[Dịch]Quan Môn
Chương 112 : Muốn phân quyền của ai?
Ngày đăng: 05:28 16/09/19
Cơ hồ vừa chú ý tổ chức hội nghị Ủy ban cố vấn trung ương, hội nghị bí thư trung ương đã được khẩn trương tiến hành.
Đối với hội nghị bí thư trung ương, rất nhiều người còn chưa phân biệt được rõ ràng, không hiểu có quan hệ gì tới Cục chính trị trung ương.
Trên thực tế, khi các bộ môn còn đầy đủ hoàn toàn, từng đem ủy viên Cục chính trị trung ương đổi tên là bí thư trung ương, ủy ban bế mạc trung ương hành sử chức quyền của ủy ban trung ương. Sau thời kỳ niên đại 80, nguyên bí thư trung ương lại đổi thành hội ủy viên Cục chính trị trung ương.
Về sau đã từng hủy bỏ bí thư trung ương.
Sau đó lại thiết lập bí thư trung ương, là do Cục chính trị trung ương lãnh đạo xử lý sự vụ thường ngày, không có quyền lực hành sử chức quyền ủy viên trung ương, căn cứ Cục chính trị trung ương quyết định phương châm xử lý công tác hàng ngày, phục tùng Cục chính trị trung ương, nhưng theo phương châm Cục chính trị trung ương có quyền xử lý cùng quyết định những vấn đề có tính chất công tác thường ngày.
Khi quyết định khôi phục bí thư trung ương, cũng từng trải qua thảo luận, quyết định khôi phục cũng trong mười năm chứng minh là chuyện tất yếu cùng chế độ hữu hiệu, thiết lập bí thư trung ương với tư cách Cục chính trị cùng ủy viên thường vụ lãnh đạo cơ cấu thường trực.
Nói cách khác, Cục chính trị trung ương nếu có chuyện gì bình thường đều do các bí thư họp mặt nghiên cứu, câu thông lẫn nhau, sau khi các công tác chuẩn bị thành thục, sau đó mới quyết định nên làm sao xử lý.
Hội nghị hôm nay là do đồng chí Giang Thành tổ chức, dù sao hắn là tổng bí thư thôi.
Đề tài thảo luận trong hội nghị lại lớn tới kinh người, hơn nữa cũng tác động nội tâm từng người tham dự trong hội nghị.
Những người đang ngồi tuy là năm vị đại lão, cộng thêm mấy vị ủy viên Cục chính trị trung ương, thế nhưng sắp sửa nghiên cứu thảo luận lại là vấn đề mở rộng Cục chính trị trung ương, cùng với xác định vấn đề biên chế nhân số của ủy viên thường ủy trung ương.
Đồng chí Giang Thành, Diệp lão gia tử Diệp Tương Kiền, thủ tướng Vân, chủ tịch Ủy ban Chính hiệp Hứa Vĩnh Niên, bí thư Trần Chiêu Vũ, năm vị đại lão ngồi vây quanh một chỗ, trên bàn trải khăn trắng được đặt mấy chén trà, lúc này trong phòng sương khói lượn lờ, xa hơn là sáu vị ủy viên Cục chính trị trung ương.
Chủ nhiệm văn phòng trung ương đồng chí Ông Thanh Nguyên đặc biệt dự thính, chủ yếu là làm ghi chép, lúc này thần sắc nghiêm túc ngồi một bên, đang cầm bút ghi chép lên quyển vở.
Đề tài thảo luận hội nghị vừa đưa ra, ngay lập tức liền biến thành tẻ ngắt, tất cả mọi người đều đang cau mày suy nghĩ vấn đề này.
Trên thực tế vấn đề kiến thiết thành viên Cục chính trị trung ương đã sớm được đưa lên nhật trình nghị sự, chỉ là không ai ngờ được lại thông qua việc gia tăng nhân số ủy viên thường ủy trung ương cùng Cục chính trị trung ương, điều này làm thật nhiều đồng chí cảm nhận được có chút ngoài ý muốn.
Thần sắc đồng chí Giang Thành đạm mạc, mang chút dáng tươi cười.
Diệp lão gia tử sầm mặt, vẻ mặt khó xem, ánh mắt thỉnh thoảng quét nhìn lên trên mặt mọi người, tựa hồ như đang tràn đầy sát khí, làm trong nội tâm mọi người đều hồi hộp, nhưng nghĩ tới những lời đồn đãi trong những ngày gần đây, nói là cháu ruột của Diệp lão gia tử Diệp Khai hình như đã xảy ra chuyện, sắc mặt Diệp lão gia tử khó xem cũng là chuyện có thể thông cảm.
Biểu tình thủ tướng Vân vốn luôn có vẻ vui tươi hớn hở, hôm nay đương nhiên cũng không ngoại lệ, chỉ là từ trước tới nay hắn không thích nói nhiều lời, không ai đoán ra được trong lòng hắn đang suy nghĩ chuyện gì.
Chủ tịch Ủy ban Chính hiệp Hứa Vĩnh Niên tuổi tác lớn một ít, mí mắt có chút rũ cụp xuống, nhưng khi nghe tới điểm mấu chốt trong ánh mắt đang híp lại hiện lên tia sáng, làm không người nào có thể bỏ qua sự hiện hữu của hắn.
Bí thư Trần Chiêu Vũ bưng chén trà, thỉnh thoảng uống một hớp, chân mày cau chặt lại, tựa hồ đang suy nghĩ chuyện gì vô cùng phức tạp.
Biểu tình của năm vị đại lão đại biểu cho năm đoàn thể lợi ích bất đồng, thần thái này không phải trường hợp cá biệt, nhưng khí tràng lại phi thường cường đại, làm cho người ta nhìn vào không thể không sinh lòng bội phục, thầm nghĩ làm người lãnh đạo quốc gia thật sự rất có uy nghiêm.
-Mọi người cũng không thể cứ ngồi đây uống trà đi, thủ tướng Vân nói chuyện trước vậy?
Đồng chí Giang Thành nói ra.
Người đưa ra đề án là Diệp lão gia tử, đương nhiên khi nói về cách nhìn thì hắn phải xếp phía sau, dù sao loại chuyện này là xử lý thương lượng, ai trước ai sau cũng không ảnh hưởng gì.
Thủ tướng Vân cười ha ha, nói:
-Trên nguyên tắc mà nói, tôi đồng ý. Đối với việc tuổi trẻ hóa cán bộ, chúng ta vẫn luôn một mực thực hiện, cũng lấy được một ít hiệu quả, nhưng nếu theo chỉnh thể mà xem, công việc còn chưa làm được đầy đủ. Nếu như lần này tiến hành điều chỉnh kết cấu Cục chính trị trung ương, đem một nhóm đồng chí trẻ trung khỏe mạnh bổ sung vào, tôi nghĩ đây cũng là một công việc tốt thôi.
-Đồng chí Vĩnh Niên thấy thế nào?
Đồng chí Giang Thành lại hỏi.
-Công việc tốt.
Chủ tịch Hứa Vĩnh Niên gật nhẹ đầu, ngắn gọn dứt khoát nói:
-Tôi ủng hộ, nhưng đề nghị khống chế tốt nhân số, người được chọn lựa bổ sung phải thận trọng.
Trần Chiêu Vũ nghe xong ý kiến của Thủ tướng Vân cùng chủ tịch Hứa Vĩnh Niên, đã cảm thấy chuyện này hôm nay sợ rằng sẽ được thông qua.
Tuy dựa theo ý nghĩ trước kia của hắn, miễn cưỡng cho Diệp Tử Bình nhập Cục, nhưng phải có điều kiện, Diệp gia nhất định phải vì chuyện này mà trả một cái giá lớn.
Nhưng tình thế hôm nay đã sinh ra nghịch chuyển, Trần Kiến Chương đã bị Ủy ban kỷ luật Quân đội bắt đi, loại chuyện thông đồng kẻ địch bán nước nếu bị định tội, thanh danh Trần gia phải thất bại thảm hại, cho nên cũng không phải do hắn tỏ vẻ cường thế trong hội nghị bí thư lần này.
Chỉ là muốn cho hắn không chút phản kháng lời đề nghị của Diệp lão gia tử, đây chẳng phải là vẽ mặt hắn hay sao?
Ở trong này có ai không biết xưa nay Trần Chiêu Vũ luôn đối chọi với Diệp gia đây?
Trần Chiêu Vũ nghe xong lời nói của Thủ tướng Vân cùng chủ tịch Hứa Vĩnh Niên, trong nội tâm đã suy đoán ra ý nghĩ của bọn họ.
Thân thể Thủ tướng Vân vẫn luôn không tốt lắm, mà sự tình tại Quốc Vụ Viện vô cùng phức tạp lẫn chồng chất, đã hao tổn tinh lực mà còn thật tốn hao thời gian, Thủ tướng Vân chỉ là nỗ lực chèo chống, có chút cảm giác lực bất tòng tâm. Từ phương diện này mà nói, hắn muốn dựa vào mấy phụ tá đến xử lý sự vụ thường ngày, mà hắn lại muốn làm lòng người quy tâm, nhất định phải cho người ta một chút chỗ tốt thực tế, nói thí dụ như cho người nhập vào Cục chính trị trung ương cùng ủy viên trung ương.
Diệp lão gia tử đề nghị gia tăng nhân số trong Cục chính trị trung ương lại cùng ý nghĩ của Thủ tướng Vân không mưu mà hợp, khó trách hắn thật tích cực ủng hộ, hơn nữa đây cũng là cơ hội tổng hợp thực lực so đấu, nếu như ai thao tác thỏa đáng, ai không hi vọng hướng Cục chính trị trung ương bổ sung vào mấy viên đại tướng của mình đây?
Ý nghĩ của chủ tịch Hứa Vĩnh Niên thì Trần Chiêu Vũ có chút không hiểu rõ, chỉ là hắn đại biểu cho một ít thế lực nghiêng về ngành truyền thống, nghĩ đến cũng muốn có suy nghĩ mở rộng lực ảnh hưởng bên trong Cục chính trị trung ương đi.
Bởi vì có câu nói một gốc cây khó thành khu rừng, trong Cục chính trị trung ương chỉ có năm người, một khi có ý kiến gì khác nhau đều là chính diện va chạm, ngay cả muốn hỗ trợ hoặc khuyên can cũng khó khăn, nếu như có thể kéo thêm vài người đi vào, chưa chắc đã không phải là một chuyện tốt.
Nhưng đối với Trần Chiêu Vũ mà nói đây cũng không phải là sự việc đơn giản, hắn bài danh cuối cùng trong Cục chính trị trung ương, thực lực của Trần gia cũng là yếu nhất, hôm nay Cục chính trị trung ương muốn mở rộng nhân số, nhất định người phải có hại chịu thiệt chính là hắn rồi, bởi vì trong tay hắn căn bản không có nhân tuyển có thể đảm nhiệm, cũng không thể chỉ tùy tiện kéo một người nhét đi vào đi, nói như vậy cho dù là tất cả mọi người đều đồng ý, nhưng chính mặt mũi của hắn cũng phải mất hết.
Cho nên đứng trên lập trường của Trần Chiêu Vũ, có thể bảo trì được hiện trạng thật ra là không còn gì tốt hơn.
Nhưng nhìn theo tình hình bây giờ, chỉ sợ là thật khó có thể giữ được nguyện vọng của chính mình.
-Bí thư Chiêu Vũ cũng nói ra ý kiến đi…
Đồng chí Giang Thành rốt cục nhìn qua Trần Chiêu Vũ.
-Đối với đề án mở rộng Cục chính trị trung ương, tôi thì phản đối.
Trần Chiêu Vũ rất thẳng thắn rõ ràng tỏ ra thái độ của mình.
Đôi mắt mấy vị đại lão vừa lật ra, trong lòng tự nhủ ta đã biết ngay là kết quả này, đề án mà Diệp gia ủng hộ thì Trần gia nhất định sẽ phản đối, đây thật giống như con nít chơi kéo co, sở dĩ Trần Chiêu Vũ luôn bài danh thấp nhất cũng không có gì kỳ quái, thật sự là vị bí thư như hắn có đôi khi làm việc chẳng khác gì là trò đùa.
-Nhưng nếu như mọi người đều đã cho rằng tất yếu mở rộng, tôi cũng không khỏi phải cẩn thận nghiên cứu lại một chút.
Trần Chiêu Vũ bỗng nhiên xoay chuyển lời nói.
-Ồ?
Sắc mặt mấy vị đại lão biến đổi, đều có chút tò mò nhìn Trần Chiêu Vũ, trong lòng tự nhủ hôm nay có chút kỳ quái nha, sao lão Trần lại nói chuyện như vậy đây? Bình thường đều là kiên quyết phản đối, tranh giành tới mặt đỏ tận mang tai mới bằng lòng bỏ qua.
Dù sao loại chuyện mở rộng Cục chính trị trung ương không phải là chuyện đùa, cũng không khả năng hôm nay mở một lần hội nghị liền có thể xác định xuống dưới, đây bất quá chỉ là quá trình câu thông mà thôi, nếu như tất cả mọi người không còn ý kiến gì khác mới có thể sơ bộ xác định xuống, sau đó tiếp tục thảo luận trong hội nghị Cục chính trị trung ương, hoặc là cuối cùng nâng lên trong hội nghị đại hội Đảng rồi mới thông qua.
-Mở rộng Cục chính trị trung ương, tuy nói là ủy quyền, bồi dưỡng đồng chí trẻ tuổi, nói trắng ra là đem trọng trách trên đầu vai chúng ta bỏ xuống đầu vai của một ít người khác.
Trần Chiêu Vũ nói chuyện cũng vô cùng trực tiếp, hoàn toàn không hề có chút cố kỵ.
-Cho dù đem nhân số trong Cục chính trị trung ương mở rộng tới chín người, cũng chỉ là thêm bốn người tới chia sẻ công tác của chúng ta mà thôi, nhưng theo tình huống hiện tại, thật sự có tất yếu sao? Tôi cũng không phải tham luyến một ít quyền lực trong tay, nhưng đã đi lên vị trí này, nên làm được vì nước làm việc, tâm vì dân chúng, cũng không thể chỉ vì quốc sự phức tạp, lại biến đổi biện pháp muốn lười biếng đúng không?
Hắn vừa nói như vậy, mọi người ngược lại nở nụ cười.
Nói thật lòng, không ai muốn đem quyền lực trong tay mình thả ra ngoài, phân cho người khác, nhưng đề án lần này của Diệp gia là hướng vào việc chọn lựa cán bộ tuổi trẻ hóa, muốn phân quyền lực của mọi người cũng có lý do vô cùng đầy đủ, cũng đã được đồng chí Phương Hòa cùng đồng chí Sở Phong đồng ý, hiển nhiên nhất định phải chăm chú thảo luận một chút.
Ý tứ của Trần Chiêu Vũ kỳ thật cũng đơn giản, hắn cho rằng hiện tại mình có đủ sức đảm nhiệm công tác lần này, không cần phải đem công việc phân ra cho người khác, về phần các ông sao, nếu các ông cảm thấy công tác làm quá mệt mỏi, ngược lại các ông cứ phân quyền ra đi, tôi sẽ không phản đối.
Đồng chí Giang Thành cũng cười cười, nói:
-Đây cũng không thể nói là lười biếng, kỳ thật đem nhân số của Cục chính trị trung ương xác định xuống, phân công minh xác, tất cả phụ trách nhiệm, cũng là có lợi cho việc mở rộng công tác của tổ chức, đây là chuyện mà tất cả mọi người đều đồng ý, đồng chí Phương Hòa cùng đồng chí Sở Phong các vị lão lãnh đạo đều cũng vui vẻ tán thành công việc này.
Hắn nhắc tới đồng chí Phương Hòa cùng đồng chí Sở Phong, Trần Chiêu Vũ cũng không tiếp tục nói gì, áp lực này quá lớn, một lãnh đạo hậu bối như hắn quả thật có chút không gánh được, hắn có thể dùng cứng chọi cứng với Diệp lão gia tử, thậm chí dám nho nhỏ kháng cự Phương Hòa đồng chí, nhưng lại không thể không bán mặt mũi cho đồng chí Sở Phong.
Ai cũng biết rõ, sự tình mở rộng Cục chính trị trung ương là chuyện không sao tránh khỏi, chỉ là làm sao phân quyền, phân quyền của ai? Đây là một công trình hệ thống khá phức tạp rồi.
Trong lòng mọi người đều đang tự tính toán, những ngày tiếp theo có nên chú ý một chút đội ngũ cán bộ trẻ tuổi khỏe mạnh rồi hay không?