Quan Môn

Chương 920 : Đầu độc

Ngày đăng: 12:52 18/04/20




- Ồ?

Diệp Khai vừa định hỏi vì sao cô lại ở trong nhà tôi, nhưng lập tức liền nhớ ra ngày hôm qua mình cho hai nàng đến ở trong biệt thự chính là vì lo lắng người của hai anh em Tống thị sẽ bất lợi đối với hai nàng.

Bất kể nói như thế nào chẳng những Từ Chỉ Đồng là dây dẫn nổ đánh gục Tống Hỏa Sinh, hơn nữa còn là nhân chứng đầu tiên chứng minh hành vi phạm tội của hắn, sự hiện hữu của nàng phi thường mấu chốt, cho nên nàng tuyệt đối không thể có việc.

- Diệp chủ tịch, anh trở về rồi!

Điền Thanh nhìn thấy được Diệp Khai thoáng sửng sốt, sau đó liền nói:

- Vừa rồi anh cho người mang cơm tới chúng tôi còn chưa ăn, vừa đúng lúc cùng dùng chung…

- Tôi cho người đưa cơm?

Diệp Khai nghe xong liền sững sờ, hắn tựa hồ chưa từng phân phó chuyện như vậy.

Từ ngày hôm qua đến bây giờ Diệp Khai vẫn một mực bận rộn bên ngoài, làm gì có thời gian lo lắng việc nhỏ như vậy?

Hơn nữa trong biệt thự của Diệp Khai đã có sẵn nguyên liệu nấu ăn, cũng có đủ dụng cụ nhà bếp, vô cùng thuận tiện, không đến nỗi làm người chết đói đi!

- Chẳng lẽ không phải anh cho người đưa tới?

Điền Thanh nghe xong lập tức sững sờ.

- Không phải là tôi.

Chân mày Diệp Khai lập tức nhíu lại, liền đi nhanh qua phòng ăn.

Trải qua một đêm nghỉ ngơi, cảm xúc của Từ Chỉ Đồng đã hoàn toàn khôi phục lại, lúc này nàng đang ngồi cạnh bàn ăn nhìn thức ăn đầy bàn mà ngẩn người.

- Khoan hãy động đũa…

Diệp Khai nhìn thấy Từ Chỉ Đồng cầm đũa lên định gắp thức ăn liền hô lên.

- Ah?

Từ Chỉ Đồng nghe tiếng không khỏi quay đầu lại, liền nhìn thấy Diệp Khai đang bước nhanh tới.

- Tôi không dặn người đưa thức ăn tới nhà, chuyện này có chút kỳ quặc!

Diệp Khai giật lấy đôi đũa trong tay Từ Chỉ Đồng, sau đó nói với nàng:

- Tôi gọi điện thoại hỏi trước chuyện này đã!
- Việc này đúng là ta sơ sót, đồng chí Điền Thanh nếu muốn trở về nhà không có vấn đề gì, nhưng vẫn phải đợi vài ngày, nếu như chồng cô lo lắng thì gọi anh ấy tới ở vài ngày với cô là được, dù sao nhà tôi cũng lớn, nhiều người ở cũng không sao cả.

Diệp Khai nói ra.

- Làm vậy thích hợp không?

Điền Thanh nghe xong có chút do dự nói.

- Không có gì, chỉ nói do tôi an bài là được rồi!

Diệp Khai cười nói.

Điền Thanh nghe xong suy nghĩ một chút, sau đó cầm điện thoại gọi về nhà, nói thật lâu.

- Sao đây?

Từ Chỉ Đồng lại hỏi.

- Kỳ quái…

Điền Thanh có chút hồ nghi nhìn nàng, sau đó lại nhìn Diệp Khai nói:

- Lần này sao lại thông tình đạt lý như vậy rồi đây? Chỉ nói tôi cùng Chỉ Đồng ở lại trong nhà Diệp chủ tịch rất an toàn, anh ấy rất yên tâm, không tới tham gia náo nhiệt, sau đó còn hi vọng chị em tôi đừng gây thêm phiền cho Diệp chủ tịch là được rồi, còn nhờ tôi chuyển lời cảm tạ Diệp chủ tịch…

- Đây là anh trai tôi sao?

Từ Chỉ Đồng nghe xong cũng có chút kinh ngạc.

Diệp Khai nghe xong vẻ mặt liền vui vẻ.

Nhưng tới lúc chiều lại có tin tức mới, thông qua cameras giám sát ngoài cửa, người đưa cơm đã bị nhận ra, xác thực là nhân viên công tác căn tin thành ủy, nhưng hắn nói là do mình nhận được thông tri của văn phòng Ủy ban mới làm thức ăn đưa tới, về phần trong thức ăn có độc gì đó thì hắn tỏ vẻ không rõ ràng.

- Chuyện này càng ngày càng phức tạp rồi…

Diệp Khai nghe xong trong lòng suy nghĩ.

Có thể khẳng định người đáng nghi đầu độc nhất định là trong thành ủy hoặc Ủy ban, bằng không mà nói không khả năng sử dụng điện thoại nội bộ thông tri, việc khống chế điện thoại nội bộ của văn phòng Ủy ban tương đối nghiêm khắc, sử dụng sẽ bị ghi chép, nhưng không biết có thể tra xét lên đầu ai đây?

Diệp Khai đang suy nghĩ chuyện này, lại nhận được điện thoại của bí thư Tần Phương Trần, gọi hắn cùng đến nghiên cứu tình huống của Đông Sơn.