Quan Môn
Chương 878 : Làm cái gì vậy, đưa cha ra uy hiếp sao?
Ngày đăng: 12:52 18/04/20
- Tiểu huynh đệ ngươi tuổi tác cũng không lớn, lại nóng tính như vậy?
Một thanh niên anh tuấn không vừa mắt, liền ra vẻ người lớn dạy dỗ:
- Ngươi đi theo gia trưởng lớn à?
- Ha ha ha…
Nhất thời mọi người cười vang một hồi, tựa hồ là đang chê cười Diệp Khai chỉ là hài tử không hiểu chuyện theo chân gia trưởng đến mở rộng tầm mắt.
- Cười… Tiếp tục cười… Xem các ngươi có thể cười đến khi nào.
Diệp Khai nhưng lại một chút tức giận cũng không có, cười hì hì nhìn bọn họ, giống như là đang chứng kiến một đám **** Your Mom.
- Ực….
Quả nhiên, Diệp Khai làm thành như vậy, những người này ngược lại là cảm thấy có chút không cười được, dù sao là một loại cảm giác vô cùng quái dị, giống như là ngươi cảm giác được mình và lão bà vui vẻ, lại đột nhiên phát hiện là nàng chỉ phối hợp cười với ngươi hai tiếng mà thôi, loại tâm tình này, xác thực rất không thoải mái.
Thoạt nhìn niên kỷ của Diệp Khai xác thực không lớn, nhiều lắm thì là hai mươi tuổi mà thôi, cho nên khiến cho người ta thấy giống như là một sinh viên đại học. Những người này ít nhất cũng đều là chừng ba mươi tuổi rồi, nguyên một đám tự xưng là Kim Cương Vương lão ngũ, nếu không được cũng là Kim Cương Vương lão lục, đương nhiên sẽ cảm thấy Diệp Khai dễ bắt nạt.
- Tính tình của tiểu huynh đệ ngươi thế nhưng mà không được tốt lắm, ngươi cũng là đến gặp Nam Cung tiểu thư chứ?
Bên cạnh có một người vóc dáng hơi chút béo lại hỏi.
- Nói nhảm, ta cũng không phải là pha lê, không phải là vì Nam Cung tiểu thư mà đến, chẳng lẽ đến là vì bạo lỗ đít của ngươi?
Diệp Khai nói một câu, lập tức đem vị này cũng cho câm nín.
- Ngươi ăn phải thuốc súng à?
Có một người nhịn không được rồi, trừng trừng mắt nói ra:
Nam Cung Vân cười cười, đưa tay hướng bên kia chỉ chỉ:
- Vị này là công tử của Phó bộ trưởng Bộ đường sát, vị kia là cháu trai của Phó chủ tịch thành phố Tân Hải, còn có vị này, là công tử của tân nhiệm tư lệnh cảnh vệ khu Bắc Kinh, ngươi cảm thấy, bọn hắn cũng không đáng để ở trong mắt sao?
- Ha ha, làm cái gì vậy?
Diệp Khai lấy tay sờ lên cằm của mình, nhìn Nam Cung Vân hỏi:
- Lấy cha ra dọa sao? Chẳng lẽ ta cũng không có sao ?
- Xin hỏi cha ngươi là ai?
Một vị liền không phục hỏi ngược lại.
- Ha ha, gia phụ dtb, trong cục diện chính trị ủy viên, Bí thư Thị ủy Minh Châu.
Diệp Khai nhàn nhạt hồi đáp, chén rượu trong tay giơ lên, tựa hồ muốn uống một ngụm, nhưng mà lại chợt buông xuống, nhíu mày nói :
- Rượu này tuy thuần khiết, nhưng số năm lại chênh lệch một ít a, lãng phí.
- Ti…
Nghe xong lời nói của Diệp Khai, nhất thời mọi người cũng không còn bộ dạng gì nữa rồi.
Thật lâu, vị công tử có cha làm tân nhiệm tư lệnh cảnh vệ Bắc Kinh kia, mới dị thường khách khí đứng lên, dùng một loại khẩu khí vô cùng cung kính nói ra:
- Nguyên lai là Diệp công tử, thật sự là thất lễ, gia phụ đã sớm nhắc qua đại danh của ngài, nhưng đáng tiếc một mực không có cơ hội gặp mặt, hôn nay gặp được, quả nhiên là kỳ tài ngút trời, thất kính, thất kính!