Quan Sách

Chương 1075 : Thuyết khách tới!

Ngày đăng: 11:21 18/04/20


Tòa nhà của Ủy ban cải cách phát triển quốc gia được đặt trên đường Chính Nam phía Tây Bắc Kinh, biểu tượng quốc huy sáng rực rỡ trước cửa.



Trần Kinh bước vào đại sảnh của tòa nhà Ủy ban cải cách phát triển, hắn tiện tay lấy một tờ báo trên kệ, rồi ngồi xuống ghế đọc.



-Ai, ai!



Trần Kinh ngẩng đầu lên, ngơ ngác một lúc, rồi đứng dậy nói:

-Ai da, Lớp trưởng Âu Dương, thật trùng hợp!



Người gọi Trần Kinh tất nhiên là Âu Dương, ông ta mỉm cười nói:

-Thật trùng hợp, Ủy ban cải cách phát triển lớn như vậy, người qua lại cũng rất nhiều, tôi mới nhìn đã thấy cậu rồi, cậu nói có phải là trùng hợp quá không!



Ông ta trầm ngâm một lúc, rồi nói:

-Sao? Đến đây có việc gì sao?



Trần Kinh cười, nói:

-Chỉ là chuyện nhỏ thôi! Lúc nào cần đến sự giúp đỡ của anh, nhất định sẽ tới làm phiền anh, lúc đó tôi sẽ không khách sao đâu!



Hai người cười nói, đi tới cửa thang máy.



Âu Dương nhiệt tình nói:

-Trần Kinh, cậu tìm tôi giúp đỡ, những việc tôi có thể giúp tôi nhất định sẽ giúp, quyết không từ chối. Hôm nay chúng ta tình cờ gặp nhau, nhất định phải đi uống với nhau vài chén, nhưng hôm nay thực sự là không có cách nào, tình hình của Ủy ban cải cách phát triển cậu cũng biết rồi đấy, quá nhiều công việc lại rất phức tạp, tôi bận tới cơm trưa bây giờ vẫn chưa ăn!



-Lớp trưởng, anh khách sáo gì với tôi chứ! Hôm nào cuối tuần tôi mời anh, chúng ta gặp mặt hàn huyên!

Trần Kinh nói.



Âu Dương liên tục gật đầu, đang định nói gì, thì cửa thang máy mở ra.



Đi ra là một người đàn ông trung niên, rất có phong độ.



Âu Dương ngạc nhiên, nói:

-Chủ nhiệm Cao, chào anh!



Âu Dương quay đầu, liếc mắt sang Trần Kinh, muốn nhắc nhở hắn.



Tính tình của Chủ nhiệm Cao của Ủy ban cải cách phát triển rất không tốt, nếu cán bộ ở dưới mà không chào hỏi chu đáo, ông ta sẽ rất bực, Âu Dương không muốn Trần Kinh ở Ủy ban cái cách phát triển gặp phải chuyện này.



Nhưng đúng vào lúc hắn chuẩn bị nói.


Nhưng câu nói vừa rồi của Trần Kinh cũng rất nể mặt ông ta, sắc mặt của ông ta tốt lên một chút.



Cao Vệ mỉm cười, ánh mắt tán thưởng nhìn Trần Kinh.



Trần Kinh càng ngày càng trưởng thành, rất biết cách làm việc và nói chuyện, biết cách nắm bắt cục diện, xem ra mấy năm nay hắn ở Lĩnh Nam, cũng đã luyện được một chút công phu.



Ba người ngồi xuống bàn.



Cao Vệ gọi ba bình rượu ngũ lương, mỗi người một bình, đều phải uống cạn.



Mấy người cùng nâng ly, uống được ba tuần rượu, Trần Kinh chủ động nói với Lưu Khai Vân:



-Phó trưởng ban Lưu, sự việc lần này tôi thực sự xin lỗi anh. Nhưng ở trên ép quá, chúng tôi cũng là bị ép quá mà phải làm vậy! Lần này chúng tôi trước sau đều ra tay, tổ địa phương đi điều tra trước, sau đó tổ cơ quan mới theo sau hành động! Không giấu gì anh, tổ địa phương của chúng tôi ở dưới đã điều tra được vấn đề rất lớn, khiến cho Trưởng ban không những tức giận, mà cả các lãnh đạo Trung Ương cũng phải tức giận.



Chúng tôi nếu không mở rộng điều tra, như vậy thì không được!



Lưu Khai Vân là một người lão luyện, ông ta hiểu rõ những lời Trần Kinh nói, ông ta đặt ly rượu xuống, nói:

-Trần lão đệ, các cậu điều tra những địa phương nào? Có thể nói cho tôi biết được không?

Ông ta ho một tiếng, rồi lại nói:

-Đương nhiên, không phải là tôi bảo cậu làm trái pháp luật, chỉ là muốn biết tình hình ở phía dưới thôi!



Trần Kinh trầm ngâm một lúc, nói:

-Chủ yếu là vùng Trung Nguyên, nhất là Sở Bắc, mấy thành phố như Tế Sa, Hoàng Giang của Sở Bắc. Trung Ương đã có lệnh, bọn họ có đối sách, làm cho nhân dân ở đó căm phẫn, tổ công tác của chúng tôi mới tới đó, đã nhận được rất nhiều đơn tố cáo.



Nơi nghỉ ngơi của tổ công tác của chúng tôi, đã có hàng trăm người xếp thành đoàn nộp đơn tố cáo ở đó, anh nói việc như vậy còn có thể giấu được sao? Ai có thể chịu trách nhiệm được việc này?



Lưu Khai Vân nhíu mày, lâu sau ông ta nói:

-Trung Nguyên, Sở Bắc…phải để cho bọn họ biết, thực sự không đáng là người cán bộ, phải nghiêm khắc trừng trị bọn họ!



Lấy lại tinh thần, ông ta đứng dậy,cầm ly rượu nói:

-Trần lão đệ, chúng ta uống một ly. Cậu là một người thoải mái, không giống như một số người nhỏ mọn. Cậu là bạn của lão Cao, tôi và lão Cao đã chơi với nhau nhiều năm, hôm nay chúng ta có duyên gặp nhau, nào cùng uống hết ly này!



Trần Kinh cầm ly rượu lên, chạm nhẹ với ông ta, rồi uống cạn.



Đến tận bây giờ, trong lòng hắn mới thở phào nhẹ nhõm.



Việc Lưu Khai Vân làm khó hắn, hắn đã xử lý rất tốt, việc này cũng đã giúp hắn giải quyết một nỗi lo lớn ở trong lòng…