Quan Môn

Chương 839 : Không ngại huyết tẩy một lần

Ngày đăng: 12:51 18/04/20




Lúc này Cam Tĩnh đã chạy lại chỗ hắn, đang cầm máu và vân vân, hắn đang ngồi ở một bên nghỉ ngơi, sắc mặt nhưng lại dường như khó xem, có chút đổ mồ hôi lạnh.

Mặt khác hai cảnh vệ khác cũng từ phía xa đánh bọc hậu đi qua, theo chân bọn họ hội hợp.

- Gọi điện thoại trợ giúp đi, trước tiên là phải giải quyết vấn đề người bị thương.

Diệp Khai nhìn nhìn người bị thương, trong lòng tự nhủ người này cần tranh thủ thời gian đưa đến bệnh viện mới được, thời gian mà kéo dài, cái chân bị thương này dễ dàng xảy ra vấn đề, ảnh hưởng tới cuộc sống sau này.

- Trên núi tổng cộng có bốn người, bị đạn hỏa tiễn nổ chết một người, thời điểm chúng ta đi lên đánh chết hai người, còn lại một người biết trước thời cơ, lại để cho hắn trốn thoát rồi.

Lý Hải có chút buồn bực đối với Diệp Khai nói ra.

- Nơi này, hắn chạy thế nào được?

Diệp Khai nhìn nhìn ngọn núi đối diện, vách núi dốc đứng, that sự rất hoài nghi đối phương chạy thoát như thế nào đấy.

- Thằng này có dù động lực…

Cam Tĩnh cũng đưa cánh tay ra trước mặt để xử lý thương thế, nghe vậy liền giải thích nói.

- Dù động lực…

Sau khi Diệp Khai nghe xong, nhìn nhìn vách núi đối diện, trong lòng tự nhủ ở đây sử dụng dù động lực vẫn tương đối thích hợp, vừa rồi thừa dịp đám người Lý Hải đi lên núi, xác thực cũng đầy đủ thời gian để hắn phát động dù động lực.

- Đáng tiếc vừa rồi không đem súng bắn tỉa đi tới, bằng không mà nói, coi như là hắn có dù động lực, cũng có thể bắn hắn rơi xuống.

Lý Hải có chút hối hận nói.

- Được rồi, hòa thượng chạy nhưng miếu không chạy được, cuối cùng là bắt được mấy tên đã chết, từ trên người bọn hắn cũng có thể điều tra ra một số tin tức đấy.

Diệp Khai nhìn nhìn ba cái thi thể đang nằm trên mặt đất, thở dài nói.

- Nhị thiếu gia ngươi thật lợi hại, lần thứ nhất dùng Rocket Launcher liền đánh rớt một chiếc máy bay trực thăng.

Lúc này mọi người mới nghĩ tới chuyện vừa rồi, không khỏi tán dương Diệp Khai.

- Vận khí tốt a, đoán chừng bọn hắn cũng không nghĩ tới chúng ta có Rocket Launcher.

Diệp Khai nghe vậy liền cười cười nói.

Nếu như mà không chuẩn bị đầy đủ hết, cảnh vệ của mình cũng đều là nhân vật có sức chiến đấu cường hãn, thì lúc này thực sự sợ là có chút vấn đề, dù sao đối phương ngay cả người bắn tỉa và trực thăng, dù động lực đều đã sử dụng, lại ở trên cao nhìn xuống, bọn hắn vẫn không đắc thủ, thuần túy là vấn đề vận khí.

- Cái gì?

Lúc này đây, Diệp lão gia tử nhận được tin tức, không khỏi giận tím mặt.

Bởi vì chuyện Diệp Khai muốn đính hôn, gần đây Diệp gia đều rất náo nhiệt.

Mặc dù nói Diệp lão gia tử như cũ là đang ở trong đại nội, nhưng mà bọn hắn là những người lãnh đạo ở tầng thứ này, thời điểm gặp nhau, khó tránh khỏi sẽ hỏi thăm một tiếng, cười tỏ vẻ mình đến lúc đó sẽ đi tham gia nghi thức đính hôn, vân vân.
Cái này nói lên thực lực của bọn hắn, xác thực là không thể khinh thường.

Trên thực tế, đối phương bố trí, mà thoạt nhìn Diệp Khai có chút cảm giác đó là một nước cờ dở.

Nếu như đã nhìn chuẩn đối tượng, bất luận dùng cái khác, chỉ cần dùng máy bay trực thăng vũ trang đem ba chiếc xe ở trên đường oanh lên một lần, không phải vấn đề gì cũng đều được giải quyết sao?

Vô luận là làm ra hiện tượng núi lở cũng tốt, sử dụng tay súng bắn tỉa cũng thế, đều là đánh rắm, không có ý nghĩa thực tế.

Đương nhiên rồi, Diệp Khai cũng có thể hiểu cố kỵ của bọn họ, dù sao nếu trước tiên đã dùng máy bay trực thăng vũ trang mà nói…, chuyện này sẽ không chừa bất luận đường sống nào nữa đấy, cho dù Diệp gia chết đi một người thừa kế đời thứ ba, nhưng đồng dạng cũng có thể dùng lôi đình chi nộ, đưa bọn chúng nghiền nát bấy.

Nếu như có thể lợi dụng nhân công để tạo thành hiện tượng núi lở, đem đám người Diệp Khai đè chết, đây là biện pháp tốt nhất rồi.

- Tính toán của đối phương vẫn rất tốt, dự tính buổi tối ở đây sẽ có một trận mưa lớn, mặc dù là có một ít dấu vết dùng người chế tạo hiện tượng núi lở, cũng bị mưa to xóa sạch sẽ, tìm không ra bất kỳ chứng cứ gì.

Lê thúc đối với Diệp Khai nói ra.

- Nghĩ được thật tốt, nhưng đáng tiếc là ông trời không giúp bọn hắn.

Diệp Khai hừ một tiếng nói, trong mắt lộ vẻ sát cơ.

Diệp nhị thiếu gia tuy hàm dưỡng hơn người, hỉ nộ không lộ, người bình thường rất khó đoán được suy nghĩ trong lòng hắn, nhưng mà ở trên đại sự sinh tử, hắn vẫn thấy rất rõ ràng đấy, đối phương hết lần này đến lần khác ám sát hắn, coi như là tượng đất cũng nóng tính, huống chi Diệp nhị thiếu gia không phải là người chịu ăn thiệt thòi?

Chuyện này chỉ có thể là dùng máu tươi của cả nhà đối phương để rửa sạch, Diệp Khai sẽ không để ý mà tạo ra một hồi đại đồ sát, đến chấn nhiếp đám tôm tép nhãi nhép có cản đảm đối nghịch với chính mình, khiến cho bọn họ biết rõ cái gì mới thật sự là Diệp gia!

- Những thi thể này, ta đều muốn mang về để làm chứng.

Lê thúc đối với Diệp Khai nói ra.

- Không có vấn đề, mặt khác đem hộ vệ đang bị thương của ta trở về đi.

Diệp Khai đối với Lê thúc nói ra, hắn có một tên cảnh vệ bị thương ở chân, cần được đưa về chạy chữa.

- Ngươi không ngồi trực thăng trở về luôn?

Lê thúc hỏi.

- Hai giờ đi đường mà thôi, ta cũng không tin đối phương còn có thể lại bố trí một hồi ám sát.

Diệp Khai khoát tay áo nói:

- Lúc này đây, là ta muốn đi xe của chính quyền thành phố vào đại nội đấy.

Vào đại nội?

Sau khi Lê thúc nghe xong, trên mặt lập tức lộ ra biểu tình cổ quái.