Quan Môn

Chương 749 : Con gái vay tiền cha

Ngày đăng: 12:50 18/04/20




Sở Vân Tùng không có mặt, tâm tình của Sở lão gia tử tựa hồ không tệ, lúc ăn sáng cũng thật vui vẻ, nghe lời nói của Sở Tĩnh Huyên ông nội ăn nhiều hơn ngày thường một chút.

- Người là thiết mà cơm là thép, ngày xưa khi ông tham dự chiến tranh tại Liêu Đông, thường xuyên phải ăn đậu đen, thật khó ăn, nhưng vẫn thật có dinh dưỡng.

Lão nhân gia tuổi tác đã cao, nên thường xuyên nhớ về chuyện cũ.

Mỗi khi nhắc tới những chuyện quá khứ, luôn cảm thấy thật hào hứng.

Diệp Khai nghe được cảm thấy có chút mới lạ, vừa ăn vừa lắng nghe Sở lão gia tử kể cho hắn biết sự tình trước kia.

- Năm đó tuyết rơi thật nhiều, rất nhiều đồng chí bị đông lạnh mà chết đói, về sau chúng ta liên tục chiến đấu tại các chiến trường, cuối cùng mới tìm được một chỗ đặt chân, sau đó chậm rãi phát triển lớn mạnh. Lúc ấy ở bên kia làm cải cách ruộng đất…ông nhớ được ngày sau có quyển tiểu thuyết ghi chép lại sự tình diễn ra thời ấy…

Sở lão gia tử thở dài nói.

- Ah, là Bạo Phong Sậu Vũ, cháu cũng có xem qua quyển tiểu thuyết này, cảm giác hoàn toàn tách rời với cuộc sống bây giờ, rất nhiều thứ không cách nào lý giải được.

Diệp Khai gật nhẹ đầu, tỏ vẻ mình nghe hiểu.

- Đúng vậy, rất nhiều thứ vào lúc ấy cảm thấy là chính xác, nhưng hiện tại xem ra lại tồn tại rất nhiều vấn đề…

Sở lão gia tử đồng ý nói:

- Cho nên chúng ta phải luôn một mực tìm kiếm con đường chính xác, không ngừng đi trước thời đại này, ai, hi vọng người trẻ tuổi như các cháu làm tốt hơn được một ít.

- Lão gia tử yên tâm đi, có tuổi trẻ, luôn sẽ tiếp tục phấn đấu phát triển xuống.

Diệp Khai gật đầu nói.
- Ah, vậy…

Diệp Khai nhìn nhìn chợt nói:

- Trà sữa đi, cà phê nâng cao tinh thần quá rồi, tinh thần của tôi đã đủ cao, còn uống cà phê sợ tối không ngủ được.

Người này nói chuyện thật nhiều! Thư ký rót cho hắn ly trà sữa, sau đó rót cà phê cho chủ tịch, quay người đi sang bên cạnh xử lý bàn làm việc của mình, ưu nhã ngồi xuống.

Diệp Khai rỗi rãnh chuyển mắt qua chỗ thư ký, chỉ thấy thư ký dáng người nóng nảy, đeo kính đen, áo sơ mi trắng áo khoác đen, váy ngắn cùng tất chân mang giày cao gót, xác thực có chút thú vị.

Nhưng hắn còn chưa nhìn được bao lâu đã cảm thấy trên đùi nhói đau, là bị Sở tiểu thư ngắt cho một cái.

Diệp Khai liếc mắt nhìn Sở Tĩnh Huyên, bộ dạng như không hài lòng.

Nhưng Sở Tĩnh Huyên cũng trừng mắt liếc hắn, tỏ vẻ nếu hắn không phục nàng sẽ véo thêm vài cái.

- Muốn vay hai trăm triệu đô la, không phải là con số nhỏ đâu.

Sở Vân Tùng vuốt vuốt trán mình, nhìn Sở Tĩnh Huyên nói:

- Tiền cảnh phát triển của hai xí nghiệp thật không tệ, cũng xứng đáng với nhiều tiền như vậy, nhưng vạn nhất lần này phải bồi, hai nhà máy sẽ không có, nha đầu suy nghĩ kỹ càng đi, đừng để tiểu tử này lừa gạt!

- Còn không phải tại cha buộc hắn đưa lễ hỏi mới gây ra chuyện như vậy sao.