[Dịch]Quan Môn

Chương 435 : Chủ đề nói chuyện của nam giới và chủ đề nói chuyện của nữ giới

Ngày đăng: 05:32 16/09/19

các ngành công nghiệp kỹ thuật công nghệ cao tiêu biểu như công nghệ thông tin và truyền thông, sinh vật học và dược phẩm hiện đại, ngành công nghiệp vật liệu mới có tiềm năng phát triển vô cùng lớn, đủ sức hỗ trợ động lực phát triển trong vòng 20 năm nữa của thành phố Minh Châu. - Việc điều chỉnh mang tính tổng thể sự phân bố sức sản xuất của các ngành công nghiệp thuộc sở hữu nhà nước, đặt kế hoạch đưa công năng đo thị của thành phố Minh Châu biến đổi từ chức năng sản xuất đơn nhất chuyển biến thành chức năng dịch vụ tổng hợp, ưu tiên phát triển cơ sở hạ tầng đô thị, ngành công nghiệp dịch vụ, và ngành công nghiệp công nghệ kỹ thuật cao. Diệp Tử Bình nói: - Các khi vực thành phố mà công xưởng và khu dân cư xen lẫn nhau trước đây cần phải được sắp xếp bố trí xây dựng lại theo thiết kế quy hoạch khu thương mại trung ương, khu thương nghiệp trung ương, và phân trung tâm thành phố, ngoài loại hình ngành công nghiệp không gây ô nhiễm đô thị, các ngành công nghiệp gia công khác đều từng bước di dời, tập trung đến các khu ngoại thành, xây dựng lại từ đầu các khu công nghiệp theo hình thức tập trung đặc sắc và có nhiều ưu thế, khu công nghiệp mới có tổng diện tích là hơn 700 km2 , cuối cùng sẽ hình thành khu đô thị thể hiện được sự phồn vinh , phồn hoa của thành phố Minh Châu, khu vực ngoại thành thể hiện một mô hình mới của một thành phố hiện đại hóa có thực lực và trình độ của thành phố Minh Châu. Trong kế hoạch của Diệp Tử Bình, việc điều chỉnh lớn trong phân bố sức sản xuất sẽ thúc đẩy sự điều chỉnh lớn trong cơ cấu sức lao động. Mà sự phát triển của các ngành mới nổi thuộc khối ngành dịch vụ là tài chính bảo hiểm, bất động sản, du lịch và tư vấn thông tin, cũng sẽ tạo ra số lượng lớn công ăn việc làm cho người lao động, làm cho lực lượng lao động trong khối ngành sản xuất từng bước chuyển dịch sang khối ngành dịch vụ. - Năm ngoái, số lượng người làm việc trong các nhà máy xí nghiệp sản xuất công nghiệp của thành phố Minh Châu là hơn 4 triệu người, kế hoạch của chúng ta là trong vòng 5 năm giảm thiểu con số đó về mức dưới 3 triệu người. Diệp Tử Bình bày tỏ nói, - Một mặt là nâng cao năng suất lao động, một mặt là thúc đẩy sự phát triển của ngành công nghiệp dịch vụ, làm cân bằng nguồn tài nguyên trong xã hội. Đối với sự điều chỉnh của doanh nghiệp nhà nước, chủ yếu là tiến hành điều chỉnh cơ cấu tổ chức của doanh nghiệp nhà nước để phát huy ưu thế tài sản sở hữu nhà nước có thể lưu động hợp lý, tối ưu hóa cơ cấu lại tổ chức, kế hoạch của Diệp Tử Bình là cải tạo chủ quản các công ty thành các công ty cổ phần hoặc tập đoàn doanh nghiệp lớn thuộc sở hữu nhà nước, xác định rõ chủ thể đầu tư vốn, thông qua cơ cấu lại vốn, làm cho tài sản của nhà nước tập chung về các doanh nghiệp ưu tú, nguồn vốn của nhà nước tập trung vào các doanh nghiệp có ưu thế, vốn của nhà nước tập trung vào các sản phẩm có ưu thế. - Bố, đằng sau lung bố có cao nhân đúng không, không thì dựa vào trình độ của bố thì căn bản không thể ngĩ ra quyết sách gì có thể nhìn xa trông rộng như vậy được. Diệp Khai nghe xong thì cảm thấy kế hoạch của Diệp Tử Bình làm rất đến nơi đến chốn, vượt xa so với khả năng. Theo như những hiểu biết của Diệp Khai, đằng sau bố anh chắc chắn có ai đó đang bày mưu tính kế giúp ông, không thì không thể nghĩ ra kế sách lớn mà cẩn thận chu đáo đến như thế được. gần như phương hướng trong vòng 10 năm đều có căn cứ cả, điều này không phải dễ dàng mà làm được. - Bí thư thành ủy Hà Thiên Lâm, người này bụng dạ lúc nào cũng có tính toán. Diệp Tử Bình không hề giấu diếm chuyện ai là người đang giúp ông nghĩ cách, - Có điều, đây đau phải là thành tích của một mình anh ta, anh ta chỉ là nghĩ ra phương pháp, trong số đầy rẫy những phương án phát triển thành phố Minh Châu, chúng ta chọn lấy một bản, dựa theo tình hình thực tế tiến hành chọn lọc, phân tích, cuối cùng thì tiến hành tổng hợp một cách tối ưu hóa , sau đó xin ý kiến tư vấn từ giới nghiên cứu học thuật hai lần, rồi lại lập dự thảo sau khi trải qua 3 lần phân tích, do vây, cái phương án này chúng ta thấy rất vừa ý. - Tập thể người thông minh sáng suốt….. Diệp Khai gật đầu biểu thị sự tán đồng với cách làm của Diệp Tử Bình, - giáo dục cao đẳng đại học của Thành phố Minh Châu có môi trường mở cửa thông thoáng của, không khí học thuật cũng khá tốt, chính xác là có thể phản ánh về xã hội, chỉ là các học giả này cũng không phải là sống trong tháp ngà voi, có lúc cũng có xen vào chút cuộc sống riêng tư, điều này đòi hỏi mình phải biết xem xét, không thể cái gì nhặt được cũng tưởng là đồ ăn được , cái gì cũng cho vào giỏ được. Mẹ anh Mạnh Chiêu Hoa đang nói chuyện gì đó với Tạ Quân Ngọc ở bên cạnh, sau khi nghe những lời nói của con trai liền phê bình anh nói: - Con là con hay là bố, sao lại ăn nói kiểu đó với bố mình chứ, bố con lớn tuổi thế rồi, lẽ nào không thể nhìn xa trông rộng bằng con. Diệp Tử Bình thì lại cười và nói: - Cũng không thể nói như vậy được, thật ra trên rất nhiều phương diện, thằng Khai nhà mình thật sự là có tầm nhìn xa trông rộng đấy. các học giả tất nhiên có thể có chút tác dụng, nhưng cái hướng đi lớn vẫn là phải dựa vào sự hiểu biết của mình, là một ủy viên cục chính trị Trung Quốc, không những phải xem xét đến sự phát triển của thành phố Minh Châu, đồng thời còn phải quan tâm đến sự phát triển của cả đất nước, thậm chí là tình hình phát triển của cả thế giới, Diệp Khai nói không hề sai, các học giả chỉ có thể giúp ta phong phú thêm kiến thức, nhưng ý kiến của họ phải có sự tiếp nhận có chọn lọc mới được. - Thôi đi, các ông tiếp thu cái gì thì thiếp thu đi, tôi không thể quản lý được hai người. Mạnh Chiêu Hoa xua tay nói, tiếp đó bà lại rất hứng khởi nói chuyện tiếp với Tạ Quân Ngọc, - Ây da, nhà họ Tạ ở Đại Hoa hiện giờ tình hình thế nào rồi, nghe nói rất có sức ảnh hưởng ở khu vực Nam Dương phải không? - Thật ra, hiện tại nhà họ Tạ ở Đại Hoa đã bắt đầu dời đến khu vực trọng điểm trong nước rồi. Tạ quân Ngọc trả lời, - Bố cháu rất để ý đến sự phát triển ở trong nước, ông cho rằng ở đây có cơ hội kinh doanh vô cùng lớn, cho nên nhà họ Tạ chúng cháu sẽ sớm tấn công vào thị trường trong nước, nếu không thì cháu cũng không thể trở thành thành viên của cục cảnh sát Trung Quốc, đồng thời sau này lại trở thành cán bộ vùng đổi mới Thánh Vương chứ. Hiện nay nhà họ Tạ ở Đai Hoa thật ra không phải là một gia tộc lớn ở Nam Dương như lúc đầu nữa, mà đang là gia tộc thương nghiệp mới nổi có được sức ảnh hưởng trong thương nghiệp rất lớn tại khu vực Giang Trết Hoài, công việc kinh doanh càng có liên quan đến nhiều phương diện ngành nghề như công nghiệp, nghề nuôi trồng, ngành tài chính, là một tập đoàn tài chính tổng hợp. Mặc dù nói Tạ Quân Ngọc không nắm rõ lắm về tình hình quy mô tài sản trong gia đình nhưng tính một cách sơ sơ, lượng vốn lưu động bằng tiền mặt có lẽ cũng phải đến quy mô 1 tỉ nhân dân tệ trở lên, và tài sản cố định có thể sẽ vượt qua con số 3 tỉ nhân dân tệ, chính xác là có thể xem như là một gia tộc thương nghiệp rất lớn rồi. - Không ngờ nhà cháu lại nhiều tiền đến thế. Mạnh Chiêu Hoa nghe xong, có chút xúc động, sau đó bà liền hỏi: - Cháu còn có anh chị em nào nữa không? - Cháu còn có một anh trai ạ. Nghe đến đây bà không kìm được bèn liếc nhìn Diệp Khai. Có lẽ do cảm nhận được ánh mắt có chút tức giận của Tạ Quân Ngọc nên Diệp Khai đã quay đầu lại liếc nhìn cô, lúc đó mới nhận ra rằng Tạ Quân Ngọc đang nói chuyện cùng với mẹ anh- Mạnh Chiêu Hoa về những chuyện về gia đình của cô ấy. - Mẹ, mẹ lại bắt đầu xăm xoi rồi đấy…., mẹ đừng có lúc nào cũng thích nghe ngóng về chuyện gia đình người khác thế được hay không? Diệp Khai thể hiện sự không vừa ý của mình. - Lúc ở Bắc Kinh, anh ấy từng bắt nạt anh cháu, cho nên vừa nhắc đến anh cháu là anh ấy có chút giật mình. Không biết Tạ Quân ngọc Xuất phát từ ý nghĩ gì mà lại đem chuyện mâu thuẫn giữa Diệp Khai và Diệp Kiến Hoan với anh em cô ra nói. - Bác biết ngay là trong ở đây nhất định có chuyện gì đó! Quả nhiên, Mạnh Chiêu Hoa cảm thấy rất phấn khích, kéo lấy Tạ Quân Ngọc đòi cô sự tình bên trong. Diệp Khai mắt trợn lên, trong lòng nghĩ thầm người ta thường nói ba người đàn bà và một con vịt thành một cái chợ, hai người phụ nữ này ở cùng nhau đã đủ làm người khác đau đầu rồi. Nhưng Tạ Quân Ngọc chỉ kể một cách đơn giản về sự mâu thuẫn giữa Diệp Khai và Tạ Quân Hào, không hề nói đến nguyên nhân bắt nguồn sự việc, bởi vì sự việc có liên quan đến cả bản thân cô và một nhân vật nhạy cảm là Chung Ly Dư, nên không tiện kể thật kỹ. Chung Ly Dư là tổng giám đốc cơ sở Hoa Đông Thần Vận, có thể nói là một tay quản lý mọi hoạt động thượng nghiệp của Diệp Khai, là chị cả dẫn đầu trong kinh tế của Diệp Khai, hiện nay địa vị của cô tại nhà họ Diệp là rất cao. Mặc dù Tạ Quân Ngọc cảm thấy mình có khi có thể trở thành người cùng phối hợp được của Diệp Khai nhưng cô chưa từng nghĩ bây giờ có thể vượt qua được tầm quan trong của Chung Ly Dư . Diệp khai tự nhiên cười phá lên, có chút như kiểu mắc bệnh thần kinh vậy. - Làm sao thế? Diệp Tử Bình cảm thấy có cái gì đó thật khó hiểu. - Con đang nghĩ , chủ đề nói chuyên của nam giới và chủ đè nói chuyện của nữ giới thật sự khác nhau rõ rang không lần vào đâu được. Diệp Khai cười và nói, - Chủ đề nói chuyện của nam giới với nhau rất dễ đi tới vấn đề chính trị, còn chủ đề nói chuyện của nữ giới với nhau thì đều khó tránh chuyện xoay quanh vấn đề gia đình nọ kia. Diệp Tử Bình nghe rồi lại nhìn sang Mạnh Chiêu Hoa và Tạ Quân Hoa đang nói chuyện khí thế ngất trời, không kìm nhịn được cũng cười phá lên, - Nghe con nói như vậy, bố mới nhận ra hình như đúng là như vậy thật. - Gần đây bố luôn suy nghĩ vấn đề trọng tâm trong cải cách chế độ của các doanh nghiệp nhà nước. Diệp Tử Bình nói với Diệp Khai, - Lần này con đi Liêu Đông , chắc phải có thu hoạch nhất định , không biết con có nhận xét như thế nào về tình hình ở đó? Việc Diệp Khai đi Liêu Đông, Diệp Tử Bình cũng biết, hơn nữa Diệp Khai thông qua một loạt các hành động , lấy được đội tư lệnh quân khu Ngưu lam Sơn, lại khiến chính ủy Điền Văn Kiến gia nhập vào quân ủy và đảm nhiêm chức vụ phó thủ trưởng, bác hai Diệp Tử Sơ thì đảm nhận đại quyền tư lệnh quân khu, chỉ huy quân khu Liêu Đông. Như vậy, thế cục của cả khu vực Liêu Đông đều có sự xoay chuyển ,hiện tượng rất nhiều quân nhân cấu kết với địa phương buôn lậu trước đây lập tức được ngăn chặn, hiện tại công việc chủ yếu tại đó của Diệp Tử Sơ là chỉnh đốn quân . Đối với vấn đề cải cách chế độ doanh nghiệp quốc doanh ở Liêu Đông, chỉ nhìn vào đã thấy không có sự thống nhất, cái gọi là xôn xao bàn luận hiện nay vẫn chưa tìm được một câu trả lời đúng đắn. - Tình hình bên đó..... Diệp Khai nghĩ đến cái cảnh ngày hôm đó mà không khỏi thở dài đáp: - Có chút loạn bố ạ. Diệp Khai trước giờ đều dùng thái độ khá tích cực đối mặt với thế giới này, chỉ là có những lúc, tâm trạng tháo độ có tích cực trong sáng đến đâu cũng sẽ gặp phải sự xâm lấn của sự u ám mù mịt, khiến anh trau mày , những việc như vậy tất nhiên là không nhiều nhưng việc cải cách chế độ ở doanh nghiệp nhà nước của Liêu Đông trước mắt hiển nhiên là một ví dụ tốt để chứng minh anh cũng có lúc suy nghĩ không tích cực. - Loạn như thế nào? Diệp Tử Bình gọi Diệp Khai ngồi xuống phía này của chiếc ghế sa –fa , lại pha một ấm trà xanh, sau đó hai bố con vừa uống vừa nói chuyện. - Nói thế nào nhỉ? Diệp Khai nghĩ ngợi một lát, - Có lẽ là con đã đọc sai hoặc có ý lãnh đạo sai chính sách , nhưng dù nói thế nào đi chăng nữa, phần tử xã hội đen cấu kết với quan viên mua lại tài sản của nhà nước với giá rẻ, chèn ép khiến người lao động phải thôi việc, không có con đường sống, đây là một hiện tượng đáng xấu hổ trong chính phủ. Sau khi quay trở về, diệp khai đã suy nghĩ rất kỹ về những việc xảy ra ở Liêu Đông, đã rất nghiêm túc phân tích nguyên nhân sâu xa của vấn đề, anh phát hiện ra rằng ngoài việc các cán bộ địa phương nóng lòng lợi dụng chức quyền trong tay để mưu lợi cho mình , phương hướng chỉ đạo của các chính sách từ trugn ương cũng tồn tại một số vấn đề, để anh và mọi người có cơ hội đọc sai hoặc có ý lãnh đạo sai. Trên thế giới này, trước giờ đều không thiếu người thông minh, bản thân mục đích của việc cải cách cơ chế doanh nghiệp nhà nước là để nâng cao hiệu quả sản xuất, tăng cường sức mạnh và sức cạnh tranh cho doanh nghiệp nhà nước, xoay chuyển tình trạng tồi tệ không khí u ám nặng nề ở các doanh nghiệp nhà nước, nhưng từ hiệu quả trên thực tế đã cho thấy đây lại là một bữa tiệc ngon lành thịnh soạn cho những kẻ phân chia tài sản nhà nước. Đến cuối cùng,, mô hình chuyển đổi doanh nghiệp nhà nước thành công có cái nào không phải là bóc bỏ đi những tài sản không có lợi cho doanh nghiệp, gạt bỏ đi gánh nặng hưu trí, gạt bỏ những người lao động có tuổi, không có ràng buộc về trách nhiệm xã hội, không có nghĩa vụ với xã hội, chỉ giữ lại sự bóc lột vô liêm sỉ về giá trị thặng dư của bộ phận công nhân, những doanh nghiệp như thế này thậm chí còn xấu xa và đê tiện hơn những doanh nghiệp nước ngoài và tư nhân đơn thuần. Ít nhất trong tầm mắt của Diệp Khai, chưa phát hiện một doanh nghiệp chuyển đổi cơ chế nào dựa vào đổi mới khoa học kỹ thuật hay các biện pháp tốt đẹp khác để xoay chuyển vòng càn khôn. - Con không biết xuất phát từ nguyên nhân gì mà việc cải cách chế độ này lại vội vội vàng vàng đến như thế? Diệp Khai thể hiện những nghi hoặc trong lòng mình.