[Dịch]Quan Môn
Chương 740 : Gặp trên đường đi.
Ngày đăng: 05:36 16/09/19
Ý tưởng chủ yếu của đồng chí là thông qua cải cách, xây dựng hệ thống ngân hàng trung ương chấp hành thống nhất độc lập dưới quyền Quốc Vụ Viện, xây dựng ngân hàng quốc gia cùng ngân hàng thương nghiệp quốc hữu là chính thể, hệ thống tổ chức tài chính cùng cơ quan tài chính cùng tồn tại.
Sau đó đồng chí còn vạch rõ trong hội nghị tài chính cùng công tác thuế vụ, việc khẩn cấp trước mắt là chỉnh đốn tài chính cùng trật tự thuế vụ. nhanh chóng thúc đẩy cải cách tài chính cùng thuế, tiến hành chỉnh đốn, ở trên cơ sở như thế nhanh chóng thúc đẩy việc cải cách.
Ngay sau đó trung ương, Quốc Vụ Viện đưa ra quyết định yêu cầu ba hạng công tác phải được chú ý: Một, cơ quan đảng chính cán bộ phải dẫn đầu tự hạn chế tính liêm khiết. Hai, điều tra một nhóm đại án trọng án. Ba, xử lý những vấn đề mà quần chúng đang phản ánh mãnh liệt.
Những việc này cũng không thể nói là việc nhỏ, vô luận là Quốc Vụ Viện cải cách cơ cấu, cải cách thể chế tài chính, đang chuẩn bị toàn diện thực hiện chế độ phân thuế cải cách hoặc là công tác bài trừ tham ô hủ bại, đối với các cấp chính phủ mà nói đều là đại sự hàng đầu.
Bởi vì khi Diệp Khai vừa bàn giao công tác ở bên bí thư Lâm Viễn Hành, liền nhận được thông tri bên thành ủy cùng ủy ban thành phố, nói bí thư thành ủy Kim Trạch Khải cùng chủ tịch thành phố Mộc Uyển Dung đã khởi hành đi lên thủ đô.
Vì thế Diệp Khai vẫn chưa thể rời đi.
Là bí thư Ban kỷ luật thanh tra, công tác về phương diện bài trừ tham ô hủ bại nhất định là không thể tách rời với hắn, hơn nữa hắn thi hành chế độ trong sạch hóa tài khoản cơ cấu chính trị đã được xác nhận có hiệu quả thật tốt. Hiện tại Ban kỷ luật thanh tra đang làm công trình điển hình, bắt đầu tuyên truyền mở rộng các cấp, rất có thể sẽ trở thành một chế độ cố định, thậm chí còn có lời đồn đãi, có thể sẽ đặc biệt tách ra một cơ cấu riêng biệt chuyên thao tác chuyện này.
Bởi vì có chuyện này nên Diệp Khai phải lưu lại thêm một vài ngày.
Trên thực tế những cán bộ ở cấp bậc như họ thật ra rất ít thời gian ở lại cơ quan công tác, trong một năm sẽ luôn có hai phần ba thời gian lui tới ở bên ngoài. Nhưng tổ công tác điều động từ Ban kỷ luật thanh tra Long Thành lúc này đã quay về địa phương trước.
Trước khi rời đi, Diệp Khai đặc biệt mở tiệc chiêu đãi bọn họ, sau đó đưa tiễn họ đến nhà ga.
Tận mắt nhìn thấy đoàn tàu rời khỏi, Diệp Khai chậm rãi quay về, Lý Hải cùng vài cận vệ đi theo chung quanh.
Hiện tại phó bí thư Dương Thuận Hinh đã được điều chỉnh cấp bậc thành phó sảnh cấp, tùy thời đều có thể tiếp đón vị trí của Diệp Khai, như vậy vấn đề Diệp Khai đi hay ở cũng đã có thể cân nhắc.
Mặc dù nói hắn ở trong thành phố Long Thành cũng chưa được bao lâu, chỉ chừng một năm, nhưng đã làm rất nhiều việc, mượn hệ thống chính pháp Long Thành khai đao, quét ngang Long Thành tứ bá, xác lập chế độ trong sạch hóa bộ máy tài khoản chính trị, chỉnh đốn nhà máy thép Long Thành cuối cùng lại được bí thư Lâm Viễn Hành phái đi xử lý vụ án nhà máy Lăng Cương.
Một năm này Diệp Khai có thể nói là phong trần mệt mỏi, công huân lớn lao, thanh danh trong Ban kỷ luật thanh tra có thể xem là phi thường vang dội. Công lao lớn như thế, nếu thay đổi là người khác nhất định sẽ được ngợi khen, nhưng Diệp Khai thiếu niên cao quan, đã làm tới cán bộ cấp chính sảnh, thật sự là muốn thưởng cũng không thể tiếp tục thưởng, chẳng lẽ thăng cho hắn lên tới phó bộ cấp? Làm vậy thật sự có chút vấn đề, phỏng chừng không ai cho phép tình huống như thế xuất hiện.
Cho nên hiện tại tình hình của hắn chỉ còn hai trường hợp, thứ nhất là tiếp tục pha trộn trong hệ thống Ban kỷ luật thanh tra, thứ hai là đi ra ngoài, tiếp nhận chức vị chủ tịch của một thành phố nào đó.
Nếu như Diệp Khai đồng ý tiếp tục lưu lại trong Ban kỷ luật thanh tra, lựa chọn của hắn vẫn tương đối nhiều, tỷ như đi tới thành thị phó tỉnh cấp đảm nhiệm chức bí thư Ban kỷ luật thanh tra, hoặc trở lại Ban kỷ luật thanh tra trung ương đảm nhiệm chức cục trưởng, những vị trí này khá thích hợp với thân phận của hắn. Nhưng từ bản thân Diệp Khai hay với Diệp gia mà nói, đều không hi vọng Diệp Khai tiếp tục lưu lại trong Ban kỷ luật thanh tra, bên trong hệ thống này sự tình quá phức tạp, mà Diệp Khai lại có tính tình thật dễ dàng đắc tội với người, nếu hắn chuyển một vòng trong cả nước, phỏng chừng là đem toàn bộ mọi người trong cả nước đều đắc tội, làm vậy thật không hay, bất lợi với sự phát triển ngày sau của hắn.
Vì vậy phải để cho Diệp Khai thay đổi phương hướng, chuyên tâm làm công việc bên phương diện kiến thiết, một lòng phát triển kinh tế là tốt nhất.
Phải biết rằng ở phương diện xây dựng kinh tế Diệp Khai cũng là một người tài ba.
- Nhị thiếu, bây giờ quay về nhà sao?
Lý Hải ở bên cạnh hỏi.
- Nga, nếu không có chuyện gì thì quay về đi.
Diệp Khai gật đầu nói.
Kỳ thật về nhà cũng không có gì thú vị, cha mẹ đều đang ở tại Minh Châu, mà Diệp lão gia tử lại ở trong đại nội, nhị lão gia tử ở trong Quân ủy, bác cả mặc dù đang ở thủ đô nhưng lại là bộ trưởng Bộ tổng tham mưu, cũng có biệt thự riêng của mình, cho nên một mình Diệp Khai lưu ở trong nhà cảm thấy vô cùng nhàm chán.
Cũng may trong nhà khá lớn, có thể an bài cảnh vệ cùng ở lại, sân viện vô cùng rộng rãi, hơn nữa công tác an toàn cũng dễ làm, bên ngoài còn có công tác bảo hộ phi thường nghiêm khắc, các cảnh vệ cũng không cần quá mức lo lắng.
Lượng khách lui tới khu nhà ga tương đối nhiều, mấy người bọn họ chậm rãi đi ra ngoài, chuẩn bị ra bãi đỗ xe sau đó quay về nhà.
Nhưng đang đi dọc đường, lại gặp phải hai gã quan quân mang quân hàm ngăn cản.
Diệp Khai ngẩng đầu nhìn họ, không khỏi nhíu mày, không biết hai vị kia lai lịch thế nào, vì sao lại ngăn trở đường đi của hắn?
- Các anh muốn làm gì?
Lý Hải đem thân mình chắn ngang trước mặt Diệp Khai, trầm giọng hỏi.
Một gã quan quân nhất thời có chút tức giận muốn tiến lên, lại bị người kia kéo lại.
- Khụ, là tư lệnh của chúng tôi muốn cùng Diệp bí thư nói ít chuyện…
Sĩ quan kia tỏ vẻ.
- Tư lệnh của các anh là ai?
Diệp Khai nghe vậy có chút tò mò hỏi.
Gia tộc hắn có vài vị trưởng bối đều làm qua tư lệnh viên, hiện tại bác hai còn là tư lệnh viên đại quân khu Liêu Đông, đối với việc này cũng không xa lạ, nhưng hắn tự hỏi bình thường ngoại trừ có quan hệ thân thiết với Bộ tình báo, không có quan hệ giao tế gì với nhân vật khác trong quân đội, không biết là ai đến tìm trên đầu của hắn đây? Nhưng đối với nhân vật quân đội, thái độ của Diệp Khai luôn thật thận trọng, bình thường sẽ không tiếp xúc với họ, trừ phi là thân thích bằng hữu.
Giống như lúc hắn đến tỉnh Giang Trung, đã đi tỉnh Hà Đông, tuy rằng những quân khu này đều có tình bạn cố tri với Diệp gia, quan hệ không tệ, Diệp Khai cũng chưa từng chủ động đi tiếp xúc, chỉ khi nào gặp phải sự tình mới có thể vận dụng tới tầng quan hệ này đến hỗ trợ.