[Dịch]Quan Môn

Chương 910 : Chương đại sư ra tay

Ngày đăng: 05:38 16/09/19

- Tình huống của Sĩ Vinh tốt hơn chút nào không? Long Chính Tiết dò hỏi Cù Hữu Nghĩa. - Vẫn là như thế, không có chút khởi sắc. Nhắc tới chuyện này tâm tình Cù Hữu Nghĩa không khỏi có chút nặng nề. Tuy đã qua một thời gian, đã tìm kiếm danh y trong ngoài nước không ít, nhưng tình huống của Cù Sĩ Vinh vẫn không chuyển biến tốt đẹp, cho dù thân thể hắn đã khôi phục nhưng một chân đã mất đi năng lực hành động, hơn nữa không biết bởi vì nguyên nhân gì mà vật kia vẫn không cách nào ngẩng đầu lên, việc này làm trong lòng Cù Hữu Nghĩa vô cùng sầu lo. Dù sao Cù già còn chưa có đời sau, con trai hắn đã biến thành thái giám, việc này bảo Cù Hữu Nghĩa làm sao chịu nổi? Mặc dù nói Cù Hữu Nghĩa hiện giờ vẫn còn năng lực tiếp tục nối dõi tông đường, nhưng nếu muốn nuôi dưỡng ra thêm một đứa con trai nhưng chờ đợi nó trưởng thành kéo dài sự nghiệp của Cù gia, xác thực là vấn đề thật lớn. - Loại chuyện này muốn gấp cũng không được, từ từ nhìn xem thôi… Long Chính Tiết cũng không biết phải nói gì mới tốt, chỉ đành an ủi Cù Hữu Nghĩa. - Tiến sĩ Thompson bên Mỹ cũng đã kiểm tra nhiều lần, cho rằng là chướng ngại của hệ thần kinh, ông ấy nói nhất định phải không ngừng kích thích mới có thể có kỳ tích xuất hiện! Cù Hữu Nghĩa nói. - Về vấn đề đại sư khí công, tôi đã mời một trong những đại sư khí công nổi danh nhất trong nước, Chương Khí Vân tiên sinh, hi vọng hắn có thể có trợ giúp đối với bệnh tình của Sĩ Vinh. Long Chính Tiết nói với Cù Hữu Nghĩa. - Chương Khí Vân? Chưa nghe nói qua danh khí của người này ah… Cù Hữu Nghĩa nghe xong có chút kinh ngạc nói. Long Chính Tiết đáp: - Vị Chương Khí Vân tiên sinh cũng không phải bọn giang hồ bịp bợm, chính là khí công đại sư, thường xuyên đi lại trong đại nội, những người mà anh bình thường hay nghe nói đại bộ phận là lừa đảo mượn cơ hội vơ vét của cải mà thôi. - Các anh đã biết rõ những tên kia đều là lừa đảo, vì sao còn không bắt lại? Cù Hữu Nghĩa nghe xong có chút kỳ quái dò hỏi. - Ha ha, bởi vì có rất nhiều nguyên nhân. Long Chính Tiết cười cười lắc đầu nói. Cù Hữu Nghĩa nhìn thấy Long Chính Tiết không muốn nhắc tới vấn đề này, cũng không tiếp tục dò hỏi, chỉ là trong đầu hắn không ngừng suy nghĩ, cẩn thận cân nhắc chuyện này. Bởi vì luôn liên hệ với Long Chính Tiết nên một ít sự tình trong nước Cù Hữu Nghĩa cũng khá hiểu rõ, loại người giả danh lừa bịp không phải người có chút bản lĩnh cũng không làm được, mà người có bản lĩnh lại không có nền tảng cũng không làm được. Giống như những đại sư giả danh lừa bịp kia, sau lưng trên cơ bản đều có một ít người làm chỗ dựa cho hắn, đóng gói hình tượng, nâng đỡ tài chính, mở rộng tuyên truyền, trù tính doanh tiêu vân vân, các phương diện đều có người chuyên môn đến an bài, cho nên bọn họ cũng không phải là đơn độc lừa gạt, mà là một tập đoàn lừa đảo. Trong nước có một ưu thế chính là nhân khẩu quá đông, hơn nữa tố chất phổ biến không cao, đối với hiện tượng thần bí lại vô cùng sùng bái, cho nên đã tạo cho những người như thế có không gian sinh tồn rất lớn. Ngay cả lãnh đạo cấp tỉnh bộ như Long Chính Tiết đều không muốn trêu chọc những người kia, đủ thấy lực lượng sau lưng bọn họ mạnh mẽ, ảnh hưởng lớn như thế nào rồi. - Hi vọng vị Chương Khí Vân tiên sinh kia có thể trợ giúp bệnh tình của Sĩ Vinh! Cù Hữu Nghĩa thở dài nói. Nếu không phải luôn gặp phải trắc trở trước những danh y trong ngoài nước, Cù Hữu Nghĩa cũng sẽ không tinh thần sa sút như thế, dù sao toàn bộ bác sĩ đều đã tỏ vẻ bất lực, hắn chỉ đành nghĩ biện pháp tìm kiếm vận may, chẳng hạn như tìm khí công đại sư. Cù Sĩ Vinh đã xuất viện từ lâu, nhưng hành động lại cực kỳ bất tiện, chỉ có thể ngồi trên xe lăn, hơn nữa tâm tình rất tệ hại, thỉnh thoảng còn giận dữ đập phá đồ vật, thậm chí còn có khuynh hướng tự tàn. Những chuyện này đều làm Cù Hữu Nghĩa cảm thấy phi thường sầu não. Chương Khí Vân đại sư khoảng năm mươi tuổi, là thời điểm thành tựu cao nhất của một khí công đại sư, một khi qua thời tuổi trẻ bởi vì khí quan trong thân thể biến chất, tiêu chuẩn cũng sẽ dần dần hạ thấp, đây là xu thế không thể tránh khỏi. Hắn mặc một chiếc áo xanh nhạt, chân mang giày vải, mái tóc đen nhánh, ánh mắt lóe lên thần quang, nhìn vào liền thấy được một cỗ khí thế đặc biệt, tựa hồ xung quanh thân thể có được khí tràng thật mãnh liệt, rất dễ dàng lây lan sang người khác. Đại khái bởi vì nguyên nhân này nên khi Cù Hữu Nghĩa nhìn thấy Chương Khí Vân đại sư lần đầu tiên, liền sinh ra ý nghĩ cho rằng vị này là một khí công đại sư có chân tài thực học, tuyệt đối không phải kẻ lừa gạt. - Chào Chương đại sư, đa tạ ngài thu xếp công việc đến cứu trợ con trai tôi, Cù mỗ vô cùng cảm kích! Cù Hữu Nghĩa vừa nảy sinh ý nghĩ đó càng thêm khách khí với Chương Khí Vân. Chương Khí Vân cũng không hề để ý, là nhân vật có thể ra vào đại nội luôn có ưu thế trong phương diện này. Hắn khoát tay nói: - Khách khí, trước tiên mang tôi đi xem lệnh công tử đi! - Mời Chương đại sư đi bên này… Cù Hữu Nghĩa đi phía trước dẫn đường, dẫn Chương Khí Vân đi tới phòng của Cù Sĩ Vinh. - Bình thường Chương đại sư sẽ không ra tay, nếu như ra tay rất ít khi gặp vấn đề mà không giải quyết được. Long Chính Tiết nhỏ giọng nói với Cù Hữu Nghĩa. Trên thực tế mặc dù Long Chính Tiết là quan viên cấp tỉnh bộ nhưng hắn muốn mời được Chương Khí Vân đại sư đến nhà chữa bệnh cũng không phải là chuyện dễ dàng, sau lưng đương nhiên có người ra mặt giúp hắn, mới cầu được cơ hội tốt như vậy. Cù Hữu Nghĩa nghe xong gật đầu, trong nội tâm đối với phong phạm của Chương đại sư tràn đầy chờ mong. Vừa vào cửa, liền chứng kiến Cù Sĩ Vinh đang đập vỡ đồ vật, ném loạn lung tung, hai vị hộ lý hoảng sợ kêu to, chạy loạn trong phòng. - Đi ra! Thấy có người đi vào, Cù Sĩ Vinh giống như bệnh tâm thần kêu to, vô cùng điên cuồng. - Hừ! Không đợi Cù Hữu Nghĩa nói chuyện, Chương Khí Vân đại sư chợt trừng mắt, nhìn Cù Sĩ Vinh hừ lạnh một tiếng. Cù Hữu Nghĩa cùng Long Chính Tiết vừa nghe xong liền cảm thấy trong phòng giống như nổi lên trận gió lốc, bên tai ông ông vang rền, đáy lòng thầm giật mình, tự nhủ đại sư Chương Khí Vân quả nhiên không bình thường, chỉ hừ một tiếng đã có uy thế lớn như vậy, xác thực không phải người thường. Cảm giác của bọn họ còn mãnh liệt như vậy, chớ đừng nói chi đứng mũi chịu sào như Cù Sĩ Vinh. Cù Sĩ Vinh chỉ cảm thấy mình giống như bị thiên lôi bổ túng, toàn thân nổi lên một tầng tĩnh điện, cảm giác thân thể như bị đốt trọi, nhịn không được muốn lên tiếng hô to nhưng không phát ra được thanh âm, chân trái vốn không thể động đậy liên sinh ra cảm giác ngứa ngáy, cực kỳ khó chịu. - Ah… Cù Sĩ Vĩnh bỗng nhiên bật lên, sau đó chân trái không thể khống chế ngã nhào xuống đất. Cù Hữu Nghĩa nhìn thấy, không khỏi ngây người, không nghĩ tới vị đại sư này lợi hại đến như vậy, ngay cả thân thể con hắn còn chưa tiếp xúc tới chỉ hừ một tiếng đã có thể làm Cù Sĩ Vinh đứng lên. - Đại sư… Cù Hữu Nghĩa kích động vạn phần, rốt cục thấy được hi vọng. Nhưng đại sư Chương Khí Vân lại không hề tỏ vẻ cao hứng, chỉ nhíu mày nói: - Cù tiên sinh, con của ngươi không chỉ bị bệnh trong thân thể, lúc ấy hắn có khả năng phạm vào trùng sát, cho nên chuyện này không dễ xử lý, tuy tôi đã phát công thay hắn giải khai bế tắc trong kinh mạch, nhưng có thể khôi phục bình thường hay không thực sự khó nói! - Mời Chương đại sư nhất định ra tay chữa tốt con tôi, bao nhiêu tiền tôi cũng nguyện ý đưa ra! Cù Hữu Nghĩa lập tức tỏ vẻ. Theo hắn thoạt nhìn đối phương đã có được bản lĩnh lớn như vậy, khẳng định có thể đem đối phương chữa tốt, sở dĩ đắn đo chỉ vì treo giá mà thôi, dù sao bệnh này không có ai trị được, người ta muốn dùng công phu sư tử ngoạm cũng là chuyện bình thường. Chương đại sư nghe xong có chút mất hứng, lắc đầu nói: - Tôi đã nói việc này không riêng gì vấn đề thân thể, chính các vị tự xem mà xử lý đi, tôi đã xuất thủ, không khả năng động thủ lần thứ hai! Sau khi nói xong Chương Khí Vân quay đầu rời khỏi. - Ah, Chương đại sư dừng bước! Long Chính Tiết cùng Cù Hữu Nghĩa đều sững sờ, chờ khi bọn họ kịp phản ứng muốn đuổi theo thì không còn thấy bóng dáng Chương đại sư, đi thật quá nhanh! - Cao nhân đều là như thế… Long Chính Tiết cảm giác có chút ảo não, trong lòng tự nhủ ông lúc nào cũng nghĩ làm việc chỉ nhận tiền sao, hiện tại lại đắc tội người ta rồi đi? Trên thực tế ở trước mặt nhiều cao nhân, tiền tài cũng không quan trọng, người ta nếu muốn kiếm tiền còn có thật nhiều biện pháp. Hắn phí khí lực thật lớn mới có thể mời được Chương đại sư, thật không dễ dàng, bây giờ người ta hừ một tiếng đã đem bệnh của Cù Sĩ Vinh trị lành bảy tám phần, nếu không phải lời nói của Cù Hữu Nghĩa làm hỏng việc, khiến bản chất thương nhân bại lộ, có lẽ người ta cũng không lập tức đi mất. Hiện tại còn muốn tiếp tục cầu người ta ra tay chỉ sợ khả năng không lớn, dù sao cao nhân có tôn nghiêm của cao nhân, sẽ không vì một người bình thường không quen biết lần thứ hai tới nhà, đây là gì chứ? Không có lý nào! - Chân của tôi có thể động! Chân của tôi có thể động! Lúc này Cù Sĩ Vinh lại hưng phấn, mừng rỡ như điên phát hiện chân trái đã có thể khống chế, chậm chạp di chuyển. Nhiều ngày như vậy rốt cục lần đầu tiên có cảm giác chân trái thuộc về mình, Cù Sĩ Vinh không khỏi hưng phấn quát to lên. Cù Hữu Nghĩa nhìn chân con trai đã có thể nhúc nhích, nhưng không được thuận lợi, trong lòng vô cùng ảo não, nếu như có thể để Chương đại sư tiếp tục giúp đỡ, có lẽ còn có thể cam đoan cho hắn mau chóng khôi phục lại đi? Nhưng bây giờ cũng chỉ có thể nhìn năng lực khôi phục của con trai hắn rồi, hi vọng vận khí của hắn thật tốt, có thể hành động tự nhiên. Long Chính Tiết nhìn thấy liền an ủi Cù Hữu Nghĩa: - Có rất nhiều khí công sư đều chỉ ra tay một lần, bởi vì lần đầu tiên luôn có cảm giác rõ ràng nhất, về sau sẽ mất linh, theo tình huống này mà xem tình hình của Sĩ Vinh vẫn tương đối lạc quan, để cho hắn rèn luyện nhiều hơn có lẽ còn có thể khỏi hẳn. - Phải…chỉ hi vọng như thế… Cù Hữu Nghĩa gật đầu đồng ý. - Cuối tuần tôi còn phải đến Đông Sơn thị sát, không thể đi cùng anh rồi. Trước khi đi Long Chính Tiết tỏ vẻ. - Nha… Cù Hữu Nghĩa nghe được gật đầu nói: - Tôi sẽ nhanh chóng đi qua đó!