Quan Môn
Chương 775 : Tân Diệp hệ
Ngày đăng: 12:50 18/04/20
Nhược điểm duy nhất của Diệp Khai chính là quá trẻ tuổi.
Hơn nữa, đằng trước Diệp Khai không chỉ còn có vị tổ phụ lãnh đạo chính của quốc gia Diệp lão gia tử, lại còn có Diệp Tử Binh đã đi vào vị trí lãnh đạo cấp phó quốc rồi. Cho nên hắn nhất định trong thời gian ngắn không thể thăng tiến thêm được nữa.
Cũng gần như phải có một đoạn thời gian, Diệp Khai phải ngừng lại ở chức vụ cấp trưởng ban này thôi. Vì bản thân tích tụ lại lực lượng, chế tạo chiến tích, nâng cao danh dự, chờ đợi thời cơ kia đến.
- Tiếp đó, tôi nên đi gặp Bộ trưởng Niếp, hay là nên trở lại Lăng Thành đây?
Tề Vũ Thanh biết rõ Diệp Khai ở thủ đô cũng đủ bận rộn, hắn tới ngoài việc cảm tạ, hỏi han đường đi xong cũng không cần phải ở lại. Hiện tại nhất định Diệp Khai cũng chưa sắp xếp gì khác.
- Ừm, vận khí của ông cũng không tệ, thế thì ở lại hai ngày trong thủ đô đi.
Diệp Khai nói với Tề Vũ Thanh, thấy hắn có vẻ mặt mở mịt, liền bồi thêm một câu, nói:
- Cha tôi về thủ đô tham gia một cuộc hội nghị, tôi có thể giới thiệu ông ấy cho ông.
Tề Vũ Thanh nghe xong, trong lòng cũng là có chút kích động. Diệp Tử Binh, vị này chính là người trẻ tuổi nhất trong số các ủy viên chính trị trung ương nha. Nhưng lại chính là đại nhân vật tiền đồ vô lượng. Nếu như bản thân mình có thể được ông ta coi trọng thì còn mạnh hơn cả so với việc được Bộ trưởng Niếp Vân Phi coi trọng nữa.
Tề Vũ Thanh lại càng cảm kích Diệp Khai hơn nhiều lắm.
Trong vòng hai ngày sau đó, cuộc sống của Diệp Khai trôi qua rất phong phú.
Đi tới chỗ Tần Như Hinh thăm con gái của Diệp Kiến Hoan, tâm sự với Lâm Tư Vũ rồi tản bộ, ăn cơm, rồi lại cùng Tề Vũ Thanh trao đổi trong thoáng chốc về cách nhìn về kinh tế, thảo luận về hướng đi sau khi phổ biến cải cách phân chia chế độ thuế xong, chính quyền địa phương sẽ sắp xếp cục diện công nghiệp cùng phát triển việc bảo vệ môi trường gì đó. Hoặc giả Diệp Khai lại gọi điện thoại liên lạc với Ủy ban Kỷ luật Thanh tra thành phố Long Thành, tìm hiểu chút xem về động thái công tác ở đó, rồi nghe bọn họ báo cáo xem sao.
Ngày 30 tháng 4, ủy viên cục chính trị trung ương, Bí thư thành phố Minh Châu Diệp Tử Binh cũng đi máy bay tới thủ đô.
Thời tiết chưa hẳn tốt lắm, sức gió cấp ba, mây cũng rất dầy, độ ẩm không khí rất lớn, chỉ sợ là trời sắp đổ mưa.
Thấy Diệp Tử Binh ngồi máy bay an toàn hạ cánh xong, Diệp Khai mới yên lòng.
- Phó Chủ tịch tỉnh Tề, cùng đi đi, chúng ta đi qua đó.
Diệp Khai nói với Tề Vũ Thanh.
Ngay tại sáng hôm đó, bên phía tỉnh Nhạn Nam đã truyền tới tin tức, nói là Tề Vũ Thanh thắng trong cuộc đua lần này, có thể tấn chức thành Phó Chủ tịch tỉnh, trưởng phòng công nghiệp tỉnh Nhạn Nam. Trở thành một hạt giống một lường được ở chính đàn tỉnh Nhạn Nam.
Hiện tại Diệp Tử Binh thành công đi vào vòng hạch tâm quyền lực, hơn nửa đảm nhiệm chức vụ quan trọng như Bí thư thị ủy thành phố Minh Châu như thế, đương nhiên kết quả xấu kia cũng sẽ không xảy ra. Nhưng là nếu muốn toàn bộ nhân mã của Diệp hệ cũ đều giống như Thiên Lôi, hắn sai đâu đánh đó đều là chuyện không thực tế cho lắm.
Mà đội ngũ Diệp hệ hiện tại lại khác hắn, những người này đều là đội ngũ do một tay cha con Diệp Tử Binh sáng tạo nên, độ trung thành cao, mục tiêu cũng khá nhất quán, cho nên dễ dàng đoàn kết lại, cũng dễ dàng sai bọn họ làm chuyện gì đó.
Đối với mấy chuyện này, Diệp Khai cũng hiểu rõ, Diệp Tử Binh đương nhiên cũng tinh tường, cho nên thái độ của hắn với Tề Vũ Thanh cũng rất nhiệt tình. Chẳng những hỏi thăm rất nhiều chuyện của tỉnh Nhạn Nam, đồng thời cũng hỏi tới một số tình huống của cá nhân Tề Vũ Thanh, lại cổ vũ hắn nhiều hơn, để cho hắn có thể yên tâm vùng vẫy một khoảng trời ở tỉnh Nhạn Nam đó.
Lại nói tiếp cũng rất thú vị. Diệp Khai ra làm quan, cũng không làm quan trên địa bàn của Diệp hệ. Bắt đầu từ tỉnh Giang Trung sau đó lại tới tỉnh Hà Đông, đó đều không phải là phạm vi thế lực truyền thống của Diệp gia. Nhưng Diệp Khai chẳng những ở tỉnh Giang Trung có thể khẳng khái vạch ra một khu Thánh Vương, lại cũng đứng vững gót chân ở tỉnh Hà Đông, kéo thêm được một viên Chủ tịch thành phố Long Thành tiền đồ vô lượng. Đồng thời lại còn mang được sự ảnh hưởng của mình kéo tận tới vùng tỉnh Nhạn Nam xa xôi, nhét thêm cho Diệp hệ một vị mới tấn chức lên Phó Chủ tịch tỉnh kiêm trưởng phòng công nghiệp.
Phần công tích như thế, loại năng lực như thế, thật đúng là làm cho người khác phải ghé mắt mà nhìn xem.
Lại nói thêm nữa là, thân phận của kể cả Diệp lão gia tử hay là bản thân của Diệp Tử Binh đều không tiện chủ động đi địa bàn của người khác đi cướp đoạt quyền lự, vì như vậy rất dễ dẫn tới việc khai chiến toàn diện giữa các phe phái với nhau, luôn bất lợi cho đại cục, chuyện này không ai có thế gánh vác được trách nhiệm.
Mà Diệp Khai đi những địa phương này, chẳng những không bị thế lực địa phương bóp chết tại chỗ, hơn nữa lại còn có thể luôn hấp thu lực lượng khắp nơi để cho chính hắn làm việc, kéo thêm vào đội ngũ của Diệp hệ, làm cho những thế lực lớn đó cho dù có phiền muộn thì cũng không có lời nào để nói.
Bao nhiêu người lão làng lại bị Diệp Khai trẻ tuổi như thế đốn cái bổ nhào, cũng chỉ có thể nói là năng lực thấp kém mà thôi.
Đoàn xe vừa mới tới khách sạn, điện thoại của Diệp Khai lại vang lên.
- Bí thư Nhạc Sơn? Ngài khóe chứ?
Diệp Khai tiếp điện thoại, sắc mặt trở nên vô cùng ngưng trọng. sau một lát, hắn mới lên tiếng nói:
- Được, tôi hiểu được. Xin Bí thư Nhạc Sơn yên tâm, tôi lập tức trở lại Hà Đông…
Đoàn xe vừa mới tới khách sạn, điện thoại của Diệp Khai liền vang lên.
- Bí thư Nhạc Sơn? Xin chào ngài. Tôi là Diệp Khai.
Diệp Khai tiếp điện thoại, sắc mặt lập tức trở nên vô cùng ngưng trọng, sau một lát, hắn mới lên tiếng:
- Được, tôi hiểu được, xin Bí thư Nhạc Sơn yên tâm, tôi lập tức trở về Hà Đông ngay.