Quan Môn
Chương 950 : Tiểu tâm tư cùng đại mưu lược
Ngày đăng: 12:53 18/04/20
- Cái gì?
Diệp Khai nghe được trong khoảnh khắc không kịp phản ứng.
- Ý của tôi muốn nói sau khi tìm được người kia là muốn giết chết hắn hay chỉ lấy đồ vật từ trên người hắn?
Nam Cung Vân giải thích:
- Nếu như vì thuận tiện mà muốn đạt được mục đích, nên diệt khẩu thì tốt hơn!
- Cô đúng là làm sinh ý sát thủ, há miệng ngậm miệng là đòi diệt khẩu…
Diệp Khai nhìn Nam Cung Vân, chỉ thấy gương mặt yêu nữ đỏ hồng, mắt hạnh mũi ngọc, xinh đẹp tới cực hạn, còn có một loại lực lượng hấp dẫn lòng người, không cẩn thận rất dễ dàng bị nàng câu dẫn hồn phách.
Chỉ là người không hiểu rõ nội tình sẽ không ai tưởng được cô gái xinh đẹp này là yêu nữ chân chính, tùy tiện ra tay liền có thể giết người, khiến người chết không chỗ chôn.
- Người ta vốn làm nghề này thôi…
Nam Cung Vân uốn éo thân thể, yểu điệu nói với Diệp Khai:
- Rốt cục là cần chết hay sống?
- À, nếu như dễ dàng thì lưu cho hắn một mạng!
Diệp Khai nghĩ nghĩ, dù sao đối phương là bà con xa của Sở gia, nếu vừa đến nước Mỹ liền bỏ mạng, chuyện này thật không dễ giải thích.
Diệp Khai đem tư liệu của người kia giao cho Nam Cung Vân một phần, đặc biệt nhắc nhở nàng phải cho người lấy được đồ vật trên thân người kia, sau đó mang trở về.
- Nguyên lai là chuyện của vợ anh, hèn chi anh lại dụng tâm tới như vậy…
Nam Cung Vân xem xong tư liệu bĩu môi nói.
- Chuyện của nàng còn không phải là chuyện của tôi sao, số tổn thất như vậy nếu rơi lên trên đầu tôi, sẽ cảm thấy thịt đau đấy!
Diệp Khai tức giận đáp.
Trên thực tế tổn thất hai tỷ đô la không phải Diệp Khai không gánh chịu nổi, chỉ là nếu để chuyện này thực sự xảy ra, muốn giải quyết sẽ vô cùng phiền toái.
Cho dù Diệp Khai nhận lấy khoản nợ này, bồi hai tỷ đô la, cũng sẽ bị người có ý chí lợi dụng chuyện này đem nội tình bộc lộ ra, như vậy vô luận đối với Sở gia hay Diệp gia mà nói đều không có chỗ tốt, dù sao sẽ có người thắc mắc, hai tỷ đô la tài chính từ đâu có được?
Một khi tạo thành sự thật cho dù bọn họ giải thích thế nào loại chuyện này cũng không thể tẩy sạch rõ ràng. Nhất là với kiểu thể chế như trong nước hiện tại, có một số việc xác thực là không thể làm, bằng không mà nói sẽ lưu lại tai họa ngầm, sẽ sáng tạo cho đối thủ lý do công kích chính mình.
- Thu làm vợ nhỏ nha…
Nam Cung Vân uốn éo trong lòng Diệp Khai khiến dục hỏa trong lòng hắn bừng sôi.
- Chuyện này sao…qua một thời gian rồi nói sau đi…
Diệp Khai quyết định chọn dùng kế hoãn binh:
- Tôi phải tìm hiểu về cô rõ ràng trước đã, toàn thân cô đều là vũ khí có tính sát thương, trong khoảnh khắc tôi thật sự rất khó thích ứng, có trời mới biết ngày nào đó khi chúng ta đang ở trên giường, cô kích động lấy ra một sợi dây thép tới trợ hứng, còn không đem tôi dọa héo?
- Chán ghét, người ta đã thật lâu không tự mình ra tay, những vật kia chỉ bất quá là vũ khí phòng ngự mà thôi…
Nam Cung Vân không chịu buông tha, dính chặt vào người Diệp Khai, thân thể uyển chuyển như dán cứng trên người của hắn.
- Cô đừng vậy nữa đi, vạn nhất tôi khống chế không nổi, tôi không dám bảo đảm mình có làm ra chuyện điên rồ gì hay không…
Diệp Khai nghiêm mặt nói.
Nam Cung Vân ở trong lòng Diệp Khai, cảm giác của hắn thật rõ ràng, mặc dù nhìn dáng vẻ của yêu nữ này có chút phóng đãng, nhưng trên thực tế không phải loại người như vậy, từ thân thể cùng hương thơm tự nhiên trên người nàng mà xem, Diệp Khai có chín thành nắm chắc nàng vẫn còn là trong trắng, nhưng hắn vẫn không dám hoàn toàn khẳng định.
- Vậy thì đừng khống chế thôi…
Nam Cung Vân vươn đầu lưỡi hồng phấn liếm nhẹ lên vành tai Diệp Khai, còn thổi ngụm khí, nhẹ nhàng mà dụ hoặc nói:
- Đêm nay người ta là của nhị thiếu gia, anh muốn thế nào thì cứ như thế.
- Thật sự?
Diệp Khai nhìn Nam Cung Vân chăm chú.
- Thật sự!
Bị Diệp Khai nhìn chăm chú, Nam Cung Vân thoáng hiện lên nét bối rối, sau đó lại xác định đáp.
- Tốt!
Diệp Khai gật nhẹ đầu, lại ôm Nam Cung Vân lăn lên giường, lật váy, kéo đồ lót lộ ra bờ mông tuyết trắng…