Quan Sách

Chương 1063 : Kết cục của Vương Kì Hoa!

Ngày đăng: 11:21 18/04/20


Hoàn Thành, trong ngoài Thành ủy được trang trí lại rất đẹp để đón chào tết Nguyên Đán.



Hàng nghìn chậu hoa đã được chuyển tới để tạo thành một bồn hoa lớn, những gốc cây lớn thì được bọc bằng những tờ giấy màu vàng, khuôn viên của Thành ủy tràn đầy không khí hân hoan.



Phòng làm việc của Trần Kinh cũng được Trương Quốc Dân trang trí mới lại, mỗi chiếc lá của những chậu cây cảnh trong phòng đều được lau sạch sẽ, ngay cả mấy chậu trồng cây cũng sáng bóng.



Trước cửa phòng làm việc được đặt hai cây quất, chúng được trang trí rất bắt mắt.



Trần Kinh cầm điếu thuốc đứng cạnh cửa sổ hút, hắn lặng nhìn về phía tòa nhà của Ủy ban nhân dân, rồi lắc đầu.



Hắn và Khương Thiếu Khôn không tiếp xúc nhiều với nhau, nhưng hắn hiểu rất rõ Khương Thiếu Khôn. Trong lòng hắn rất rõ, lần này dù thế nào Khương Thiếu Khôn cũng không bỏ qua cơ hội này, mặc dù đây không chắc là cơ hội, nhưng ít nhất trong lúc đường cùng có thể nhìn thấy được một sợi cứu mạng.



Khương Thiếu Khôn chắc chắn sẽ nắm chắc sợi dây này, Hoàn Thành sẽ đón một cái tết Nguyên Đán khác biệt so với mọi năm.



Hút xong điếu thuốc, Trần Kinh quay lại ghế ngồi định dập tàn thuốc.



Hắn nhìn thấy trên bàn có tờ giấy thông báo mới được Ban Tổ Chức Tỉnh ủy gửi tới.



Hai ngày sau, Trần Kinh phải đến gặp mặt Ban Tổ Chức Tỉnh ủy, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, thì việc hắn đi học ở trường Đảng Trung Ương nhất định đã được quyết định.



Tuy trong thời gian hắn học ở trường Đảng Trung Ương, hắn vẫn là Phó bí thư Hoàn Thành, nhưng trong lòng hắn hiểu rõ, đã đến lúc hắn phải từ biệt Hoàn Thành.



Bất luận thế nào, dù tình hình sau khi học xong thế nào đi chăng nữa, cơ hội Trần Kinh trở lại Hoàn Thành là rất ít.



Trần Kinh lúc này rất bình thản, không có cảm xúc buồn đau khi li biệt, cũng không có thái độ phấn khích vui vẻ.



Trần Kinh không thể nào ở mãi Hoàn Thành được, việc hắn có thể làm được chẳng qua là làm tốt cương vị của mình ở Hoàn Thành mà thôi.



Nói thật, hắn tới Hoàn Thành mấy năm nay, công việc không coi là như ý mình nghĩ, nhưng ở cương vị một Phó bí thư, hắn đã làm rất tốt công việc của mình rồi.



Hiện nay với tâm thái này rời khỏi Hoàn Thành, tuy không có quá nhiều hào quang, nhưng trong lòng hắn cũng mãn nguyện rồi.



Thời tiết có chút se lạnh, nhưng Trần Kinh không đóng cửa sổ, hắn đang đợi, đợi thời cơ thích hợp đến phòng làm việc của Nhạc Vân Tùng báo cáo tình hình của hắn.








Đầu giây bên kia có người bắt máy, câu đầu tiên ông ta nói:

-Trần Kinh, công việc đã xong!



Phía Trần Kinh không có bất cứ phản ứng gì, hơn nữa lại ngắt điện thoại ngay.



Khương Thiếu Khôn cười nhạt, Trần Kinh lên mặt sao, chức Chủ tịch của ông ta thật sự không có cách nào uy phong được với hắn.



Địa vị ở Hoàn Thành của ông ta đang rất nguy hiểm, còn hắn thì ngồi yên thả câu, phất tay nhẹ một cái, có thể khiến một lãnh đạo quan trọng của Thành ủy như Vương Kì Hoa hoàn toàn xong đời, Khương Thiếu Khôn không thể không công nhận, Trần Kinh hiện giờ có tư cách lên mặt!







Phòng làm việc của Nhạc Vân Tùng.



Nhìn qua cái kính lão dầy, Nhạc Vân Tùng nhìn thấy trong ánh mắt của Trần Kinh có chút ngạc nhiên. Ông ta nói:

-Phó bí thư Trần, có chuyện gì? Vào lúc này Ban Tổ Chức tìm gặp anh, không phải là anh phải rời khỏi Hoàn Thành chứ?



Trần Kinh cười, nói:

-Bí thư, không giấu gì anh, rời đi thì tạm thời không thể. Tôi đoán, chắc là cử tôi đi học. Nói thật lòng, tôi có chút lưu luyến Hoàn Thành, nhưng cơ hội đi học tôi cũng rất chân trọng, thực sự là rất khó có thể vẹn toàn được!



Trần Kinh lắc đầu, tiếp tục nói:

-Từ tình hình hiện giờ của Hoàn Thành, trong thời gian tôi đi học, ban ngành Hoàn Thành sẽ có điều chỉnh. Tôi thấy, đợi đến lúc tôi đi học trở về, e rằng Hoàn Thành không có chỗ cho tôi nữa!



Nhạc Vân Tùng trầm ngâm không nói gì, theo suy nghĩ trước đây của ông ta, Trần Kinh rời khỏi Hoàn Thành như thế này, ông ta phải mừng mới đúng.



Nhưng không hiểu tại sao, ông ta đột nhiên thấy không vui.



Trần Kinh không phải là Khương Thiếu Khôn, cảm xúc của Nhạc Vân Tùng đối với hắn rất phức tạp.



Mấy năm nay Trần Kinh đảm nhận chức Phó bí thư, hắn đã làm rất tốt công việc của mình, trong những việc quan trọng, Trần Kinh cũng ủng hộ Nhạc Vân Tùng ông ta rất nhiều.



Nhưng mặt khác, Trần Kinh là một người rất có năng lực, lại quá đề cao bản thân, Nhạc Vân Tùng cảm thấy ông ta rất khó có thể khống chế được Trần Kinh.



Mấy năm trôi qua, uy vọng của Trần Kinh ở Hoàn Thành cúng ngày càng cao, Nhạc Vân Tùng cảm thấy uy phong của ông ta, hiện giờ đã bị chèn ép…