Quan Môn
Chương 842 : Lão Đàm sứt đầu mẻ trán!
Ngày đăng: 12:51 18/04/20
Sau đó bọn họ lại tiếp tục ngồi thêm nửa giờ, lại có hai người quen nữa đi qua, hỏi thăm về chuyện này,
Trong đó có một vị đúng là người quen cũ, ủy viên cục chính trị trung ương, Bộ trưởng Trung tổ bộ- Niếp Vân Phi,
- Làm sao mà lại có thể trở thành thế này?
Niếp Vân Phi nghe thấy cũng có chút kinh hãi nói. Câu nói sau đó của ông đã làm cho Diệp Khai cảm thấy bản thân dùng dằng tới trưa cuối cùng cũng có hiệu quả cụ thể:
- Tôi nghe người ta nói cậu đang gây chuyện ở đại nội, không nghĩ tới lại có chuyện như thế!
Sau đó Niếp Vân Phi dùng thái độ kiên quyết nói với Diệp Khai:
- Cậu yên tâm, chuyện này nếu như ông nội cùng bố cậu không dễ nói chuyện, tôi sẽ nói!
- Cảm ơn Niếp bá bá!
Diệp Khai nghe xong lời này, lập tức trong lòng thấy ấm áp.
Loại chuyện này, một khi do thành viên của cục chính trị trung ương nói ra thì nhất định là sẽ giải quyết được rồi.
Dù sao ở gần thủ đô lại tập sát nhân vật như Diệp Khai là đã phạm vào tối kỵ của lãnh đạo cao tầng, tuyệt đối không có khả năng dễ dàng mà qua cửa được!
Nhưng mà người đầu tiên đưa ra chuyện này nhất định phải gánh lấy sự ghét hận của đối phương.
Với giao tình của Niếp Vân Phi cùng Diệp Khai, chịu đưa ra hứa hẹn như thế tuyệt đối là đáng để ghi nhớ rồi!
- Về sau Niếp bá bá có gì phân phó, phàm là chuyện Diệp Khai có thể làm được, tuyệt đối sẽ không từ chối nửa phần.
Diệp Khai rất trịnh trọng đưa ra lời hứa hẹn của mình với Bộ trưởng Niếp Vân Phi.
- Về sau nếu bác Niếp có điều gì phân phó, phàm là Diệp Khai có thể làm được, tuyệt sẽ không dám từ chối!
Diệp Khai thật trịnh trọng đưa ra lời hứa với bộ trưởng Niếp Vân Phi.
Lời hứa hẹn này nói với một thành viên Cục chính trị trung ương như Niếp Vân Phi, được xem là phi thường chính thức, cũng không khỏi làm cho người khác thay đổi sắc mặt.
- Con cháu Diệp gia, quả nhiên không tầm thường!
Vị kia cũng có chút kinh ngạc tỏ vẻ.
Niếp Vân Phi khoát tay nói với Diệp Khai:
- Gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ mà thôi, cậu nói như vậy giống như một lão đầu tử lớn tuổi như tôi đây còn mưu đồ thứ gì của cậu vậy?
Trên thực tế đối với việc Diệp Khai gặp phải chuyện ám sát thế này, ý kiến của cao tầng nhất định phải có, nhưng là do ai đứng ra nhắc tới chuyện này đầu tiên, đó là một học vấn.
- Vậy mấy chiếc xe này làm sao bây giờ?
- Trước để đó đi, tôi tìm người đến xử lý!
Đàm Thắng Kiệt vung tay lên nói, sau đó lại nói với thư ký của hắn:
- Tiểu Lý, an bài ba chiếc xe cho đồng chí Diệp Khai, để cho cậu ấy mượn dùng trước.
- Dạ!
Thư ký nghe xong lập tức liền đi an bài.
- Đa tạ Đàm chủ nhiệm quan tâm, lại cho ngài thêm phiền toái.
Diệp Khai lại lần nữa cảm tạ.
- Quan tâm bảo vệ đối với các đồng chí dưới cơ sở, quan tâm đối với các cán bộ trẻ tuổi đầy phát triển cũng là chuyện mà chúng tôi phải làm.
Đàm Thắng Kiệt thấy Diệp Khai rất phối hợp, tâm tình lập tức buông lỏng rất nhiều, không khỏi nói thêm vài câu.
Trên thực tế hôm nay Diệp Khai kéo mấy chiếc xe bị bắn nát chạy vào đại nội, tâm tình của lão Đàm chưa từng nhẹ nhõm qua, thật sự là do bên đồng chí Giang Thành còn chưa xuất ra được một chủ trương minh xác, người phát ngôn như hắn không thể tùy tiện phát biểu ý kiến của chính mình.
Nếu không như thế, hắn cũng không cần phải sứt đầu mẻ trán như vậy.
Nhìn nhóm người Diệp Khai ngồi xe rời đi, lúc này Đàm Thắng Kiệt mới thở phào một hơi, tranh thủ thời gian gọi điện thoại.
- Đồng chí Giang Thành, Diệp Khai đã rời khỏi, thay đổi xe, dạ phải, xem như khá phối hợp, phục tùng đại cục!
Đàm Thắng Kiệt nói với đồng chí Giang Thành trong điện thoại.
- Đúng vậy đúng vậy, sự tình bên này tôi sẽ an bài tốt…
- Ngài yên tâm, sẽ niêm phong xe làm chứng cớ…
- Dạ, tôi đã nhắc nhở đồng chí Diệp Khai hiểu rõ tầm quan trọng phải giữ bí mật…
- Tôi ủng hộ quyết định của ngài!
Nói chuyện điện thoại khoảng chừng hai phút, Đàm Thắng Kiệt trao đổi xong với đồng chí Giang Thành, lúc này mới cúp điện thoại, trong lòng thở dài một hơi.
Nhưng thế cục khẩn trương hiện tại cũng chưa chính thức trầm tĩnh lại, Đàm Thắng Kiệt hiểu rất rõ ràng, bởi vì Diệp Khai lại bị tiếp tục ám sát, hiện tại Diệp gia đã thật sự phẫn nộ, không phải muốn ép xuống là có thể ép được.
Làm việc trong cơ quan chính phủ trung ương cao tầng, hắn đương nhiên rất rõ thực lực của Diệp gia, cho nên cũng biết rõ hiện tại đồng chí Giang Thành cho dù không muốn vì chuyện này mà nhấc lên sóng to gió lớn, thế nhưng tình thế bắt buộc, không làm ra chút hành động tỏ vẻ, sẽ không cách nào trấn an nổi Diệp gia trong cơn lôi đình, cho nên hắn chỉ đành biết thời biết thế thúc đẩy việc này.