Quan Môn
Chương 837 : Bắn lén sau khi núi lở
Ngày đăng: 12:51 18/04/20
- Quay xe lại? Xe đằng trước cũng đã đi qua thật xa rồi…
Cam Tĩnh nghe xong, lập tức có chút kinh ngạc hỏi lại.
Bọn họ không kịp thời đuổi kịp, chiếc xe Hummer đằng trước chạy cách mấy trăm mét, đã đi qua đoạn vách núi đó, tiến lên đoạn đường bằng phẳng hơn rồi.
- Quay đầu, quay đầu, lập tức quay đầu!
Diệp Khai lúc này cũng bất chấp tất cả, trực giác nói cho hắn biết, phải quay đầu xe lại mới được.
Đây là một đoạn đường dốc, muốn quay đầu lại phải tìm một đoạn cua.
Tuy rằng không rõ ràng lắm tại sao Diệp Khai lại phải làm như thế, nhưng mà đám người Lý Hải luôn chấp hành vô điệu kiện những mệnh lệnh của Diệp Khai, vì vậy Cam Tĩnh liền quay lại đầu xe, lái quay lại theo đường cũ.
Vừa lúc đó, mọi người cảm giác được chấn động kịch lietj, dường như toàn bộ mặt đất cũng bắt đầu run rẩy lên.
- Địa chấn?
Tất cả mọi người thấy loại tình huống này, không khỏi có chút kinh hãi.
Bất quá ngược lại bọn cũng không phải rất sợ hãi, dã ngoại hoang vu đấy, coi như là địa chấn, cũng không có bao nhiêu quan hệ, chỉ cần không phải là mặt đất bỗng nhiên nứt ra một cái lỗ, trực tiếp đem mọi người hút vào mà nói, chuyện này cũng không có gì phải lo lắng.
Đối với ở trong nhà mà nói, địa chấn đối với người đang ở chỗ hoang dã mang tới ảnh hưởng là nhỏ nhất.
- Không phải địa chấn!
Diệp Khai cơ hồ là từ chỗ ngồi đứng lên, vỗ vào Cam Tĩnh đang có chút ngẩn người nói:
- Lái xe nhanh lên một chút, có thể là núi lở.
Vừa rồi hắn nhìn lại phía sau, liền phát hiện một hiện tượng kinh người.
Vách núi ở sau lưng, lúc này đã bắt đầu rung chuyển, dùng một tốc độ chậm chạm nhưng rõ rệt mà mắt thường có thể thấy được, đang chậm rãi đổ xuống.
Lại hướng lên phía trên nhìn xem, chỉ thấy ở phía trên cao cách sườn núi mấy trăm thước, có một nơi đất núi cũng bất đầu rung động, từ trên núi đổ xuống!
- Thảo!
Lần này, ngay cả một người tương đối nhã nhặn không thường nói tục như Lý Hải, cũng không nhịn được mà mắng một câu.
Sắc mặt của mọi người đều là lúc trắng lúc xanh, Cam Tĩnh lại càng tăng ga, cho xe chạy theo đường trở về, một đường chạy như điên.
Cũng may mắn là đường xuống dốc ở đây, tuy tình hình giao thông chưa tính là quá tốt, nhưng mà tốc độ xe y nguyên vẫn rất nhanh, chỉ là mọi người ở trong xe bị xóc đến tương đối chật vật mà thôi.
Lý Hải hô lên với Đường Mộc một tiếng, sau đó cả người lăn ra, cũng tiến đến phía sau chiếc xe việt dã, nhưng lại đá bay cửa xe ở phía sau ra ngoài, thuận tay từ bên trong rút ra một tập báo thật dài tới.
Chỉ cần mười mấy giây, một cái súng bắn tỉa mới đã được tổ hợp nằm trên tay hắn.
Cam Tĩnh cũng không có nhàn rỗi, dùng điện thoại trên tay liên hệ với người ở xe trước mặt:
- Trên đỉnh núi có người bắn tỉa! Các ngươi chú ý đánh bọc sườn, không thể thả cho thằng cháu trai này chạy thoát!
- Cái gì?
Hai người ở chiếc xe phía trước kia nghe xong, lập tức kinh hãi nói.
Không ai từng nghĩ tới, rõ ràng là sau khi núi lở xong, lại xuất hiện tay súng bắn tỉa, vận khí hôm nay, thực sự là quá yếu!
Xe việt dã của Diệp Khai thì tương đương với một kho súng ống mô hình nhỏ di động, ngay cả súng bắn tỉa cũng có thể lấy ra được, súng trường cũng không phải là việc lớn.
Bất quá đối phương có ưu thế chính ở trên đỉnh núi, vấn đề này ngược lại là không tốt xử lý, Diệp Khai có bản lãnh đi nữa, cũng không dám công nhiên xuát ra Rocket Launcher để oanh kích, dù sao nếu làm như vậy, động tĩnh của việc này sẽ quá lớn, dù là ai cũng không có cách nào khai báo được.
- Làm sao bây giờ?
Đám người Diệp Khai dựa vào xe việt dã, dùng ánh mắt hỏi nhau.
- Nếu thật không được, cũng chỉ có thể dùng Rocket Launcher rồi, không làm mất khí thế hung hăng càn quấy của đối phương, đỉnh núi này chúng ta không vượt qua được đấy.
Lý Hải đưa ra đề nghị.
Tình huống hiện tại rất rõ ràng, đám người Diệp Khai ở phía sau phần đất núi bị sạt lở, ở phía trước thì có hai người, có thể tìm cơ hội từ bên kia đi lên núi, nhưng mà đám người Diệp Khai ở bên này đang là trọng điểm tập kích của đối phương, nếu như không thể có thủ đoạn phản kích hữu lực, thì cũng không có khả năng phản công.
Vấn đề mấu chốt nhất, là mọi người cũng không rõ ràng lắm ở trên núi đến cùng là có mấy người?
Nếu như không phán đoán rõ tình huống mà nói, liền tùy tiện phát động tiến công, rất có thể sẽ tạo thành thương vong vô vị.
Bất quá sau khi Diệp Khai suy đoán, cugx cảm thấy nhân số đối phương hẳn là không nhiều, từ phía đối phương chỉ có một tay súng bắn tỉa đến xem, đội ngũ này sẽ không vượt quá ba người, mặt khác cân nhắc một điều là bọn hắn đang ở trên đỉnh núi, năng lực di động cũng không mạnh, hoặc là ở dưới chân núi có thể tìm được phương tiện đi lại của bọn họ.
Bởi vậy, Diệp Khai chỉ do dự một chút, lập tức liền làm ra quyết định.
- Ở bên cạnh, dùng Rocket Launcher oach kích hắn!
Diệp Khai vỗ đùi nói.
Đường Mộc đang ẩn thân ở trong bụi cỏ, liền nhìn thấy một gã cảnh vệ ở trong xe ném ra một khẩu Rocket Launcher thật dài, còn có hai quả đạn hỏa tiễn.