Quan Sách

Chương 104 : Phạm Giang đến

Ngày đăng: 11:09 18/04/20


Trần Kinh khá hài lòng với những công việc gần đây, nhất là chuyện cải cách lâm trường có đột phá lớn, điều này khiến hắn cảm thấy rất vui mừng và phấn chấn.



Hơn nữa, công việc của Phòng Lâm nghiệp, trước mắt tinh thần của toàn phòng đang lên cao, ấn tượng mà Lâm Trung Tắc để lại ở Phòng Lâm nghiệp gần như không có, bây giờ mọi người đều chỉ biết đến Phó phòng Trần, thời của Trưởng phòng Lâm đã lùi xa rồi!



Nói tới đây, vẫn còn một chuyện thú vị, người phụ trách phòng kế toán cổ phần của Phòng Lâm nghiệp Quan Chương và Trần Kinh đối nghịch nhau, bị Trần Kinh đưa xuống làm trạm trưởng Trạm lâm nghiệp thị trấn Dịch Chu.



Y không từ bỏ ý định, tính tình vẫn rất cứng rắn, trong công việc luôn cảm thấy không hài lòng Trần Kinh, y trở thành phái lật đổ Phó phòng Trần mà trên dưới Phòng Lâm nghiệp đều biết.



Nhưng việc Lâm Trung Tắc mất chức, bây giờ Trần Kinh lại làm cho Phòng Lâm nghiệp phát triển nhanh chóng, cuộc chiến giữa Quan Chương và Trần Kinh cũng mất đi ý nghĩa, y quyết tâm, đến thị trấn tìm mối quan hệ, yêu cầu phải chuyển đơn vị.



Họ hàng xa của y làm cán bộ trong ban tổ chức, y vắt óc để tìm được họ hàng kia.



Không ngờ đối phương không những không giúp đỡ y mà còn nghiêm khắc phê bình y, nói y không tôn trọng lãnh đạo, không biết cách giữ gìn mối quan hệ giữa cấp trên và cấp dưới.



Điều này chưa xong thì người ta còn kêu người nhà của y đi làm.



Điều này lập tức trở nên nghiêm trọng, vợ y vừa nghe Quan Chương đối nghịch với lãnh đạo và khắp nơi ở Phòng Lâm nghiệp liền về nhà cãi nhau với Quan Chương, sau đó cố ý đặt mua rượu và thuốc, bắt Quan Chương phải đến thăm gia đình Trần Kinh.



Quan Chương trước giờ rất sợ vợ mình, nhưng thể diện của đàn ông lại làm hại y, khi y nhìn thấy Trần Kinh thì không nói lời nào, vẻ mặt cũng không thoải mái chút nào.



Trần Kinh nhìn thấy như vậy có chút buồn cười, thật ra hắn không có ác cảm với Quan Chương, trước kia cảm thấy Quan Chương rất ngoan cố, nhưng về sau quan sát, phát hiện người này rất thật thà, yêu ghét rõ ràng, trong lòng không chút tính toán, chỉ có điều mỗi lần Quan Chương gặp Trần Kinh thì thường mặt trơ ra như khúc gỗ, Trần Kinh cũng không chủ động chào hỏi y.



Vợ của Quan Chương làm ở Phòng Tài chính, nhưng rất mạnh mẽ, cô liền mở miệng nói:

Thưa Phó phòng Trần, anh không nên cần giữ thể diện cho Quan Chương, anh ấy là người cứng đầu, ở nhà mà không nghe lời tôi thì tôi sẽ nhéo tai, chiêu này rất hiệu quả.



Nếu sau này Quan Chương còn cứng đầu như vậy, còn muốn đối nghịch với anh thì anh cứ gọi điện thoại cho tôi, tôi sẽ làm cho anh ấy biết nghe lời.


Buổi tối hai người nói chuyện đến tận khuya, Trần Kinh quan tâm đến công việc của Phạm Giang, để ý và cùng y khơi thông những đặc điểm và ưu điểm của Lễ Hà cùng với những nơi mà trong quá trình quay phóng sự không thể bỏ qua.



Điều này khiến Phạm Giang rất cảm động.



Quay phim quảng cáo không chỉ cần tìm hiểu địa phương mà quan trọng hơn là phải tìm hiểu lãnh đạo. Lãnh đạo cần xuất hiện ở chỗ nào, không muốn xuất hiện ở chỗ nào thì đều phải thật lòng nghiền ngẫm. Chỗ nào cần bao nhiêu cảnh quay, chỗ nào quan trọng, chỗ nào xem nhẹ, tình hình thực tế chỉ là một mặt, quan trọng hơn là ý đồ của lãnh đạo.



Phạm Giang tuy là giám đốc công ty truyền thông, nhưng trước kia y chủ yếu nghiên cứu nghiệp vụ, trước giờ chưa từng xử lý loại phim quảng cáo gì gì đó. Y không lường trước được rằng loại phim quảng cáo này lại khó khăn đến như vậy, lúc này y triệu tập những người tại hiện trường ở phía dưới mở cuộc họp, phủ định phương án được đặt ra lúc trước, bắt đầu dựa vào lời đề nghị của Trần Kinh, một lần nữa vạch ra phương án quay phim.



Trần Kinh cũng bị Phạm Giang kéo đi tham gia, đến lúc trở thành tổng thanh tra, chính là mở hội nghị hoàn toàn mới.



Trước kia, Trần Kinh chưa từng ý thức được mình lại có hiểu biết về Lễ Hà sâu sắc đến như vậy, cho đến hôm nay, đúng lúc phải chụp phim quảng cáo cho Lễ Hà, Trần Kinh mới phát hiện khi nhìn về quá khứ, bản đồ của Lễ Hà không phải là bản đồ mà chính là non thật nước thật đang hiện ra trước mắt.



Lễ Hà có mười hai xã, thị trấn, hai khu quản lý, một khu kinh tế mới, những nơi này, Trần Kinh đều từng đi qua.



Bây giờ hắn phải tổng kết lại điểm sáng và đặc điểm của Lễ Hà, vậy mà có thể hạ bút thành văn, hoàn toàn không cần động não, phí công sức, những biểu hiện của hắn thật biết hù dọa hắn.



Chờ hắn nói ra hết những gì hắn muốn nói, hắn giật mình ý thức được rằng ba năm thực sự không phải là quãng thời gian ngắn.



Thời gian ba năm, Trần Kinh từ một thanh niên có trình độ của một thành phố, bây giờ đã hoàn toàn biến thành người của Lễ Hà, hơi thở của non nước Lễ Hà đã dần dần thấm vào xương tủy của hắn, đời này kiếp này e rằng không thể vứt bỏ được.



Nhân lúc tối, Trần Kinh về nhà một mình, hắn men theo bờ đê, huýt sáo, ngửi thấy mùi của bùn đất Lễ Hà, bỗng dưng hắn cảm thấy mình thật may mắn.



Nếu hắn không được điều động xuống Lễ Hà thì hắn sẽ không bao giờ biết được cái gì là nông thôn, cái gì là cơ sở, cái gì là người dân!



Người thanh niên mà tốt nghiệp xong liền vào cơ quan chính quyền cấp cao,từ nhỏ lớn lên ở thành phố, cơm ngon áo ấm, làm sao có thể hiểu được nỗi khó khăn của người nông dân? Bây giờ Trần Kinh đã hiểu rồi, hắn nên cảm tạ tạo hóa…