Quan Môn
Chương 794 : Ngờ vực lẫn nhau vô căn cứ
Ngày đăng: 12:50 18/04/20
Người ta cũng chỉ là quan hệ hạ cấp trong giờ làm việc mà thôi. còn ngoài thời gian làm việc thì chẳng phải là gì hết, anh thật cho rằng người ta là thư ký nhà anh, có thể hai mươi tư giờ đồng hồ đều đi theo toàn bộ hành trình của anh chắc?
- Đã trế như thế, uống rượu cái gì chứ, cự tuyệt đi em.
Diệp Khai bên cạnh nghe được, liền có chút mất hứng nói.
Long Chính Tiết cũng thật chẳng biết tự coi mình thế nào rồi, còn chưa tới tỉnh Hà Đông đảm nhiệm mà đã dám ra uy phong, đây là muốn làm gì cơ chứ?
- Thật xin lỗi, Chủ nhiệm Loan, tôi thấy không khỏi, không thể đi qua được.
Tuy thế Mộc Uyển Dung cũng không cứng rắn cự tuyệt, mà tùy ý lấy một lý do đáp lại Loan Anh.
Buông điện thoại xuống xong, Diệp Khai cũng chẳng thèm tức giận nói:
- Vuốt mặt không nể mũi, chẳng biết còn ăn được mấy chén cơm khô nữa?
- Thật sự đúng là có chút quá đáng, không biết trong đầu bọn họ nghĩ cái gì nữa.
Mộc Uyển Dung cũng có chút tức giận.
Trên chốn quan trường đương nhiên có lề lối quy củ. Người nào tự nguyên đi lên xu nịnh thì đó là chuyện của họ, nhưng mà anh mà ép buộc cấp dưới đi làm mấy chuyện như bồi rượu gì đó là không thích hợp rồi. Hơn nữa lại còn là cấp dưới nữ. Nhưng chuyện như thế này ít nhất là chưa từng xảy ra trong giới lãnh đạo cấp cao ở tỉnh Hà Đông.
Cho nên, sau khi Mộc Uyển Dung tiếp điện thoại của Loan Anh xong, trong lòng cũng ngạc nhiên, khó chịu.
Về phần Diệp Khai đương nhiên là tức giận. Hắn tự hỏi cũng đã đủ nể mặt Long Chính Tiết khá nhiều rồi. Nếu là đối phương thật không biết tiến thối như thế, hắn cũng không bài trừ sẽ dùng những thủ đoạn khá cực đoan.
*******************
- Sao rồi? Chị Loan?
Cù Sĩ Vinh đứng bên cạnh, có chút lo lắng hỏi Loan Anh.
- Người ta không muốn đi, tôi cũng chẳng cò cách nào.
- Chủ nhiệm Loan mà lại tới chậm, cô chính là chủ trì, thế mà không tiếp khách tận hứng, thế là không đúng nha,
Cù Hữu Nghĩa cũng đã quen biết Loan Anh từ trước, về phần hai người có quan hệ gì khác mờ ám nữa không thì vẫn là chuyện bí mật.
Hắn nhìn Loan Anh nói:
- Cô xem Chủ tịch tỉnh còn chưa uống được mấy kìa, lần này tiệc rượu sao lại không có phụ nữ tiếp khách, đúng là chẳng có hào khí là mấy.
- Đây là do tôi thiếu cân nhắc rồi.
Loan Anh vừa cười vừa nói:
- Vốn tôi định mời Chủ tịch thành phố Long Thành Mộc Uyển Dung tới, ai biết cô ấy lại đang thấy không khỏe, nên đành phải tay không quay về. Thật sự là đáng tiếc, Chủ tịch thành phố Mộc đã trẻ tuổi lại còn xinh đẹp, bằng cấp lại cao, lại còn từng đi du học, đúng là đệ nhất mỹ nữ được giới quan trường tỉnh Hà Đông công nhận đó.
Nghe thấy Loan Anh nói câu đó, Long Chính Tiết có chút nhíu mày, nhưng cũng không nói thêm câu nào.
Long Chính Tiết chính là người tự hiểu rõ, đương nhiên biết được rằng đám đà bà hạ lưu vô tri sẽ không bao giờ leo lên được tới vị trí Chủ tịch thành phố ở thời điểm trẻ như thế. Bối cảnh của Mộc Uyển Dung đúng là không đơn giản rồi, đó cũng chẳng phải là cán bộ cơ sở mà các người muốn đùa giơ sao thì làm thế được.
Có lẽ sẽ có người có thể lọt được vào mắt xanh của Mộc Uyển Dung, nhưng ít nhất số người trong đám bọn họ hôm nay vẫn chưa ai có đủ tư cách đó. Long Chính Tiết tự hỏi lại năng lực của mình cũng không có khả năng đem một người phụ nữ như Mộc Uyển Dung lên được lên vị trí như hiện tại.
Điều này chỉ có thể nói rõ một vấn đề, chính là thực lực của Mộc Uyển Dung có thể khẳng định được, còn có đằng sau lưng cô nhất định là có người chống đỡ.
- Uống rượu, uống rượu đi, lần sau gặp lại thì nhất định phải ở thành phố Long Thành.
Cù Hữu Nghĩa nhìn mặt mà nói chuyện, thấy Long Chính Tiết cũng không muốn nói gì về Mộc Uyển Dung, thế nên đàn giơ chén rượu lên, vừa cười vừa nói.
Mọi người cũng vì thế mà cùng nhau nâng chén, bắt đầu uống.
Uống liền hai chén rượu vào bụng, mắt hoa tai nóng, lập tức liền có quan viên bắt đầu chủ động nói chuyện pha trò: