[Dịch]Quan Môn

Chương 1041 : Do dự

Ngày đăng: 05:41 16/09/19

Tuy Nam Cung Vân sớm đã biết rõ, bên trong gia tộc có nhân tố không ổn định, mà thái độ Nam Cung Thủ Chuyết đối với chuyện trở về cũng không phải là nhất trí với gia gia Nam Cung Kinh Hồng, nhưng sâu trong nội tâm của ông vẫn có khuynh hướng về nước. Dù sao xét từ tình huống hiện tại thì không gian phát triển trong nước cực kỳ rộng lớn, mỗi quốc gia đều không thể bỏ qua thị trường lớn như vậy. Nam Cung gia tộc phát triển ở Châu Âu đã đến một thời kỳ bình cảnh, muốn gìn giữ cái đã có cũng không phải dễ dàng, dù sao có chút nội tình không phải nói rửa sạch là có thể rửa sạch. Đoán chừng Nam Cung Kinh Hồng thấy được điểm này, lại thấy được cơ hội tốt phát triển trong nước, cho nên mới không tiếc sức già thôi động toàn gia tộc trở về, lấy được cơ hội phát triển lần thứ hai trong nước, chia một phần bánh trong làn thủy triều cải cách. Đương nhiên, muốn về nước, cũng không phải dễ dàng. Chuyện đầu tiên mà Nam Cung thế gia phải đối mặt là một số cừu nhân năm xưa, cùng với các tập đoàn canh tranh về lợi ích. Có lẽân nhắc từ phương diện này, Nam Cung Thủ Chuyết cũng không mưu cầu danh lợi đối với chuyện về nước. Ông ta cảm thấy hướng trong nước toàn diện phát triển, chẳng bằng tiếp tục giữ cái vốn có, có lẽ cũng có thể giết ra lớp lớp vòng vây, tái hiện huy hoàng. Quả nhiên, Nam Cung Thủ Chuyết nghe xong câu hỏi của Diệp Khai, trầm ngâm một lát, sau đó mới cẩn thận nói: - Thực ra, nếu như là đặt ở mười năm trước thì tôi có thể sẽ phi thường cam tâm tình nguyện về nước phát triển, nhưng trải qua biến hóa mấy năm này, trong nước phải chăng có thể vẫn bảo trì cải cách, trong lòng của tôi thật không có nắm chắc. Chưa đợi Diệp Khai trả lời, ông ta còn nói thêm: - Tình thế quốc tế thay đổi bất ngờ, tình thế trong nước càng khó có thể nắm chắc. Diệp tiên sinh cũng biết đến tình huống Nam Cung gia tộc chúng tôi, mặc dù nói tránh xa hải ngoại hơn mười năm, thực sự không thể hoàn toàn tiêu trừ ảnh hưởng một số chuyện trước kia. Nếu thật sự trở về, hoặc là Diệp gia có thể che gió che mưa, nhưng Nam Cung gia tộc tự nhiên cũng có một phần kiêu ngạo của mình, làm sao có thể quen dựa vào hào phú khác? Chỉ là một chuyện này đã dẫn tới rất nhiều thanh âm phản đối trong gia tộc. - Thái độ Nam Cung lão tiên sinh ngược lại là phi thường tích cực ah. Diệp Khai nói. Nam Cung lão tiên sinh trong miệng hắn dĩ nhiên là chỉ Nam Cung Kinh Hồng, vị Gia chủ tiền nhiệm này của Nam Cung thế gia , cũng là nhân vật linh hồn chí cao vô thượng của toàn bộ Nam Cung thế gia. - Gia phụ dù sao tuổi cũng đã lớn,...... Nam Cung Thủ Chuyết đơn giản nói một câu như vậy rồi thôi. Diệp Khai sờ lên cằm của mình, bắt đầu cân nhắc chuyện này. Nam Cung Thủ Chuyết lo lắng, kỳ thật cũng rất bình thường, đây cũng chỗ trọng điểm lo lắng của rất nhiều nhân sĩ hải ngoại, thậm chí là nhân viên trong nước. Trên thực tế, trước khi xảy ra kịch biến ở Đông Âu cùng chuyện Soviet giải thể, Hoa Hạ từng một lần là đối tượng lôi kéo trọng điểm của các quốc gia Âu Mỹ. Người Mỹ thậm chí tỏ vẻ qnguyện ý chuyển nhượng kỹ thuật hàng mẫu, trợ giúp Hoa Hạ kiến thiết một hạm đội hải quân viễn dương để ứng đối uy hiếp nghiêm trọng đến từ chính Soviet. Nhưng qua một loạt chuyện sau này, nhất là sau khi xảy ra sự kiện Thiên An Môn, địa vị của Hoa Hạ trên trường quốc tế lập tức rớt xuống ngàn trượng, thiếu chút nữa thành đối tượng bị người hô đuổi đánh. Các quốc gia phương Tây cũng nhao nhao thực hiện các chế tài kinh tế và quân sự với Hoa Hạ. Lực ảnh hưởng của Châu Âu đối với Nam Cung thế gia khá lớn. Bọn họ ở Châu Âu nhiều năm như vậy, các phương diện tin tức phi thường linh thông, tự nhiên biết rõ hiện tại thái độ của các quốc gia phương Tây đối với Hoa Hạ còn chưa cải thiện. Lúc này trở về khó tránh khỏi sẽ gặp phải áp lực đến từ các phương. Trong nước có thể sẽ có thế lực xa lánh, hải ngoại có thể sẽ có hành động trấn áp, bản thân Nam Cung thế gia cũng có một chút khốn đốn, chưa hẳn có thể ứng phó được nhiều đối thủ như vậy . Với tư cách Gia chủ, thái độ của Nam Cung Thủ Chuyết về chuyện này tự nhiên là cực kỳ thận trọng. Cho dù Nam Cung Kinh Hồng chủ trương gắng sức thực hiện trở về nhưng theo như Nam Cung Thủ Chuyết thì cha mình dù sao lớn tuổi, không chắc lúc nào giá hạc về tây. Đến lúc đó trong gia tọc Nam Cung gia sẽ có hướng đi nào vậy thì cũng thật sự khó nói. Diệp Khai dĩ nhiên biết rõ những chuyện này, chỉ bất quá hắn đã đến Paris, kế tiếp còn muốn đi gặp Nam Cung Kinh Hồng để trao đổi chuyện trở về, tự mình hộ tống ông ta về nước, tự nhiên không có khả năng bị mấy câu của Nam Cung Thủ Chuyết mà thối chí. Như vậy chẳng phải Diệp Khai Diệp Nhị thiểu sẽ trở thành trò cười lúc trà dư tửu hậu của người khác? Loại chuyện này tuyệt đối không cho phép phát sinh. - Tình thế quốc tế tuy thay đổi bất ngờ, nhưng chủ lưu chỉ có một, chính là phát triển cùng lợi ích. Đại thế như thế, ai cũng không cải biến được. Diệp Khai suy nghĩ một chút, nói với Nam Cung Thủ Chuyết: - Về phần chuyện Nam Cung tiên sinh ở trong nước, cháu có thể phi thường minh xác nói cho chú biết, hiện giờ các phương diện đã sớm chán ghét các loại vĩnh viễn vận động, đều nhìn vào kinh tế. Cho nên, chỉ cần gia tộc chú có được lực lượng tài chính đủ lớn thì dù là người ở tầng cao nhất cũng không dám khinh thường sự hiện hữu. Huống hồ, cháu tuy hi vọng Nam Cung thế gia trở về, thực sự lại hi vọng Nam Cung thế gia có thể gắn bó ở Châu Âu, trở thành cầu nối giữa Hoa Hạ cùng Châu Âu. Ý tứ của Diệp Khai rất rõ ràng, hắn hi vọng Nam Cung thế gia trở về, nhưng cũng không hy vọng toàn bộ trở về, bên thị trường Châu Âu đã vất vả mở ra, nên kiên trì phát triển. Nhất là hiện tại quan hệ Trung Âu tương đối vi diệ, Nam Cung thế gia hoàn toàn có thể bằng vào ưu thế của mình, từ đó xe chỉ luồn kim, làm một số chuyện hữu ích với đất nước. Nếu là có thể làm được điểm này, vậy tầm quan trọng của bọn họ trong mắt cao tầng, cũng sẽ tăng lên rất nhiều. Nam Cung Thủ Chuyết nghe xong Diệp Khai nói thì có một chút minh bạch ý đồ của Diệp Khai, chính là nhắm đến tài chính của Nam Cung thế gia tài và nhân mạch của bọn họ. Ông không khỏi có chút cười nụ, trong lòng tự nhủ Diệp Nhị thiểu khẩu vị rất lớn ah, dứt khoát đem Nam Cung thế gia chiếm đoạt cho được. Bất quá nói đi thì nói lại, Nam Cung Thủ Chuyết đã cảm thấy Diệp Khai có năng lực này cũng không phải chuyện xấu. Có một người hợp tác năng lực rất mạnh, nếu so với nói chuyện cùng kẻ ngu dốt thì tốt hơn nhiều, huống hồ Nam Cung thế gia cũng cần khai thác con đường phát triển mới của mình. Luôn cực hạn trong vòng Châu Âu nhỏ hẹp thì Nam Cung Thủ Chuyết cũng không cho rằng sẽ có tiền cảnh đại phát triển, vẫn là đại lục thị trường khổng lồ vô cùng ah. Nói thật ra, hiện tại Châu Âu nhao nhao kêu la muốn chế tài Hoa Hạ, thế nhưng mà khẩu hiệu hô rung trời trên thực tế cùng Hoa Hạ mắt đi mày lại âm thầm lui tới, nhưng lại cho tới bây giờ chưa hề ngừng. Cái này cũng đủ để nói rõ một việc, là thị trường Hoa Hạ cho tới nay vẫn là nơi mơ ước cùng bánh ngọt của các quốc gia. Bất quá, coi như là Nam Cung Thủ Chuyết phiến diện đồng ý ý kiến của Diệp Khai, thì cũng không vọng động cải biến lập trường, nhưng cũng phải cho Diệp Khai mặt mũi. Nhất là người ta vừa mới cứu được mình, vì vậy Nam Cung Thủ Chuyết tỏ vẻ: - Hết thảy, đợi đến lúc thấy gia phụ về rồi mới quyết định cũng tốt. - Cũng tốt. Diệp Khai nghe xong, đã biết rõ trong nội tâm Nam Cung Thủ Chuyết còn chưa triệt để làm quyết định. Hắn cũng biết việc này quan hệ trọng đại, Nam Cung Thủ Chuyết không có khả năng đơn giản sẽ đem vận mệnh gia tộc giao cho người khác cho nên cũng không cưỡng cầu. Dù sao trong mắt Diệp Khai, Nam Cung Kinh Hồng lão gia tử là phải về nước, Nam Cung Vân đại tiểu thư cũng là ý tứ này, như vậy cách nghĩ của Nam Cung Thủ Chuyết kỳ thật có một chút xem như phai nhạt. Dù sao trong định vị của hắn đối với những người của Nam Cung thế gia thì Nam Cung Thủ Chuyết là một người hướng tới ổn định mà không có dũng khí và năng lực khai thác ra ngoài. Nếu không có như thế, Nam Cung lão gia tử cũng sẽ không ký thác kỳ vọng đối với Nam Cung Vân, hơn nữa cho cô ta cơ hội có khả năng trở thành Gia chủ kế tiếp của toàn bộ Nam Cung thế gia. Nam Cung Thủ Chuyết do dự, trên thực tế là thận trọng đối với tiền đồ tương lai Nam Cung thế gia mà thôi, cũng không thể nhận định hắn là người không quả quyết. Nam Cung Vân thấy Nam Cung Thủ Chuyết cùng Diệp Khai không có đạt thành nhận thức chung mang tính kiến thiết gì, trong nội tâm không khỏi có chút tiếc nuối. Nhưng cô ta cũng biết việc này gấp không được, dù sao muốn cho Nam Cung Thủ Chuyết cải biến cái nhìn, cũng không phải chuyện dễ. Vì vậy Nam Cung Vân chen miệng nói: - Nam Cung Ly đã thanh tỉnh, cha muốn thẩm vấn hắn một phen, nhìn xem đến tột cùng là người nào liên thủ với hắn? Nghe xong lời này, Nam Cung Thủ Chuyết lập tức cau mày, mặt như phủ băng hừ một tiếng: - Người có thể làm cho hắn đại nghịch bất đạo như vậy còn có thể là ai? Đơn giản là mấy người có năng lực lấy được chìa khóa bảo khố gia tộc bọn ta mà thôi! Nam Cung thế gia phát triển ở Châu Âu qua nhiều năm như vậy, ngoại trừ tài phú bên ngoài, cũng có một ít bảo tàng không thể lộ ra ngoài ánh sáng, những vật này quanh năm được lưu giữ trong tủ bảo hiểm ngân hàng Thụy Sĩ, chỉ có Gia chủ mới nắm trong tay mật mã mở ra . Nhưng chìa khóa lại nắm giữ ở trong tay mấy vị nhân vật quyền thế của gia tộc, đây cũng là một loại thủ đoạn ngăn ngừa lẫn nhau, chính là vì đề phòng những người khác quyền thế quá nặng, nguy hiểm cho lợi ích chỉnh thể gia tộc. Nam Cung Ly đã truy vấn Nam Cung Thủ Chuyết mật mã, vậy thì nói rõ hắn đã có được một hay vài chìa khóa, sau lưng tột cùng là có chuyện gì tự nhiên không hỏi cũng biết. Không hề nghi ngờ, Nam Cung Ly nhất định đã nhận được sự ủng hộ của một hay vài vị đại nhân vật trong gia tộc. Vừa nghĩ tới trong gia tộc rõ ràng xuất hiện chuyện như vậy, Nam Cung Thủ Chuyết cảm thấy dị thường phẫn nộ. Hôm nay gia tộc đã đến thời khắc mấu chốt quyết định tương lai tiền đồ vận mệnh, càng không thể để xuất hiện manh mối phân liệt, bằng không mà nói, rất dễ dàng bị mất cơ nghiệp ngàn năm, như vậy Nam Cung Thủ Chuyết chẳng phải là tội nhân gia tộc? Nghĩ tới đây, Nam Cung Thủ Chuyết trầm giọng nói với Nam Cung Vân: - Đem tiểu tử kia tới, cha muốn đích thân hỏi một câu đến tột cùng là ai cho hắn lá gan tùy ý làm bậy?!