Quan Môn

Chương 782 : Diệp chủ tịch thành phố

Ngày đăng: 12:50 18/04/20




Trước kia hắn luôn cảm giác mình ở thành phố Đông Sơn đó rất tốt. Nhưng mà bây giờ thoạt nhìn, sống trên đất làm quan cũng chẳng phải là việc tốt gì.

Mặc dù nói mạng lưới quan hệ của hắn khá rộng, nhưng theo đó mang lại phiền toái cũng đủ khiến người khác đau đầu.

Lúc này lại xảy ra chuyện lớn như thế, hắn xử trí bất lực không nói, đồng thời lại còn phải đối đầu với tên Diệp Khai oan gia này, hoàn toàn không có khả năng hòa giải nữa. Đúng là gặp chuyện lớn rồi.

Mặc kệ cuối cùng kết quả xử lý ra sao, trước mắt cái vị trí Chủ tịch thành phố này không thể nào giữ được nữa,

Mạnh Chiêu còn chưa kịp suy nghĩ kỹ phải xử lý chuyện của Diệp Khai ra sao, liền nhận được một tin tức khác, chính là Bí thư tỉnh ủy Nhạc Sơn đã ngồi trực thăng, bay tới thẳng huyện Từ Lăng.

Hóa ra hắn luôn cảm thấy, nếu như Bí thư Nhạc Sơn chậm chạp không tới, bản thân hắn vẫn còn có được chút thời gian mà vận tác, còn có thể làm được chút việc đền bù cứu trợ gì đó. Thế nhưng hắn tuyệt đối không ngờ tới, Bí thư Nhạc Sơn lại nhanh chóng như vậy chạy tới huyện Từ Lăng. Đúng là làm cho hắn trở tay không kịp nữa.

Nghe được tin tức này xong, Mạnh Chiêu lập tức mặt mày xám như tro tàn, trong nháy mắt điện thoại rơi xuống đất cũng không phát hiện ra.

Không nghĩ tới, mọi chuyện lại xảy ra nhanh như thế.

Bí thư Nhạc Sơn tới thật nhanh mà đi càng nhanh hơn.

Diệp Khai thậm chí không có cơ hội gặp mặt bí thư Nhạc Sơn một lần thì người đã đi mất.

Hội nghị cải cách chế độ thuế thủ đô đã đến gần trước mắt, hắn đương nhiên không thể dừng chân tại nơi này quá lâu, cho nên đại bộ phận sự tình đều giao cho bí thư Tần Phương Trần xử lý.

Bí thư Nhạc Sơn đi tới Đông Sơn chỉ làm hai việc, thứ nhất là đi tới khu vực tai nạn thị sát công tác cứu tế, vấn an quần chúng gặp tai họa, thứ hai là tuyên bố quyết định miễn chức chủ tịch thành phố Đông Sơn của Mạnh Chiêu, bổ nhiệm Diệp Khai làm phó bí thư thành ủy Đông Sơn, đề danh Diệp Khai đảm nhiệm chức vụ quyền chủ tịch thành phố Đông Sơn.

- Nhị thiếu gia như vậy đã trở thành chủ tịch thành phố rồi sao?

Nhóm người Lý Hải sau khi nghe được tin tức này cũng đều có cảm giác khó thể tin.

Mặc dù nói lúc trước Diệp Khai đã là cán bộ cấp chính sảnh, hơn nữa còn là nắm thực quyền, nhưng phải nói hắn đột nhiên được quản lý một thành phố địa cấp có tới mấy triệu dân cư, thật sự làm cho người cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn.

Cũng không biết bí thư Nhạc Sơn rốt cục xuất phát từ suy nghĩ gì lại bổ nhiệm Diệp Khai nhậm chức này đây?

Chuyện này quả thật làm cho người ta có cảm giác có chút ngoài ý muốn, chẳng những đội ngũ cán bộ thành phố Đông Sơn cảm thấy có chút khó thể lý giải, mà ngay cả bản thân Diệp Khai cũng cảm thấy có chút khó thể tin.

- Bí thư Nhạc Sơn có phải có chút thiếu cân nhắc hay không? Tôi còn trẻ như vậy, xác thực không thích hợp đảm nhiệm chức vụ trọng yếu như thế…

Diệp Khai vừa nhận được bổ nhiệm liền lãnh giáo với bí thư Tần Phương Trần.
- Mấu chốt là phải xem có nguồn tiêu thụ hay không ah…

Tôn Sư Văn đối với chuyện này cũng không có lòng tin.

- Chỉ cần có thể lấy ra sản phẩm, nguồn tiêu thụ không thành vấn đề.

Diệp Khai đối với việc này ngược lại rất có lòng tin, hắn nhớ tới về sau tựa hồ còn có xí nghiệp gia công táo miếng, đưa ra thị trường rất dễ tiêu thụ.

Điều này nói rõ ý nghĩ của hắn nhất định là không có vấn đề, có thể thành công hay không còn phải xem khả năng mở rộng sản phẩm.

Đối với công tác tuyên truyền, Diệp Khai vẫn luôn rất có lòng tin.

Diệp Khai ở lại huyện Từ Lăng hơn nửa tháng, cuối cùng công việc bên này cũng đã an ổn trở lại.

Thẳng tới khi Diệp Kiến Hoan gọi điện tới cho hắn, phàn nàn hắn không quay về chứng kiến cháu trai ra đời, Diệp Khai mới ý thức được đã sắp tới tháng sáu.

Con trai của Diệp Kiến Hoan cùng Trầm Tuyết sinh ra vào ngày 1 tháng 5, thoáng chốc cũng đã sắp tròn tháng.

- Con của tôi sinh mà chú không đến, khi tới ngày đầy tháng dù sao chú cũng phải tới liếc mắt nhìn một chút chứ, Diệp chủ tịch?

Diệp Kiến Hoan nói với Diệp Khai.

- Là quyền chủ tịch.

Diệp Khai tức giận đáp lại một câu:

- Tôi thật muốn quay về thủ đô một chuyến đấy, nhưng bây giờ công việc quấn thân, không được tự do.

Không cần nói chuyện gì khác, chỉ nói sự vụ ngày thường của thành phố Đông Sơn hơn nữa công tác trùng kiến thị trấn Khang Thành sau tai nạn cũng đủ làm Diệp Khai bận rộn tới sứt đầu mẻ trán.

Bí thư Tần Phương Trần đã quay về trong tỉnh, dù sao công tác Ban kỷ luật thanh tra tỉnh thật bận rộn, không khả năng ở lại thị trấn Khang Thành quá lâu, cho nên trọng trách trên người Diệp Khai lại tăng thêm một ít.

Nhưng có một chuyện cũng thật trọng yếu, lần này trong quá trình gặp phải tai nạn trường học thị trấn may mắn bảo tồn hoàn hảo, nhưng rất nhiều học sinh đã trở thành cô nhi, điều này đối với bọn trẻ cũng là đả kích lớn, ngày sau phải sinh hoạt như thế nào xác thực làm người đau đớn đầu óc, mặc dù nói bên thành phố Đông Sơn đã làm ra an bài tương ứng, thậm chí dựng lên một quỹ từ thiện cho nhóm học sinh, do các xí nghiệp gia thành phố Đông Sơn quyên tặng một khoản tiền, xem như giúp đỡ bọn trẻ sinh hoạt cùng đến trường, nhưng tâm hồn bị tổn thương không phải dễ dàng khôi phục lại.