Quan Môn

Chương 897 : Nan đề lớn

Ngày đăng: 12:52 18/04/20




Diệp Khai quay đầu nhìn, quả nhiên nhìn thấy xe chính phủ số một thành phố Long Thành, nhìn lại, bên đó có mấy chục người vây quanh, mặc áo quân lục.

Lúc này Mộc Uyển Dung mặc áo mưa, tay còn cầm ô, đang nghe người phụ trách công tác phòng chống lụt bão báo cáo, nội dung đại khái là giảm nguy cơ lụt lội trong thành thị, bên cạnh là phóng viên truyenf hình đang vác máy quay, luôn theo sát.

Cam Tĩnh trở đầy xe, đợi Diệp Khai chỉ thị.

- Đi, bên cũng ta cũng nguy cấp lắm rồi.

Diệp Khai nhìn Mộc Uyển Dung, sau đó nói với Cam Tĩnh.

Xe đi, tóe lên một đường bọt nước.

Suốt dọc đường mấy tiếng mới trở lại Đông Sơn,

Ven đường không hề phát hiện hiện tượng sụt lún hoặc đá trôi, điều này cũng có sự giúp sức sau khi xảy ra sự việc lần trước, Diệp Khai yêu cầu các bộ phận trực thuộc kiểm tra các khu vực nguy hiểm, dốc sức loại bỏ các tai họa tiềm ẩn..

Bây giờ nhìn lại, quyết định lúc đó rất có tầm nhìn, ít nhất lần này cũng nhẹ nhàng hơn.

Chỉ là dọc đường hao tổn nghiêm trọng, sau khi mọi người trở về Đông Sơn đã là tối, do đó Diệp Khai dặn mọi người nghỉ ngơi trước, có tình hình gì, mai nói.

Nhưng khi rạng sáng, điện thoại Diệp khai lại rung liên hồi.

- Xin chào, tôi là Diệp Khai.

Hắn mơ màng nắm lấy điện thoại, vô thức nói

- Chủ tịch tỉnh Diệp, không tốt rồi.

Giọng trong điện thoại rất cấp bách

- Bên huyện Từ Lăng đã có nhà dân bị đổ.

- Cái gì?

Diệp Khai hoàn toàn tỉnh giấc.

- Diệp chủ tịch, không xong rồi!

Thanh âm ở trong điện thoại dường như rất cấp bách:

- Ở bên huyện Từ Lăng, đã có nhà dân bị vỡ tung!

- Cái gì?
- Một trận mưa lớn, đều khiến đám thường ủy chúng ta không đến được đúng giờ.

- Trận mưa này xác thực quá lớn…

Lý Văn Biển nghe xong, lập tức gật đầu đồng ý nói:

- Vừa rồi ta đi qua một vòng, tình trạng úng ngập xác thực tương đối nghiêm trọng, xe không có cách nào khởi động, người cũng khó đi qua, lúc này mới đến muộn đấy, chắc hẳn mọi người cũng đều không khác mấy.

- Đúng vậy a, vấn đề này xác thực tương đối nghiêm trọng, ta nghe nói trận mưa này ít nhất cũng phải ba ngày, đây là đối với công tác phòng lụt ở thành thị chúng ta, mang đến khảo nghiệm rất lớn.

Tổ chức bộ trưởng Lâm Kế Văn liền tỏ vẻ nói.

Mọi người rối rít biểu thị ra đồng ý, sau đó liền đối với công trình thoát nước của thành thị biểu lộ ra bất mãn vô cùng.

Tống Lâm Sinh cũng đến muốn, sau khi hắn nghe xong liền nói:

- Kỳ thật đây là môt cái vấn đề lịch còn sót lại, lúc trước thời điểm chúng ta kiến thiết thành phố, cũng không cân nhắc đến những chuyện này, hiện tại công trình trên mặt đất có nhiều, công trình dưới mặt đất ngược lại là khó làm, kết quả là một khi gặp phải loại mưa to này, trong thành thị giống như gặp phải nạn lụt vậy.

- Công trình trừ úng chống lũ, trong thành phố cần phải đầu nhập nhiều một chút, chỉ cần hằng năm bị như thế này hai ba lần, mọi người cũng không chịu đựng nổi a.

Bộ trưởng tuyên truyền Hà Mộc Dương liền tỏ vẻ nói:

- Kỳ thật đây là điểm yếu trong việc kiến thiết thành thị của chúng tam vấn đề này không được giải quyết, một khi xảy ra vấn đề, cho dù chúng ta lo được ở phương diện khác, cũng không thể khiến cho mọi người thỏa mãn được.

- Đúng vậy a, đây là một cái vấn đề có khó khăn không nhỏ.

Diệp Khai gật đầu nói:

- Quần chúng sinh hoạt không phải là việc nhỏ, kỳ thật hiện tại không chỉ đã ảnh hưởng đến lợi ích của quần chúng, coi như là tự chúng ta, đồng dạng sẽ cảm thấy vô cùng bất tiện, vô cùng khó chịu.

- Diệp chủ tịch có ý định trùng kiến công trình cống ngầm?

Phó bí thư Lý Văn Biển nghe xong lời nói của Diệp Khai, lập tức liền nhíu mày:

- Đây chính là một nan đề lớn a!

Lý Văn Biển đối với việc Diệp Khai xuất hiện, vẫn là có chút không phục.

Vô luận như thế nào, một người thanh niên hai mươi tuổi, lại là lãnh đạo trực tiếp của mình, hơn nữa còn là chính đảng ôm đồm, loại chuyện này đặt ở trên người năm mươi tuổi như Lý Văn Biển, nhất định là không chịu được.