Quan Môn

Chương 977 : Hành Động!

Ngày đăng: 12:53 18/04/20


Loài hoa anh túc này rất dễ sống, càng dễ trồng hơn hoa màu, chỉ cần đem hạt rắc khắp nơi sẽ biến thành một mảnh đất tràn ngập hoa anh túc, hơn nữa cũng không cần phải chăm sóc.



Nếu không như thế cũng không khả năng cả một khe núi lớn đều tràn đầy hoa anh túc như thế.



Cam Tĩnh cầm cameras đeo trên cổ bắt đầu quay chụp cảnh bên dưới, đây đều là chứng cớ, phải bảo lưu lại sau này làm bằng chứng sẽ càng có sức thuyết phục.



Diệp Khai nhìn đồng hồ, đã là năm giờ bốn mươi lăm.



Hắn lấy ra điện thoại, nhìn thấy có tín hiệu liền gọi cho Mộc Uyển Dung.



- Mộc bí thư, có quấy rầy cô đang ngủ hay không?



Diệp Khai dùng giọng điệu giải quyết việc chung nói.



- Không có chuyện gì, tôi đã thức, đang chuẩn bị cho bộ đội võ cảnh an bài nhiệm vụ!



Mộc Uyển Dung cười đáp.



Chuyện lớn như vậy Mộc Uyển Dung đương nhiên không có khả năng còn ngủ được, trên thực tế tối hôm qua nàng cũng không ngủ bao lâu đã sớm thức giấc, sau đó suy nghĩ chuyện này.



Mặc dù nói vận dụng bộ đội võ cảnh là sự tình thuộc bổn phận của bí thư thành ủy như nàng, nhưng nàng cùng Diệp Khai lách qua nhóm ủy viên thường ủy tựa hồ đã mang ý tứ chuyên quyền độc đoán, nếu sự tình làm thành thì tự nhiên ai cũng tốt, nhưng nếu như xảy ra vấn đề sẽ rất dễ dàng bị người nắm được yếu điểm tiến hành công kích.



- Mộc bí thư cứ yên tâm an bài đi, sự tình đã được thẩm tra!



Diệp Khai nói với Mộc Uyển Dung trong điện thoại.



- Anh đã an bài người đi qua?



Mộc Uyển Dung nghe được có chút kinh ngạc hỏi ngược lại.



- Ha ha, hiện tại tôi đang ở Tây Câu.



Diệp Khai cười đáp:



- Hiện tại ánh nắng mặt trời đã chiếu vào trong sơn cốc, đưa mắt nhìn xuống cảnh sắc vô cùng mê người, thứ này tuy là tai họa nhưng loài hoa này xác thực là xinh đẹp vô cùng. Chờ sau khi chúng ta khống chế xong bên này cô có thể đến ngắm phong cảnh một chút xem!



- Được!



Mộc Uyển Dung lên tiếng:



- Hiện tại tôi thông tri bộ đội võ cảnh, để cho bọn họ lập tức xuất phát!



- Tốt, sau khi họ chạy tới bảo họ trực tiếp liên hệ với tôi!



Diệp Khai nói.



Hai người ước định xong, Diệp Khai ngồi xuống trên đỉnh núi.




Diệp Khai nói với hắn:



- Hiện tại bên trong núi Tây Câu toàn bộ đều gieo trồng hoa anh túc bất hợp pháp, lối vào đã bị công ty vật liệu xây dựng Phồn Thịnh khống chế, anh cho người phong tỏa cửa vào, sau đó nhanh chóng tấn công, đem toàn bộ những phần tử hiềm nghi kiên quyết xử lý!



Trung tá Hà Quý Điền nghe xong lập tức kinh ngạc.



Lúc này hắn mới ý thức được Mộc Uyển Dung cùng Diệp Khai điều động họ tới đây không phải xử lý sự tình chủ tịch thành phố bị vây đánh, mà là xuất kỳ bất ý tấn công bắt giữ nhóm buôn thuốc phiện trong núi Tây Câu huyện Phương Thạch.



- Thỉnh thủ trưởng yên tâm, chúng tôi cam đoan hoàn toàn nhiệm vụ!



Trung tá Hà Quý Điền lập tức biểu thị quyết tâm.



- Được, rất tốt, chú ý khống chế tốt cục diện, giảm bớt thương vong!



Diệp Khai gật đầu nói:



- Chúng tôi ở đây cũng có sáu bảy người, đều đã mặc áo chống đạn cảnh dụng, đeo nón bảo hiểm, từ trên đỉnh núi sơn cốc phối hợp các anh, mọi người nhìn cho rõ ràng, đừng phát sinh sự việc ngộ thương người một nhà!



- Minh bạch, thỉnh thủ trưởng yên tâm!



Hà Quý Điền lập tức cam đoan.



Sau khi cúp điện thoại, Diệp Khai nhìn đồng hồ, ngày 3 tháng 8, 8:40 phút sáng.



- Bắt đầu hành động!



Diệp Khai trầm giọng nói với mọi người.



Lý Hải xông lên trước tiên, từ trên đỉnh núi bắt đầu trượt xuống.



Mặc dù có câu nói lên núi dễ xuống núi khó, nhưng đối với những người từng được huấn luyện nghiêm chỉnh mà nói xuống núi cũng không phải việc gì khó khăn, chỉ cần nắm chắc tốt tiết tấu, thân thể nhẹ nhàng liền có thể đi xuống.



Nhóm của bọn họ có bảy người, trong tay cầm súng tiểu liên, linh hoạt lách qua giữa những tảng đá, chỉ một phút sau đã đi xuống tới sơn cốc.



Mà vào lúc này bọn họ đã nghe được trong sơn cốc truyền tới thanh âm tiếng chuông điện, còn có loa phóng thanh gọi ăn cơm.



- Hắc, thật đúng lúc, đuổi được xảo!



Diệp Khai nghe được thanh âm lập tức nở nụ cười.



Thật hiển nhiên trong lúc đám người kia tập trung ăn cơm, lực lượng cảnh giới bên ngoài sẽ giảm xuống thấp nhất, lúc này hành động không chút sơ hở!



Bảy người khom lưng xuyên qua tảng lớn hoa anh túc, nhanh chóng hướng từng dãy nhà gỗ vọt tới, cự ly còn cách vài thước đã nghe được tiếng súng đầu tiên truyền đến.



Nhóm bộ đội võ cảnh đánh tới cửa lớn đã cùng cảnh vệ công ty vật liệu xây dựng Phồn Thịnh xảy ra bắn nhau!