[Dịch]Quan Môn

Chương 1043 : Bữa sáng và thăm dò

Ngày đăng: 05:41 16/09/19

Giằng co cả đêm, Nam Cung Thủ Chuyết cũng không moi được tin tức gì từ miệng Nam Cung Ly. Kết quả này khiến cho Nam Cung Thủ Chuyết cảm giác có chút ngoài ý muốn, nhưng cũng không có cảm thấy đặc biệt ngoài ý muốn. Dù sao Nam Cung Ly cũng là một trong đối tượng trọng điểm được gia tộc bồi dưỡng, nếu như về tư chất không thua kém thì hắn sẽ trở thành nhân vật có sức cạnh tranh với vị trí Gia chủ kế nhiệm. Người như vậy không thể khuất phục vì mấy thủ đoạn nhỏ. Chỉ là Nam Cung Thủ Chuyết ở bên cạnh cũng có một ít băn khoăn, dù sao còn đang ở Paris, không phải địa bàn của mình, nên hắn không có khả năng vận dụng quá mức hình phạt khoa trương, bằng không mà nói, rất dễ dàng làm ra chuyện. Vạn nhất bị cảnh sát nắm thóp thì sau này Nam Cung thế gia hành động ở đây sẽ chịu ảnh hưởng bất lợi. Hôm nay Nam Cung thế gia trong mắt toàn bộ các quốc gia châu Âu cũng là đối tượng trọng điểm cảnh giác. Bọn họ không có khả năng bỏ mặc Nam Cung thế gia muốn làm gì thì làm ở địa bàn của mình. Một khi bị bắt được tay cầm, vậy thì chuyện không dễ giải quyết. - Các ngươi tiếp tục, nhất định phải moi từ miệng hắn chút tin tức hữu dụng. Nam Cung Thủ Chuyết phân phó với một gã thủ hạ tâm phúc vừa chạy tới. Đã có người một nhà xuất hiện, Nam Cung Thủ Chuyết yên tâm hơn nhiều. Những chuyện này, giao cho tâm phúc của mình đi xử lý vẫn tương đối phù hợp. Nhất là Nam Cung Ly sau khi bị giam một đêm cũng sa sút tinh thần, nếu như tiếp tục tấn công có thể sẽ phá vỡ được phòng tuyến tâm lý của hắn, có được căn cứ chính xác. Đối với một số nhân tố không ổn định trong gia tộc, Nam Cung Thủ Chuyết tự nhiên lòng dạ biết rõ, chỉ là ông ta tuyệt đối thật không ngờ, vì tranh đoạt vị trí Gia chủ mà bọn họ dám sử dụng thủ đoạn ác liệt như vậy để mưu hại gia chủ đương thời. Nếu như để cho Lão Gia chủ Nam Cung Kinh Hồng biết được thì người xếp đặt thiết kế hãm hại ông ta tuyệt đối bị trừng phạt nghiêm khắc nhất. Từ trong phòng bên đi ra, Nam Cung Thủ Chuyết rửa mặt, nhìn qua gương thấy sắc mặt mình có chút u ám, trong ánh mắt tràn đầy tơ máu, cả người cảm giác không phấn chấn. - Ai, đúng là vẫn già rồi...... Nam Cung Thủ Chuyết lắc đầu, dùng tay chải vuốt tóc tai rồi đi ra, hỏi thủ hạ cảnh giới: - Tiểu thư đâu? - Tiểu thư ở cùng với Diệp tiên sinh một chỗ. Thủ hạ hồi đáp. - Cả đêm? Nam Cung Thủ Chuyết sau khi nghe, không khỏi nhíu mày hỏi. Chuyện giữa con gái Nam Cung Vân cùng Diệp Khai thì Nam Cung Thủ Chuyết cũng chỉ biết láng máng, nhưng quan hệ này đến mức nào thì không rõ ràng lắm. Dù sao con gái lớn có một số việc không tiện để cha quan tâm. Lúc Nam Cung Vân ở đại lục thì người của Nam Cung thế gia không có bao nhiêu lực ảnh hưởng. - Là như vậy...... Thủ hạ thấp giọng hồi đáp. Đối với vấn đề lão bản đưa ra thủ hạ cũng cảm thấy không dễ nắm chắc, chỉ có thể là theo thực trả lời, dù sao hắn cũng không quá rõ tâm tư của Nam Cung Thủ Chuyết. Nhưng theo lẽ thường suy đoán, không có người cha nào cảm thấy vui vẻ với gia hỏa từng bắt cóc con gái mình. Người ngoài vẫn nên ít dính dáng đến loại chuyện trong nhà này. Bất quá Nam Cung Thủ Chuyết cũng chỉ nhíu mày mà thôi, không nói thêm lời nào khó nghe, thậm chí vẻ mặt trở lại bình thường. Với tư cách Gia chủ đại gia tộc, chuyện mà Nam Cung Thủ Chuyết muốn cân nhắc rất nhiều, mà đối với con gái Nam Cung Vân, lúc ban đầu Nam Cung Thủ Chuyết có khuynh hướng gả cho con cháu vương thất Châu Âu. Bởi như vậy Nam Cung thế gia có thể sẽ qua đố dần dần dung nhập xã hội thượng lưu Châu Âu, cuối cùng tẩy trắng. Đáng tiếc chính là Nam Cung Vân không lưu tâm với chuyện này. Cô ưa thích tự do tự tại, tình nguyện làm nữ sát thủ cũng không muốn đi làm Vương phi, điều này khiến Nam Cung Thủ Chuyết đau đầu. Dù sao người khác cũng không sao cả, nhưng là cha của Nam Cung Vân, Nam Cung Thủ Chuyết rất rõ ràng tính cách của con gái mình, nếu như nhất định phải miễn cưỡng gả cô vào vương thất Châu Âu thì sẽ xảy ra chuyện. Bởi vậy sẽ không thể đạt tới mục tiêu dự trù, còn có thể khiến cho Nam Cung thế gia rước lấy phiền toái càng lớn hơn nữa. Đã như vậy, cũng không cần quá mức miễn cưỡng cô, bằng không mà nói thì tất cả mọi người đau đầu. Vào buổi sáng, Nam Cung Thủ Chuyết mời Diệp Khai cùng ăn sáng. Diệp Khai nhận được lời mời thì cũng không từ chối. Trên thực tế, hắn cũng thấy hứng thú với suy nghĩ của Nam Cung Thủ Chuyết, dù sao Nam Cung thế gia phải về nước thì ý kiến của Nam Cung Kinh Hồng tự nhiên là trọng yếu nhất, thế nhưng mà ý kiến của gia chủ đương thời Nam Cung Thủ Chuyết cũng phi thường trọng yếu. Có thể được Nam Cung Thủ Chuyết đại lực ủng hộ thì chuyện sẽ trở nên càng thêm thuận lợi. Bữa sáng khách sạn rất đơn giản, chỉ có bánh mì sữa và hoa quả, nhưng không biết thủ hạ của Nam Cung Thủ Chuyết đã tìm đâ ra bữa sáng đúng phong vị kiểu Trung Quốc, thịt bò nướng, đậu hũ nóng, thơm ngon vô cùng khiến Diệp Khai ăn một mạch. - Nam Cung tiên sinh bình thường cũng ưa thích ăn bữa sáng kiểu Trung Quốc? Diệp Khai ăn xong lau miệng, từ tốn hỏi. - Cũng không phải thường ăn, dù sao hiện tại người trong nhà phần lớn đều quen ăn bánh mì sữa rồi. Nam Cung Thủ Chuyết đáp: - Hơn nữa tôi nghe nói dường như người trong nước hiện giờ cũng bắt đầu cải biến thói quen ẩm thực? Có thể kiên trì theo truyền thống sợ là không nhiều lắm rồi hả? Nam Cung Vân ngồi nghe hai người nói chuyện cảm giác rất kỳ lạ, dường như hai nam nhân đồng dạng nắm đại quyền này đang thử thăm dò lẫn nhau. Diệp Khai dĩ nhiên là hỏi thăm Nam Cung Thủ Chuyết phải chăng đã tây hóa hoàn toàn, không muốn trở về nước, mà Nam Cung Thủ Chuyết thì tỏ vẻ người của đại lục chỉ sợ cũng đã sớm từ bỏ truyền thống, thực sự không phải là người Hoa năm xưa rồi. Hai người vẫn còn có khúc mắc, tình huống này khiến cho Nam Cung Vân nhìn cảm thấy có chút bất đắc dĩ. - Hiện tại trong nước vẫn đang làm cải cách cởi mở, cho nên đối với chuyện bên ngoài, tất cả mọi người muốn nếm thử một phen, đến tột cùng là đậu hủ nóng cùng thịt bò nướng thích hợp chính mình, hay sữa bò bánh mì thích hợp hơn, phải tự mình cảm nhận mới có thể đưa ra kết luận khoa học. Diệp Khai cũng không phải công tử bột, hắn trầm ngâm hồi đáp: - Bất quá theo như cảm giác cá nhân của cháu mà nói, sữa bò bánh mì chỉ đầy bao tử mà thôi, nếu thật muốn hưởng thụ thì đậu hũ nóng và thịt bò nướng vẫn càng tốt hơn. Khổng phu tử đã từng nói qua, ăn phải tinh tế, nếu như muốn thỏa mãn dục vọng ăn uống mà thông qua sữa bò bánh mì thì chán chết. - Nhưng chú nghe nói, trong nước sau khi khai trương Kentucky Fried Chicken cùng MacDonald rất đông khách, có người sắp xếp hàng dài đi ăn...... Nghe xong Diệp Khai trả lời, Nam Cung Thủ Chuyết không khỏi mỉm cười phản bác nói. Về chuyện Kentucky Fried Chicken cùng MacDonald Nam Cung Thủ Chuyết thật cũng không có nói sai, trên thực tế, tình hình thực tế xác thực như thế. Kentucky Fried Chicken cùng MacDonald ở kinh thành lúc mới khai trương có thể nói là kín người hết chỗ, thậm chí có lúc cần phải có cảnh sát đến duy trì trật tự. Chuyện này cũng không tính là bí mật, lúc trước cũng có người phê việc này, cho rằng là mọi người sính ngoại. Diệp Khai tự nhiên không có khả năng phủ nhận việc này, chỉ là hắn có cái nhìn khác biệt. - Tôi cũng biết chuyện Nam Cung tiên sinh nói..... Diệp Khai trầm ngâm nói: - Lúc ấy cũng có người đã từng nói qua việc này, cho rằng tâm trạng sùng bái nước ngoài của người trong nước quá thịnh, bất quá cách nhìn của cháu xác thực bất đồng. - Ah, Diệp tiên sinh có gì bất đồng? Nam Cung Thủ Chuyết có chút cảm thấy hứng thú hỏi ngược lại. Trên thực tế, đối với phản ứng của Diệp Khai, Nam Cung Thủ Chuyết có chút ngoài ý muốn. Bởi vì theo như cái nhìn của Nam Cung Thủ Chuyết, Diệp Khai còn trẻ lại có bối cảnh như vậy, đa số đều hướng tới cuộc sống Tây Phương, hận không thể thay màu da thành da trắng. Nhưng Diệp Khai lại cho thấy cảm giác của hắn bất đồng, tựa hồ cơ trí, bình tĩnh, lý tính hơn nhiều. Nếu như nói lúc trước Nam Cung Thủ Chuyết nguyện ý cùng Diệp Khai nói chuyện, là vì hắn đã cứu ông ta. Vậy thì hiện tại Nam Cung Thủ Chuyết hi vọng thông qua cùng Diệp Khai ở giữa nói chuyện với nhau để thấy rõ hắn là một người như thế nào. - Số dân Hoa Hạ thật sự là quá lớn. Diệp Khai chỉ nói một câu như vậy với Nam Cung Thủ Chuyết. Nam Cung Thủ Chuyết sau khi nghe, thoáng suy tư rồi chợt cười, nâng chén rượu vang đỏ hướng Diệp Khai ý bảo, hiển nhiên là tỏ vẻ bội phục. Nam Cung Vân sau khi nghe, lập tức cảm thấy có chút kinh ngạc, không biết Diệp Khai nói lời là có ý gì, vì sao cha mình tựa hồ đối với đáp án này phi thường hài lòng? Thấy con gái có chút bộ dạng khó hiểu, Nam Cung Thủ Chuyết cười giải thích nói: - Diệp tiên sinh có ý là trong nước nhân khẩu quá lớn, cho nên thấy chuyện mới lạ luôn hi vọng nếm thử qua, như vậy thị trường cực lớn. Số lượng cửa hàng Kentucky Fried Chicken cùng MacDonald trong nước cực kỳ có hạn, cho nên bọn họ làm ra thứ gì đó dù không ngon hay chẳng bổ béo gì nhưng mọi người cứ muốn nếm qua, tạo nên cơn sốt giả. - Trên thực tế, ngoại trừ lần đầu nếm thử xem sao còn người tình nguyện ăn lâu dài là cực kỳ có hạn...... Diệp Khai nói tiếp: - Có một số việc, chỉ nhìn biểu tượng, không truy xét chi tiết hẳng định chỉ có thể được đáp án sai lầm. Diệp Khai không nói thêm gì, bởi vì hắn chú ý tới thần sắc của Nam Cung Thủ Chuyết tương đối vui vẻ. Nghĩ đến chắc đáp án của mình quả thật có thể đủ làm ông ta cảm thấy thoả mãn, nếu như nói cái gì nữa ngược lại là có chút vẽ rắn thêm chân rồi.