máy thép thành phố đứng ra, đem sự tình nói lại đại khái, mặt khác cố ý cường điệu:

- Mấy cô gái này thật khó giải quyết, chỉ dùng một chiêu đã đánh bay một đồng chí trẻ tuổi, mặt khác Ngô phó chủ nhiệm cũng bị nàng đánh tổn thương, anh xem đi, mặt đầy máu!

Cảnh sát nghe xong xem xét Ngô phó chủ nhiệm đang nằm ngửa trên ghế, quả nhiên nhìn thấy trên mặt hắn đầy máu tươi, trong mũi còn đút hai cục giấy, đang ngẩng đầu để tránh tiếp tục bị chảy máu.

- Ngô phó chủ nhiệm là cán bộ ở đâu?
Một bạt tai trực tiếp tát lên trên mặt Ngô phó chủ nhiệm, vì vậy hắn lại bị đánh bay!

- Ti…

Mọi người có mặt tại hiện trường lập tức hít vào một ngụm hơi lạnh, không phải nói chưa từng chứng kiến có người bị đánh bay, mà là thấy được vị mới đánh người ngay lập tức đều có chút ngoài ý muốn.

- Ai, anh làm gì, sao lại đánh người?

Cảnh sát đứng bên cạnh nhìn thấy, ngay lập tức nổi giận.

Sự tình xảy ra đêm nay thật sự làm mọi người phiền muộn cực độ.

Vốn nhận được điện thoại báo cảnh, sau đó lại phát hiện người bị đánh là quan viên cấp phó sảnh trong tỉnh, đợi khi muốn ra tay bắt giữ kẻ bị tình nghi, lại phát hiện địa vị của người ta càng lớn hơn, lãnh đạo trong tỉnh đều phải nịnh bợ nhà đầu tư lớn như họ.

Chuyện này nên làm như thế nào, đám cảnh sát còn chưa suy nghĩ cẩn thận, lúc này Ngô phó chủ nhiệm kia còn bị người thanh niên nọ tát bay, đây là chuyện gì chứ!

- Muốn đánh chính là tên tôn tử không có mắt này!

Người trẻ tuổi mới đánh người dáng vóc cao lớn, nhìn vào chừng hai mươi tuổi, tính tình lại kịch liệt, đánh một quan viên cấp phó sảnh nhưng không hề có chút vẻ mặt sợ hãi, điều này làm nhóm cảnh sát phi thường tức giận.

Vốn hai nhóm người xung đột đêm nay địa vị đều lớn, trong lòng nhóm cảnh sát cân nhắc hồi lâu cũng khó thể ra tay, còn đang âm thầm phát sầu.

Nếu nói về nặng nhẹ, bọn họ cảm thấy nhóm người Chung Ly Dư ra tay đánh người thì nhất định phải có trách nhiệm, nhưng theo thân phận mà giảng, mấy cô gái này là cứu tinh của nhà máy thép, nếu đắc tội các nàng làm trong tỉnh tức giận, bản thân nhóm cảnh sát còn không phải biến thành người thế tội?

Thế nhưng làm sao cũng không nghĩ đến, tình thế bên này vừa mới ổn định một chút, lại xuất hiện một người trẻ tuổi nóng tính như vậy, chỉ một cái tát đã đánh bay cả Ngô phó chủ nhiệm.

Hơn nữa tựa hồ người trẻ tuổi kia còn đánh người thật lẽ thẳng khí hùng, đây đều là sự tình gì chứ?

- Diệp bí thư…

- Diệp bí thư đã đến…

Mọi người lập tức ồn ào kêu lên, lộ ra vẻ phi thường thân mật.

Từ lần trước giải quyết chuyện hỗn loạn bên trong nhà máy, Diệp Khai lộ mặt trong đại hội công nhân viên chức, hơn nữa còn vì nhà máy mời được đơn đặt hàng lớn, ở trong mắt bọn họ Diệp Khai là một cán bộ đáng tin cậy.

Nhưng lúc này Diệp Khai chẳng quan tâm chào hỏi trò chuyện cùng mọi người. Vào lúc này vẻ mặt Diệp Khai tái nhợt, hiển nhiên là phi thường phẫn nộ, ánh mắt quét nhìn qua nhóm nhân viên công tác văn phòng ủy ban tỉnh đi cùng Ngô phó chủ nhiệm cơ hồ như muốn giết người.