Quan Môn
Chương 991 : Thăm hỏi
Ngày đăng: 12:53 18/04/20
-- Trước tiên gọi điện thoại cho phó chủ tịch thành phố kiêm cục trưởng Cục cảnh sát, nói rõ việc mình cần đi thăm hỏi con trai Cù Sĩ Vinh, phản ứng của Đặng Kim Hữu khá khách khí, tỏ vẻ Diệp chủ tịch đã đồng ý cho vào thăm.
Vì vậy Cù Hữu Nghĩa đi cùng Đổng Siêu Toàn đến thẳng bên Cục cảnh sát thành phố Đông Sơn.
Khoảng cách từ khách sạn đến Cục cảnh sát không xa, chỉ khoảng một cây số, khi họ đi tới liền nhìn thấy người trong Cục đang bề bộn công tác, thần thái vô cùng vội vàng.
Đổng Siêu Toàn nhìn thấy không khỏi có chút kinh ngạc.
Bất đồng với đồn cảnh sát cơ sở cùng những phân cục khác, tuy nghiệp vụ của Cục cảnh sát thành phố rất nhiều nhưng không đến nỗi bận rộn như thế này, dù sao nếu gặp những vụ án bình thường thì Cục cảnh sát thành phố không cần ra mặt chính mình đi giải quyết.
Ít nhất Đổng Siêu Toàn từng đi qua rất nhiều Cục cảnh sát thành phố địa cấp khác, không phát hiện bọn họ bận rộn giống như tại thành phố Đông Sơn.
Một vị phó cục trưởng họ Vương đi ra nghênh đón bọn họ, xem như đã thật nể tình.
- Sao các vị lại bận rộn như vậy, chẳng lẽ có bản án lớn gì cần phải xử lý hay sao?
Đổng Siêu Toàn có chút tò mò hỏi thăm.
- Ha ha, gần đây thật sự có bản án lớn cần xử lý!
Vương phó cục trưởng cười cười nói:
- Là bản án buôn ma túy, liên lụy rất rộng, lúc trước còn dính líu tới một bản án lớn khác, hai bản án nhập vào một chỗ, đoán chừng cả năm nay chúng tôi cũng phải bận như thế.
- Thì ra là vậy ah…
Đổng Siêu Toàn nghe xong lập tức có chút kinh ngạc.
Về bản án của hai anh em Tống Lâm Sinh cùng Tống Hỏa Sinh, Đổng Siêu Toàn được nghe nói qua, biết rõ vụ án này quan hệ trọng đại, nhưng đằng sau còn phát sinh vụ án chế biến ma túy, hắn không được biết rõ ràng, dù sao vụ án kia là do Diệp Khai trực tiếp báo cáo cho bí thư Tỉnh ủy Nhạc Sơn, hắn chỉ là một phó thư ký trưởng Ủy ban tỉnh còn chưa có tư cách tiếp xúc tới.
Vì vụ án quan hệ trọng đại, liên lụy tới tỉnh ngoài cho nên trong tỉnh cũng giữ kín không tiết lộ, cho tới hiện tại còn chưa đưa tin công khai, vì vậy đại bộ phận mọi người không rõ ràng được nội tình.
Cù Hữu Nghĩa nghe xong mới biết Đổng Siêu Toàn không khoa trương, không khác biệt gì với lời kể của Cù Sĩ Vinh, chuyện này có trách chỉ trách trên đầu hắn.
- Ai, chuyện này nên làm sao mới tốt?
Trong lòng Cù Hữu Nghĩa rất tức giận, nếu sự thật như thế hắn cũng không thể ép buộc gì Long Chính Tiết, dù sao người phạm tội là con của hắn.
Long Chính Tiết là quan mới nhậm chức, yêu quý thân mình, không khả năng vận dụng chức quyền giải vây cho Cù Sĩ Vinh.
- Cha, nhưng mà xe của con cũng bị người đập phá!
Cù Sĩ Vinh thấy biểu tình bất lực của cha mình, đem chuyện này nói ra.
- Ah?
Cù Hữu Nghĩa nghe được lập tức sững sờ, lúc trước hắn không biết chuyện này, vì vậy vội vàng truy hỏi:
- Xe của con bị người đập phá? Rốt cục là tình huống thế nào, con cẩn thận nói cho cha nghe!
Vì vậy Cù Sĩ Vinh liền đem tình huống lúc đó kể lại một lần, trọng điểm nhắc tới gã bảo tiêu đập phá xe thể thao của hắn.
Cù Hữu Nghĩa nghe xong lập tức trầm mặc, chuyện này vì sao không nghe qua ai nhắc tới đây này?
Nếu xe của Cù Sĩ Vinh bị người dùng bạo lực đập phá, như vậy cũng có thể nói lúc đó có người uy hiếp an toàn tính mạng của hắn, như vậy vụ án này càng thêm phức tạp hơn.
- Cảnh quan, tôi muốn báo án!
Trong đầu Cù Hữu Nghĩa xoay chuyển, lập tức nghĩ ra đối sách, hắn lớn tiếng nói với hai gã cảnh quan ngồi hai bên.