Quan Môn

Chương 957 : Trước tiên đưa tới Ban kỷ luật thanh tra rồi tính sau

Ngày đăng: 12:53 18/04/20




- Chủ yếu vẫn là do công ty vật liệu xây dựng Phồn Thịnh kia, lực lượng sau lưng bọn họ thật rất mạnh.

Điền Lực Bình nói với Diệp Khai.

- Công ty vật liệu xây dựng Phồn Thịnh? Không phải Đặng phó chủ tịch đã bắt lại bọn họ rồi sao?

Diệp Khai cau mày dò hỏi.

Lúc trước khi đám người kia nháo sự, Đặng Kim Hữu nghe theo ủy thác của Diệp Khai đi điều tra đồng thời chủ trì đại cục, đã báo cáo với Diệp Khai, nói là tuy đã bắt lại người kích động nháo sự nhưng miệng bọn hắn rất kín, không chịu trực tiếp cắn ra kẻ làm chủ phía sau màn, nhưng căn cứ đủ loại tình huống cho thấy kẻ chủ mưu chính là một công ty vật liệu xây dựng tên là Phồn Thịnh, nghe nói công ty này tuy do người bản địa xây dựng, nhưng sau lưng có quan hệ tới tỉnh thành, cho nên trong huyện cũng không có biện pháp gì đối phó bọn họ.

Sau khi Diệp Khai biết được tình huống kia, liền yêu cầu Đặng Kim Hữu đi dò tra lai lịch của bọn hắn, nếu như xác thực tồn tại hoạt động không hợp pháp, mặc kệ là ai đứng sau lưng bắt trước rồi nói sau.

Đối với những chuyện thế này xưa nay Diệp Khai không hề có chút cố kỵ, ngay cả Long Chính Tiết còn không muốn chính diện đối địch với hắn, huống chi là những a miêu a cẩu khác, vô luận là hắc đạo hay bạch đạo, gặp Diệp Khai cũng chỉ còn đường nhượng bộ lui binh.

Đương nhiên, chỉ có Diệp chủ tịch xác thực đủ lực lượng không cần dò hỏi bối cảnh của đối phương liền trực tiếp dám cho người ra tay bắt người, nếu thay đổi là những lãnh đạo khác, nhất định phải tìm hiểu bối cảnh của đối phương, sau đó cân nhắc lợi hại được mất mới có tính toán kế tiếp.

Lãnh đạo của huyện Phương Thạch mang cho Diệp Khai cảm giác không tệ lắm, là lãnh đạo thành phố Diệp Khai tất nhiên phải làm chỗ dựa cho bọn họ, đem một vài thế lực ngầm gây trở ngại việc phát triển huyện Phương Thạch quét đi sạch sẽ.

Nói chung, những người lãnh đạo vừa mới tới đầu tiên cần làm chính là đả kích những thế lực ngầm, mấu chốt là vì nếu những kẻ này còn tồn tại sẽ tạo thành uy hiếp thật lớn đối với chính phủ địa phương, sẽ không để cho người an tâm công tác, lo lắng cho vấn đề an toàn của chính mình, nếu vấn đề như vậy không được giải quyết còn dám nói gì tới kiến thiết kinh tế?

Lui một bước mà nói, mục đích của công ty vật liệu xây dựng Phồn Thịnh cũng chưa chắc giới hạn trong việc nổ núi lấy dá, dù sao hạng mục kiến thiết đường cao tốc tuy cần không ít đá vụn, nhưng thực sự chưa tới mức khiến cho bọn hắn bí quá hóa liều, còn mạo hiểm đắc tội lãnh đạo trong huyện mà đi làm ra chuyện kích động quần chúng quần ẩu.

Phải biết rằng một khi bị người phát hiện ra nội tình trách nhiệm nhất định sẽ đè xuống trên đầu bọn họ.

Cho nên Diệp Khai cảm thấy công ty vật liệu xây dựng Phồn Thịnh sở dĩ dám làm như thế, một mặt là bởi vì thượng cấp có người bảo kê, một phương diện khác là vì bọn hắn còn có tồn tại càng thêm lợi ích ngay trong huyện Phương Thạch.

Điều này mới làm cho Diệp Khai phái Đặng Kim Hữu nghiêm tra vấn đề công ty Phồn Thịnh, cũng tồn tại tâm tư giết gà dọa khỉ.
Mà theo Ban kỷ luật thanh tra tỉnh cùng thành phố nhìn lại, lực ảnh hưởng của Diệp Khai thật rất lớn, bọn họ không khả năng vì chuyện của Hầu Tiểu Sơn lại làm trái ý tứ của Diệp Khai.

Điền Lực Bình từ chỗ Diệp Khai nhận được đáp án mà mình mong muốn, ở lại thêm một lúc liền cáo từ đi ra.

Diệp Khai ngồi xuống lật ra văn kiện, liền thấy được Bộ ủy đã an bài lại nghiệp tài chính rối loạn, trong lòng tự nhủ bên thành phố Đông Sơn cũng phải bố trí thêm một chút.

Lần này quyết tâm của trung ương rất lớn, đồng chí Hồng Chính tự mình làm đội trưởng, thực hiện hành động xóa khoản nợ tam giác, một là chỉnh đốn sự rối loại của hệ thống tài chính, mặc dù nói Đông Sơn không có vấn đề gì lớn lao, nhưng cũng phải tỏ vẻ quyết tâm của mình, Diệp Khai ngẫm nghĩ phải bàn bạc với Mộc Uyển Dung một chút, nghiên cứu lại chuyện này.

- Lãnh đạo, có điện thoại!

Đường Mộc đi vào đưa điện thoại cho Diệp Khai.

Diệp Khai tiếp điện thoại, chợt nghe thanh âm bên trong vang lên:

- Chào Diệp chủ tịch, tôi là Nam Cung Vân.

- Chào Nam Cung đại tiểu thư, cô tìm tôi có chuyện gì?

Diệp Khai hỏi.

- Diệp chủ tịch, nói cho anh biết một tin tức tốt, việc bên Mỹ đã thuận lợi!

Thanh âm Nam Cung Vân thật nhẹ nhàng, trong giọng nói lộ ra cảm xúc như tự hào.