Quan Môn

Chương 925 : Các nữ nhân

Ngày đăng: 12:52 18/04/20




- Chị dâu…

Đột nhiên từ trên lầu truyền xuống thanh âm của Từ Chỉ Đồng.

Hai người trong phòng bếp lập tức thanh tỉnh lại trong cơn mê loạn, liền phát hiện tình huống phi thường bất ổn.

Áo ngủ của Điền Thanh đã sớm bị Diệp Khai xốc lên cao lộ ra bộ ngực trắng như tuyết, ngay cả chiếc quần lót bên dưới cũng bị kéo xuống lộ ra lùm cỏ thơm um tùm.

Áo của Diệp Khai cũng đã bị kéo trật vai, quần đùi đã cởi ra, thân dưới hung hăng dữ tợn đứng thẳng lên cao.

- Ah…

Điền Thanh lập tức hoảng loạn, không biết khí lực đến từ nơi nào liền đẩy ra Diệp Khai, sau đó vội vàng sửa sang lại quần áo của mình, kéo lại quần áo, vội vã chỉnh lại mái tóc, cố gắng làm hô hấp của mình vững vàng trở lại.

Vừa rồi một nụ hôn sâu làm Điền Thanh thật khó thừa nhận, nhịp tim đập mạnh hơn hẳn ngày thường.

Khi nàng đưa mắt nhìn qua Diệp Khai, chỉ thấy Diệp Khai đã mặc quần kéo áo lại tươm tất, ngồi lên sô pha gác chéo chân, cầm tờ báo lật xem như trước.

Nhìn bộ dạng giả vờ của hắn, trong lòng Điền Thanh không ngừng mắng to.

Không hổ là chủ tịch thành phố, bày biện bộ dáng chẳng khác gì thật sự.

Nếu không nhìn vào thứ đồ vật căng phồng giữa hai chân của hắn, thật tưởng rằng hắn đang chăm chú đọc báo đâu.

Lúc này Từ Chỉ Đồng đã đi xuống, bước vào trong phòng bếp.

- Diệp chủ tịch…

Từ Chỉ Đồng thấy được Diệp Khai không khỏi thoáng sửng sốt, sau đó chào một tiếng.

Tâm tình hiện tại của nàng khá loạn, tuy đã khá hơn ngày hôm qua rất nhiều nhưng dù sao cũng từng bị bắt cóc suýt chút nữa còn bị Tống Hỏa Sinh cưỡng hiếp, lại nhìn thấy Tống Hỏa Sinh bị bắn chết trước mắt mình, tràng cảnh máu chảy đầm đìa làm trong lòng nàng còn sợ hãi, tự nhiên tâm tình không thể chỉ một hai ngày là có thể khôi phục lại.

Nhất là hành vi phản bội cùng bán đứng của bạn trai Đinh Tử Sơn đối với nàng khiến cho Từ Chỉ Đồng cảm thấy không cách nào thừa nhận.

Vì vậy khi nàng nhìn thấy Diệp Khai cũng chỉ thoáng kinh ngạc, trong lòng tự nhủ Diệp Khai rõ ràng đã quay về, nhưng không phát hiện được sắc mặt của chị dâu Điền Thanh có chút ửng đỏ, hơi thở có chút gấp gáp.

- Ah, Từ phóng viên, hôm nay có cảm thấy đỡ hơn chút nào không?
Từ Chỉ Đồng chạm nhẹ lên người Điền Thanh, cảm thấy không có gì dị thường mới yên tâm.

Điền Thanh bị Từ Chỉ Đồng chạm tới chỗ mẫn cảm, không khỏi cười khanh khách, trở lại sờ trở về:

- Cho em sờ loạn nè…

Hai cô gái lăn lộn trên giường, đùa giỡn thành một đoàn.

- Ngực của chị ghê gớm thật, thật mềm, sờ vào thật thoải mái, anh của em đúng là có phúc khí…

Từ Chỉ Đồng cười nói.

- Cô nhóc phát xuân sao…ah, em cũng không nhỏ đâu…

Điền Thanh sờ trở về, có chút kinh ngạc nói:

- Thật không nhìn ra!

Sau đó Điền Thanh thấp giọng hỏi:

- Có phải bị Đinh Tử Sơn sờ qua rồi phải không?

- Không có, đừng nhắc tới hắn…

Từ Chỉ Đồng nghe tên người nọ, lập tức tâm tình kém rất nhiều:

- Không nghĩ tới hắn là tiểu nhân, xem như trước kia mắt em bị mù.

Nhìn thấy Từ Chỉ Đồng cảm xúc sa sút, trong lòng Điền Thanh thầm thở dài, cô em gái chồng này trước kia cũng thật tốt với Đinh Tử Sơn, nhưng không nghĩ tới người kia lại đắm mình, còn muốn kéo Từ Chỉ Đồng xuống nước, đây là do chính hắn tình nguyện sa đọa, chẳng trách được người khác.

Điền Thanh bắt sang chủ đề khác, không bao lâu hai cô gái lại quấn thành một đoàn…