Quan Môn

Chương 961 : Bao xe đi tìm chó

Ngày đăng: 12:53 18/04/20




- Cô là nữ vương giết chóc, không phải bác sĩ phân tích tâm lý!

Diệp Khai nghĩ nghĩ, có chút không vui nói với Nam Cung Vân.

- Có phải nắm bắt trúng chân đau của anh rồi không?

Nam Cung Vân cùng đi tới, dán sát lỗ tai Diệp Khai nói ra:

- Làm sao anh biết sát thủ không khả năng làm bác sĩ tâm lý? Trên thực tế sát thủ cao minh đều phải tuyển chọn học tập tâm lý học!

- Thật hay giả?

Diệp Khai có chút ngạc nhiên hỏi ngược lại.

Nhưng nói tới chuyện này vẫn còn có vài phần khả năng, dù sao ở nước ngoài giết người xem như là một loại chức nghiệp, hơn nữa còn cần người có kỹ năng chuyên nghiệp đi làm, bằng không mà nói làm sao có thể tiêu diệt mục tiêu, bảo toàn chính mình không để cảnh sát theo dõi truy theo dấu vết lưu lại đây? Những điều này đều là kỹ thuật!

- Không tin thì thôi!

Nam Cung Vân hừ một tiếng nói.

Sau khi hai người ra ngoài thì tự tán đi.

Diệp Khai chậm rãi quay về trong văn phòng, vào phòng riêng nghỉ ngơi một lát.

Hơn hai giờ chiều, thư ký Đường Mộc đi vào thu dọn phòng, nấu nước pha trà.

Trên thực tế thư ký của Diệp Khai là Đường Mộc, nhưng những công việc thu thập quét dọn đều có người chuyên môn phụ trách, chỉ có điều tính tình Đường Mộc thật chịu khó, ngoài công tác vẫn thích làm thêm chuyện khác, đối với việc này Diệp Khai cũng tùy theo hắn.

Diệp Khai ngủ một lát thì đi ra rửa mặt, sau đó ngồi vào bàn làm việc.

- Xế chiều hôm nay có an bài gì không?

Diệp Khai hỏi Đường Mộc.

- Sở nông nghiệp tỉnh có một tổ kiểm tra sẽ tới, cần phải đi qua tiếp đãi một chút, buổi tối còn cần đến quân phân khu ủy lạo quân đội nhân ngày lễ sắp tới!

Đường Mộc đáp.

- À, Sở nông nghiệp tỉnh…

Diệp Khai gật nhẹ đầu, hắn chưa từng có giao tiếp gì với Sở nông nghiệp tỉnh.

Trước kia khi còn ở Long Thành, những chuyện này không đến phiên hắn để ý tới, hiện tại làm chủ tịch thành phố Đông Sơn, mọi chuyện đều phải ôm đồm.

- Đối phương có cấp bậc gì không?
Người gọi Lý Mẫn chỉ ra sau lưng người đối diện, vẻ mặt kinh ngạc nhưng nói không ra lời.

Người nọ nhìn lại, liền phát hiện có một người trẻ tuổi đang khoác tay lên vai hắn, hắn không khỏi lách người muốn tránh né nhưng khi nhìn kỹ lại thì lắp bắp kinh hãi.

- Diệp…Diệp…Diệp chủ tịch…

Hắn lắp bắp cơ hồ nói không ra lời.

Hắn làm sao cũng không nghĩ đến Diệp chủ tịch lại đột nhiên xuất hiện trong văn phòng, hơn nữa còn ôm vai hắn, có lẽ đã đứng nơi này nghe mọi người nói chuyện đã lâu.

- Diệp chủ tịch?

Lần này mọi người thậm chí như nổ tung.

Kỳ thật lúc bình thường nếu mọi người tùy tiện trò chuyện vài câu trong giờ làm việc cũng là chuyện rất bình thường, dù sao cho dù là văn phòng chính phủ cũng chưa chắc lúc nào đều bận rộn công tác.

Nhưng tụ tập nhiều người chung một chỗ như vậy thảo luận một chuyện không quan hệ gì tới công tác, lại còn bị chủ tịch bắt quả tang, làm trong lòng mọi người thật không quá yên tâm, không biết Diệp chủ tịch có giận dữ mà nghiêm khắc xử phạt bọn họ hay không?

Nghĩ tới loại khả năng như vậy mọi người đều cảm thấy run sợ, chỉ sợ mình biến thành đối tượng bị Diệp Khai xử lý.

- Không có việc gì, đừng sợ hãi!

Diệp Khai thấy thế không hề có vẻ tức giận, lại cười vỗ vỗ vai người nọ, sau đó nói với mọi người:

- Giờ làm việc bàn luận những chuyện này thật không tốt, kỳ thật ngẫu nhiên trò chuyện cũng không phải chuyện gì lớn, bằng không sẽ không có chút nhân khí, nhưng nói chuyện phiếm cũng không nên làm chậm trễ công tác, không có chuyện gì mọi người về chỗ làm việc đi thôi!

Sau đó hắn lấy tờ báo từ người đối diện, lật xem, vừa cười vừa nói:

- Đừng nói mọi người đều động tâm, chứng kiến tin tức như vậy tôi cũng động tâm ah! Nếu không phải tin tức này có chút lạc hậu, tôi thật sự muốn mang theo mọi người bao xe đến Long Thành tìm con chó kia, giá trị tới một căn biệt thự mấy chục triệu, ai không thích đây!

- Ha ha ha…

Mọi người nghe xong lời nói của Diệp Khai đều nở nụ cười.

Diệp chủ tịch là người trẻ tuổi, nhưng dù sao là chủ tịch thành phố, đã có uy nghiêm thượng vị giả, làm mọi người vẫn có chút sợ hãi.

Thoạt nhìn Diệp chủ tịch vẫn là người thông tình đạt lý.

- Diệp chủ tịch, nên đi gặp mặt tổ kiểm tra rồi!

Đúng lúc này Đường Mộc đi tới nói với Diệp Khai.