Quan Môn

Chương 899 : Tạp vụ

Ngày đăng: 12:52 18/04/20




Diệp Khai nói ra:

- Ừ, Có khả năng ta sẽ tự mình xuống nhìn xem một chút.

- Được.

Sau khi Hà Mộc Dương nghe xong, nhẹ gật đầu.

Bất quá mọi người cảm thấy lời nói của Diệp Khai, cũng không biết là thật hay giả, bản thân loại chuyện này mà nói cũng không tính là việc lớn, nhưng mà thế nào Diệp Khai lại thạt sự quyết định muốn đi xem một chút tình hình, tin tưởng tất cả các ban ngành nhất định sẽ coi trọng đấy, dù sao vạn nhất xảy ra sơ xuất ở chỗ nào, bị Diệp Khai bắt tại trận, chuyện này liền không tốt rồi.

Tựa hồ sau khi Diệp quyền chủ tịch đến thành phố Đông Sơn, còn chưa thấy hắn chính thức phát hỏa.

Ai cũng không nguyện ý nhận lấy xui xẻo từ Diệp Khai, bị hắn lôi ra làm bia ngắm bắn.

- Còn có một chuyện, cũng bởi vì trận mưa to này, bên phía huyện Từ Lăng đã gặp tai họa rồi, hiện tại Phó chủ tịch Đặng Kim Hữu đồng chí đã suốt đêm chạy tới.

Diệp Khai nói với mọi người:

- Tình huống này, muốn thông báo cho mọi người một chút.

- Huyện Từ Lăng là vùng trũng ở trong núi, xác thực dễ dàng gặp phải hồng thủy tập kích…

Phó bí thư Lý Văn Biển nghe xong, liền gật đầu nói:

- Bất quá mấy năm gần đây, đều chưa từng nghe nói đến những chuyện tương tự như thế này.

- Mưa to năm nay xác thực lớn hơn một chút, ngay cả nội thành chúng ta cũng đều bị úng ngập như vậy, lại càng không cần phải nói đến địa thế quá thấp của huyện Từ Lăng.

Tổ chức bộ trưởng Lâm Kế Văn liền nói:

- Chỉ là không biết lúc này đây tình hình tai nạn của huyện Từ Lăng như thế nào rồi?

- Bởi vì thời gian tối hôm qua đã tương đối trễ rồi, cho nên tình huống cụ thể cũng không rõ ràng lắm, đoán chừng không sai biệt lắm thì hiện tại đã có thông báo khá tỉ mỉ rồi, chỉ là buổi tối hôm qua cũng đã có nhà dân bị vỡ tung, ngược lại là không nhận được tin tức có người thương vong.
- Bản thân là con em bộ đội liền gánh vác công tác khẩn cấp cứu tế, đây là việc nằm trong phận sự.

Quách Toàn Nghĩa tỏ vẻ nói.

Sau khi kết thúc hội nghị, Diệp Khai liền trở về phòng làm việc của mình.

Đường Mộc đang ở trong phòng sửa sang lại một ít công việc vặt vãnh, đem một ít văn bản tài liệu sắp tới cần đưa lên phân loại ra, đặt ở trên bàn Diệp Khai.

- Lãnh đạo, vừa rồi Tổ chức bộ trưởng Lâm Kế Văn đã gặp tôi, nói với tôi là vấn đề cấp Phó xử đã được chứng thực.

Đường Mộc đối với Diệp Khai nói ra.

- Ừ, chuyện này ta cũng biết, trước kia lão Lâm đã nói qua một chút, xem ra hắn vẫn để ý, sau này ta mời hắn một bữa cơm, ngươi cũng cùng đi kính hắn chén rượu là xong việc rồi.

Diệp Khai nghe xong, liền gật đầu tỏ vẻ nói.

Hiện nay Lâm Kế Văn đã theo sát với bước đi của hắn đấy, cho nên chút chuyện nhỏ này, thật đúng là không đáng nhắc đến.

Chỉ là công việc vẫn là phải làm, không thể nói lại để cho Lâm Kế Văn có cảm giác mình dùng hắn tùy tiện như vậy, không có một chút nguyên tác, vân vân.

Dần dà, khó tránh khỏi trong lòng của Lâm Kế Văn sẽ sinh ra một ít vướng mắc.

Kỳ thật lãnh đạo dùng người, muốn thể hiện ra một ít thân mật, cũng phải giữ khoảng cách nhất định, đó là muốn cho hắn cảm thấy ngươi vô cùng trọng thị hắn, đồng thời cũng không tiện nhúng tay vào công tác của hắn quá nhiều.

- Cám ơn lãnh đạo.

Đường Mộc nghe xong, vô cùng cảm kích

- Gần đây có chuyện gì cần phải xử lý hay không?

Diệp Khai hỏi.