Quan Sách
Chương 1065 : Vinh quang lớn lao!
Ngày đăng: 11:21 18/04/20
Không thể không nói chính trị rất kỳ diệu.
Ban đầu là sự việc lộn xộn của Hoàn Thành, sau khi chuyện của Vương Kỳ Hoa xảy ra, ngược lại cục diện lại có chút ổn định.
Nhạc Vân Tùng chủ trì cuộc họp thường vụ, trên cuộc họp hội nghị thường vụ đã quyết định ngay lập tức thay đổi trọng tâm của công tác là xây dựng kinh tế,, mười mấy quận huyện của toàn thành phố cùng nhau hành động, bắt đầu dồn lực đẩy hàng loạt chính sách cải cách kinh tế, Ban tuyên giáo đã chĩa mũi nhọn tập trung vào đưa tin kinh tế, khai thác điểm sáng và kinh nghiệm cải cách, toàn thành phố dấy lên làn sóng cải cách kinh tế mạnh mẽ.
Dưới cục diện tinh tế này, những chuỗi ngày cuối cùng của Trần Kinh ở Hoàn Thành trôi qua rất nhàn nhã.
Hiện tại công việc mà hắn phụ trách trên cơ bản đều được buông tay, Ủy ban Chính trị Pháp luật Vệ Hoa đã bắt đầu công tác chủ đạo, tuy rằng giữa ông ta và Đinh Đắc Quân của Cục công an có không ít khúc mắc.
Nhưng hiện tại xung đột trên cục diện cấp một của thành phố cũng ltạm thời lắng xuống rồi, mâu thuẫn giữa hai người họ cũng không lộ liễu như trước kia nữa.
Ngoài ra, công việc của các ban ngành như Ban tuyên giáo, Ban tổ chức, Ủy ban kỷ luật v.v.. Trần Kinh cũng không trực tiếp tham dự nữa, bọn họ tự chủ động, trực tiếp liên lạc với người phụ trách là bí thư Nhạc Vân Tùng.
Trong cuộc họp cuối cùng của Ủy viên thường vụ Thành ủy vào năm ngoái, Trần Kinh cũng từng đến Quận Tẩu Mã Hà nhận chức vụ bí thư Quận ủy, có người cũng biết, Trần Kinh hoàn toàn không ở lại đó lâu.
Trong hôm Trần Kinh rời khỏi Tẩu Mã Hà, bên phía Tẩu Mã Hà đã tổ chức một buổi tiệc chia tay long trọng và vui vẻ.
Trong buổi tiệc chia tay, Trần Kinh trở thành nhân vật chính, bữa tiệc gồm hơn một trăm người tham gia đến từ các Quận, không khí hôm đó rất náo nhiệt, vượt xa cả tưởng tượng của Trần Kinh.
Nằm ngoài dự liệu của Trần Kinh chính là, có rất nhiều quần chúng tụ tập bên ngoài cửa Quận ủy, cầm theo biểu ngữ tạm biệt Trần Kinh, hôm đó trời mưa nhỏ, càng lúc càng đông người tập trung ở cửa Quận ủy, rất nhiều người hô lớn trong mưa “Bí thư Trần đừng đi”, “Bí thư Trần, Tẩu Mã Hà cần anh”!...Trần Kinh cũng không trực tiếp đứng trước mặt nhân dân chào tạm biệt, nhưng hắn đứng trên văn phòng của mình có thể thấy hết tình hình bên ngoài.
Trong lòng hắn rất xúc động, cũng rất vui mừng, trong nháy mắt hắn đã biểu lộ sự chân tình, trong ánh mắt nổi lên tia hồng nhuận.
Cũng vào ngày trời mưa đó, Chủ tịch thành phố Khương Thiếu Khôn đã ra ngoài thị sát, xe đi đến Tẩu Mã Hà thì bị tắc đường nghiêm trọng.
Quan Khai Thuận đi theo rất nóng nảy, xuống xe chạy đến chỗ cảnh sát giao thông yêu cầu họ lập tức nghĩ cách để xe của lãnh đạo được đi trước.
Cảnh sát giao thông rất kiên nhẫn giải thích cho ông ta, nói đoạn đường bị tắc khả năng trong thời gian ngắn không thể khôi phục được, bởi vì hôm nay bí thư Trần của Tẩu Mã Hà từ nhậm, đoàn người đến tạm biệt quá đông, người xe nhét chung một chỗ, đường xá cơ bản bị tắc nghẽn rồi.
Vị cảnh sát giao thông trẻ tuổi này đề nghị Quan Khai Thuận, tốt nhất là để xe của lãnh đạo đi đường khác, như thế sẽ không bị trì hoãn thời gian của lãnh đạo.
Quan Khai Thuận không giải quyết được vấn đề, quay về chỉ có thể báo cáo lại chi tiết tình hình hiện tại.
Trần Lập Trung trừng to mắt, khoa trương nói:
- Oa, Trường Đảng trung ương, chúng tôi cũng mới chỉ nghe qua, đến bây giờ còn chưa từng thấy qua.
Anh ta quay đầu nhìn về phía Trương Quốc Dân và Tống Tiên Kiều, nói:
- Trường Đảng trung ương là nơi nào các cậu có biết không? Nơi đó là nơi bồi dưỡng Tổng bí thư, cũng đúng a, chỉ có chỗ đó mới dung nạp được Bí thư của chúng ra, các cậu nói có phải hay không?
Trần Kinh vờ giận dữ nói:
- Lão Trần anh là đang cười nhạo tôi sao, chưa thấy tôi tổn hại thì anh vẫn chưa hài lòng hả.
Trần Lập Trung ngượng ngùng cười, nói:
- Tôi chính là nghĩ như vậy, không có nửa điểm giả dối, tôi xin thề.
- Ha Ha!
Bộ dạng của Trần Lập Trung rất khôi hài, làm cho tất cả mọi người đều phải cười.
Trần Kinh gắp một miếng rau, cũng không để ý đến anh ta nữa.
Một lát sau, Trần Kinh dừng động tác trên tay lại, quay đầu nói với ba người:
- Đối với vấn đề của các anh tôi đã có sắp xếp, Lão Trần ông tiếp tục làm việc ở cục Công an phát triển cũng không tệ, lần này Chủ tịch thành phố Khương đề bạt anh làm Phó cục trưởng, nhân tiện cũng giải quyết vấn đề cấp bậc cho anh, tôi nghĩ rằng đây là cơ hội của anh, hy vọng anh có thể nắm chắc.
Tiên Kiều cậu ở Cục Kinh tế thương mại cũng có không gian phát triển tài năng, ngày hôm qua Cục trưởng Cao đã nói chuyện điện thoại với tôi cũng khen ngợi anh rất nhiều.
Cao Minh Hoa là một con người thực tế, anh làm việc với ông ta có thêm kinh nghiệm công tác phong phú, tôi nghĩ điều này cũng không tệ.
Ánh mắt hắn chăm chú nhìn vào mặt Trương Quốc Dân, nói:
- Quốc Dân, đối với anh, tôi chuẩn bị để anh đi Tẩu Mã Hà rèn luyện. Tẩu Mà Hà hiện tại cần các nhà lãnh đạo chính phủ phụ trách, kinh nghiệm và trình độ của cậu không tồi, làm Phó chủ tịch Quận Tẩu Mã Hà anh sẽ có không gian phát triển.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra Ủng Quân sẽ đảm nhiệm chức Bí thư, Ủng Quân làm việc rất cẩn thận, cũng rất chính trực, tôi đã nói chuyện của anh với ông ta, ông ta tỏ ý rất hoan nghênh.
Dù sao tôi đã tạo cho cậu cơ hội, có thể nắm chặt hay không thì phải dựa vào chính bản thân cậu, tôi cũng chỉ thể làm được đến thế …