[Dịch]Quan Môn

Chương 313 : Xứng đôi

Ngày đăng: 05:30 16/09/19

- Không có, chủ công ty trên thực tế càng thiếu một số nợ nần lớn hơn. Diệp Khai cười nói. - Nói nhanh đi, theo đạo lý mà nói, với tình hình của nước Mỹ lúc đó làm vận chuyển nhanh hẳn phải rất có thị trường chứ? Vì sao còn bị thiếu nợ? Sở Tĩnh Huyên cảm thấy có chút hiếu kỳ. - Smith thắng được đầu tư mạo hiểm cao như vậy không chỉ là vì hắn có khả năng phân tích thị trường cao minh, cũng không phải đạt được thu hoạch như kỳ tích, mà có quan hệ tới mị lực cá nhân của hắn, rất nhiều nhà đầu tư mạo hiểm nói, chúng tôi đầu tư là vì nhìn trúng cá nhân Smith, hắn nhất định có thể trở thành một xí nghiệp gia vĩ đại có thể sáng tạo được thần thoại. Diệp Khai nói tiếp. - A, mị lực cá nhân! Sở Tĩnh Huyên nghe được gật gật đầu, đột nhiên hỏi: - Anh đưa cho tôi một trăm triệu đô la, có phải bởi vì mị lực cá nhân của tôi hấp dẫn không tự chủ được hay không? - Đúng vậy đó… Diệp Khai cười hồi đáp: - Lần đầu tiên tôi gặp được cô, trong lòng đã bị bắn thủng ngàn vạn lỗ rồi, đương nhiên không cách nào ngăn cản được mị lực vô hạn của cô thôi, vì vậy mới đưa tiền đầu tư. - Giỏi ăn nói! Sở Tĩnh Huyên trừng mắt liếc hắn, nhưng trong nội tâm lại có loại cảm giác vui thích. Diệp Khai cười nhìn Sở Tĩnh Huyên, trong lòng tự nhủ cô gái trẻ đúng là dễ lừa dễ dụ, nói vài câu tốt đẹp khen ngợi liền khiến cho các nàng phân không rõ đông tây nam bắc, nếu tiếp qua vài năm, các cô gái đều trở thành tinh, cũng không phải dễ dàng lừa gạt như bây giờ. - Sau khi đạt được đầu tư mạo hiểm, chuyện thứ nhất mà Smith thực hiện chính là đi mua ba phi cơ, hết thảy chuẩn bị sẵn sàng, ngày 1 tháng 4 công ty chính thức khai trương. Diệp Khai nói tiếp: - Công ty ngay từ đầu cung cấp phục vụ vạn tòa thành thị, nhưng thất vọng chính là đêm đầu tiên vận chuyển không thành công, trong một tháng đầu kinh doanh công ty lỗ vốn thật nặng, còn thiếu nợ, tùy thời đều lâm vào hiểm cảnh phá sản. - Về sau thế nào? Sở đại tiểu thư đối với sự tình của nhân vật tiền bối này quả nhiên cảm thấy khá hứng thú. Điều này cũng thật sự khó trách, hiện tại nàng đang đi theo phương hướng đầu tư mạo hiểm, cho nên đối với án lệ tương tự cũng rất chú ý, chỉ là tài liệu giảng dạy trong nước quá ít, hết thảy đều phải tự mình đi cân nhắc, hôm nay có Diệp Khai ở nơi này nói chuyện đương nhiên là cơ hội tốt cầu còn không được. - Về sau sao, Smith thực hiện một phương thức khác để cứu vãn. Diệp Khai hồi đáp. Vì cải thiện tình huống kinh doanh, Smith đem hết toàn lực tranh thủ hộ khách, khai thác thị trường, đạt được hiệp ước với tổn cục hành chính Mỹ, công ty mở sáu đường biển, đem giá cả nén xuống cực thấp, cứ thế khiến cho người hoài nghi sẽ còn có được lợi nhuận nữa hay không. Nhưng Smith suy nghĩ chính là lợi ích dài lâu, hắn cho rằng dù khoản nghiệp vụ như vậy cũng không có lợi nhuận cao, nhưng có thể dùng hành động để quảng cáo khuếch trương cho danh tiếng công ty. Cũng có thể ông trời đền bù cho người biết cần cù, trong khốn cảnh công ty lại gặp được vận khí tốt ngoài ý muốn, đầu tiên là ủy ban chính phủ giải trừ hạn chế vận chuyển nghiệp trong hàng không, lại gia tăng được lượng vận chuyển cực lớn trong ngành vận chuyển hàng hóa. Bởi vì như cầu vận chuyển buôn bán đột nhiên gia tăng mãnh liệt, cơ cấu vận chuyển hàng hóa trong nước đáp ứng không xuể đối với nghiệp vụ tại các thành phố lớn, căn bản không đủ lực lượng đi thỏa mãn yêu cầu của những thành phố nhỏ, điều này đã cung cấp lỗ hổng thị trường thật lớn cho công ty Smith, khiến nghiệp vụ của họ gia tăng cực nhanh. Vào năm 1975, công ty bắt đầu có lợi nhuận, năm đó doanh lên tới 75 triệu đô la. Vào năm 1976, trừ hết chi phí công ty lấy được lãi ròng là ba triệu sáu trăm ngàn đô la. Vào năm 1977, doanh thu một năm đột phá một trăm triệu đô la, lấy được lãi ròng là tám triệu hai trăm ngàn đô la. Năm 1978, công ty thu nhập một năm tăng lên 40%, lúc này công ty đã có 6700 nhân viên, mỗi đêm hướng bốn tòa thành thị trong cả nước vận chuyển hơn vạn bưu kiện. Vào năm 1979, công ty đạt doanh thu là 2.595 triệu đô la, lấy được lãi ròng là 2140 vạn đô la. Năm 1983, công ty đạt doanh thu một tỷ đô la, trở thành công ty đầu tiên không dựa vào việc thu mua hoặc xác nhập mà đạt được hạn ngạch lợi nhuận lãi ròng trong kinh doanh tới hơn trăm triệu đô la Mỹ. Tới cuối niên đại 80, công ty hàng năm chỉ tính lãi đã là một trăm bốn mươi triệu đô la. Đã khuếch trương khắp các quốc gia trên thế giới, có tổng cộng 5.4 vạn công nhân, trở thành đầu não công ty vận chuyển hàng không khắp thế giới. - Vào năm 1990, công ty bởi vì phục vụ hoàn thiện đạt được giải thưởng, là xí nghiệp phục vụ đầu tiên đạt được giải thưởng này trong lịch sử nước Mỹ. Diệp Khai nói: - Trong lịch sử của nước Mỹ, công ty FedEx là công ty khởi đầu từ vốn liếng đầu tư mạo hiểm, vì vậy khiến cho sự thành công của họ biến thành kỳ tích trong gây dựng sự nghiệp. Nếu như công ty thất bại, hiện tại chúng ta cũng không có cơ hội nhìn thấy thị trường đầu tư mạo hiểm sinh động mạnh mẽ như bây giờ, tuy loại đầu tư này vẫn sẽ tồn tại, nhưng trình độ phát triển sẽ kém hơn bây giờ nhiều lắm. - Phong phạm tiền bối cao nhân, quả nhiên làm cho người kính ngưỡng. Sở Tĩnh Huyên gật nhẹ đầu, vô cùng đồng ý nói: - Hôm nay tôi ở trong nước xem như là nhân vật lĩnh quân trong ngành mạo hiểm đầu tư rồi, thật không biết trải qua thời gian dài giày vò, phải chăng có cơ hội đạt tới mục tiêu hi vọng, cũng trở thành đầu lĩnh đỉnh cấp nhất trong nước hay không? - Tôi đoán chừng, vấn đề không lớn. Diệp Khai cười nói, trong nội tâm lại vô cùng hướng tới. Kỳ thật hiện tại trong nước, cơ hội phát triển thật sự là nhiều lắm, vô luận là theo ngành sản xuất bất động sản, ngành sản xuất điện gia dụng, ngành sản xuất chuyên chở, thậm chí là theo đại đa số ngành dịch vụ mà xem, cơ hội cũng rất nhiều. Đương nhiên, lực lượng của đầu tư mạo hiểm còn chưa hiện rõ, ít nhất phải đợi đến vài năm sau, khi inte đã thịnh hành trong khắp cả nước, thì những nhóm đầu tư mạo hiểm mới có cơ hội ngóc đầu mạnh mẽ. Cho dù trình độ phát triển kinh tế trong nước còn kém hơn nước Mỹ không chỉ mấy chục năm, nhưng inte dậy sóng thật giống như chỉ trong một đêm từ bờ đại dương bên kia cuốn theo hết thảy tràn đến, làm cho người trong nước trong trạng thái còn chưa thể hoàn toàn chuẩn bị cho tốt đã lấy được cơ hội ngang hàng cùng kinh tế nước Mỹ. - Cô vĩnh viễn không cách nào cắt đứt được sự kéo dài của thời gian, có thể ở những thời kỳ bất đồng thể hiện ra sự bất đồng đặc thù, có thể gặt hái được ở từng hoàn cảnh khác nhau, hoàn cảnh sẽ quyết định phong cách đầu tư của từng người. Diệp Khai chợt nói một câu làm Sở Tĩnh Huyên cảm thấy có chút kỳ quái. - Cái gì? Sở Tĩnh Huyên nghi hoặc hỏi, nàng ngẫm nghĩ lời của Diệp Khai nhưng có chút không hiểu. - Ý của tôi là nói, cô muốn làm đầu tư mạo hiểm thì phải tranh thủ làm cho tốt nhất, thành công nhất! Diệp Khai hồi đáp. Đối với Sở Tĩnh Huyên mà nói, làm đầu tư mạo hiểm so với làm thực nghiệp thật tốt hơn nhiều lắm. Sau lưng nàng có ngân hàng, tay cầm tiền mặt, lại có nhân mạch của Sở gia, ở trong nước không biết có bao nhiêu sự tình đáng bất bình, nhưng Diệp Khai lại có kinh nghiệm biết trước tương lai đứng sau lưng chỉ điểm, chỉ cần tuyển chuẩn mấy hạng mục, đầu tư vào, có thể ngồi đợi kết quả, chia sẻ vui sướng sau khi thu hoạch. Có lẽ theo phương diện khác mà xem, Sở Tĩnh Huyên có hết thảy ưu thế làm nghề đầu tư mạo hiểm, hơn nữa so sánh nàng cùng hải ngoại, ưu thế của nàng càng thêm nổi bật hơn một ít, đầu tư mạo hiểm bản thổ hóa đối với tình hình trong nước càng thêm thông suốt, biết rõ được đầu tư gì có thể làm, thứ nào là không thể, thứ gì có thể kiếm tiền, mà cái gì là căn bản không thể thực hiện được. Mà những người đầu tư mạo hiểm nước ngoài thì khác hẳn, tuy bọn họ cũng có người đại lý trong nước, nhưng bởi vì quan niệm bất đồng, khi câu thông thường tồn tại suy nghĩ khác nhau, cho nên bình thường cách làm trở nên không nhất trí, đối với việc ảnh hưởng hiệu suất cũng rất rõ ràng, rất nhiều nghiệp vụ trong hoàn cảnh này lại biến thành chuyện xấu. Cho nên, Diệp Khai rất xem trọng sự phát triển của Sở Tĩnh Huyên, cho dù hiện tại trong tay nàng chỉ có hai trăm triệu đô la cùng một trăm triệu nhân dân tệ, nhưng cơ hội của nàng rất nhiều, tiền cảnh phát triển rất tốt. - Tôi đương nhiên là phải làm được tốt nhất! Sở Tĩnh Huyên nâng chén rượu uống một hớp, sau đó nét mặt tươi cười như hoa nói: - Bằng không sẽ không thể xứng đôi với Diệp nhị thiếu nha! - Xứng đôi, ai nói không xứng tôi đánh tay đôi với hắn! Diệp Khai nghe xong, trong nội tâm chợt nhảy lên thình thịch, lập tức vỗ ngực bày tỏ thái độ.