Quan Sách
Chương 1094 : Bị lạnh nhạt!
Ngày đăng: 11:21 18/04/20
Phó chủ tịch thành phố Lâm Cảng vì bị nghi ngờ vi phạm nghiêm trọng kỷ luật bị tổ chức điều tra cuối cùng mọi chuyện cũng bị bại lộ ra.
Tin tức này khiến Lĩnh Nam vô cùng chấn động.
Mà sự chấn động như vậy, khiến cho người ta nhanh chóng liên tưởng đến sự liên quan giữa Trần Kinh và Lâm Cảng.
Cam Phi Hoa là một lãnh đạo chủ chốt bậc nhất phụ trách quận Điền Hải thành phố Lâm Cảng, Trần Kinh đến Lâm Cảng chính là đến quận Điền Hải.
Sau khi Trần Kinh đến Lâm Cảng cùng bộ máy của Lâm Cảng đánh cờ vô cùng kịch liệt.
Mà trong khi đánh cờ kịch liệt, ngay khi tất cả mọi người đều cho rằng Trần Kinh đắc tội với Hoàng Tiêu, bị Hoàng Tiêu bức đến nổi ảo não ra về, Lâm Cảng liền xảy ra một chuyện lớn như vậy.
Lúc này mọi người mới nhìn rõ, Trần Kinh căn bản không phải ảo não rời đi, Trần Kinh rời đi còn mang theo một người, người này khả năng chính là Cam Phi Hoa.
Đáng thương thay cho lãnh đạo chủ chốt của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Lâm Cảng vẫn chưa hay biết gì, không chịu tìm hiểu rõ tình hình, vẫn dương dương tự đắc, tự cho là đuổi được Trần Kinh đi.
Hiện tại xảy ra chuyện như vậy, không khác nào tát vào mặt bọn họ, khiến cho bọn họ ai nấy đều ủ ê.
Mà chuyện càng khiến cho mọi người giật mình còn ở phía sau.
Ngay ngày hôm sau khi Cam Phi Hoa xảy ra chuyện, Phó chủ tịch Mặt trận Tổ quốc tỉnh, Ủy ban kỷ luật Trung ương tuyên bố bắt giam nguyên Ủy viên thường vụ Thành ủy Lâm Cảng, Đường Chính Đạo.
Tin tức này vừa lộ ra ngoài, không chỉ Lĩnh Nam chấn động mà cả nước đều chấn động.
Phó chủ tịch Mặt trận tổ quốc tỉnh là cấp Thứ trưởng, quan to cấp Thứ trưởng ngã ngựa, mà chuyện cán bộ cấp Sở, Cục ngã ngựa, ý nghĩa không như nhau.
Đường Chính Đạo ngã ngựa, nghĩa là lần này Ủy ban kỷ luật Trung ương hành động có tổ chức, kín đáo, hơn nữa phía sau việc này tuyệt đối có bàn tay thần bí của Ủy ban kỷ luật.
Sau đó, cán bộ cao cấp của Lĩnh Nam thường xuyên bị Ủy ban kỷ luật hẹn gặp, mà trong chuyện này, Lâm Cảng lại có nhiều người có vấn đề, bọn họ đến Ủy ban kỷ luật đã thành mỡ để miệng mèo, có đi không có về rồi.
Trong số các cán bộ cấp Sở, Cục của Việt Châu cũng xuất hiện loại tình huống này, Ủy ban kỷ luật Trung ương trực tiếp ra mặt xử lý hơn mười người cán bộ cấp Sở, Cục.
Hành động như vậy, Ủy ban kỷ luật Trung ương cần điều động một lượng nhân mã kinh người đấy.
...
Cán bộ có kinh nghiệm bên trong thể chế rất dễ đoán được, hành động lần này của Ủy ban kỷ luật Trung ương chí ít có hơn 100 người tham gia, chỉ có như vậy mới có thể đảm bảo sự kín đáo đâu vào đấy của hành động,.
Rất nhanh, các loại tin đồn về Lâm Cảng liền nổi lên.
Trong đó có tin đồn quan trọng nhất là Hoàng Tiêu bị lãnh đạo chủ chốt Tỉnh ủy triệu kiến khẩn cấp.
Bởi vì Tần Sơn Hà hỏi anh ta, vấn đề bây giờ có còn cảm thấy khó chịu nữa không?
Lúc ấy, Liêu Tiến đỏ mặt, không biết ứng đối ra sao?
Mà sắc mặt Tần Sơn Hà không đổi, không chút lưu tình khiển trách anh ta một trận.
Lén nghị luận thái độ công tác của lãnh đạo là không tốt, ỏ nơi này ai đủ tư cách làm giám sát viên chứ?
Lãnh đạo làm việc tất nhiên có phương pháp xử lý của lãnh đạo, chưa đến phiên Đốc sát viên cấp thấp nhất nói cái này cái kia! Tùy ý bình luận ngông cuồng!
Tần Sơn Hà bình thường tính tình rất tốt, nhưng khi ông ta tức giận, thật sự rất đáng sợ, khiến cho Liêu Tiến không dám cãi lời, chỉ có thể ngoan ngoãn nghe mắng.
Ai bảo hiện tại tình thế đã hoàn toàn thay đổi rồi.
Liêu Tiến liên tiếp mấy ngày được sắp xếp nhiệm vụ của tổ công tác, chủ yếu là công tác tiếp điện thoại.
Tâm tình anh ta không tốt, nghe điện thoại tâm tình tất nhiên cũng không có thái độ tốt.
Mà vừa hay lúc này, Trưởng ban thư ký Thành ủy, Quan Khai Thuận gọi điện thoại đến, nói Bí thư Thành ủy, Bí thư Lý muốn gặp Chủ nhiệm Trần, báo cáo với Chủ nhiệm Trần về công tác liên quan đến xí nghiệp chuyển đổi hình thức quân đội.
Liêu Tiến lạnh lùng nói qua điện thoại:
-Trưởng ban thư ký Quan, anh nói Chủ nhiệm của chúng tôi có rảnh rỗi hay không? Tôi nói cho anh hay, chuyện này anh tìm tôi cũng vô dụng, tất cả đều do Chủ nhiệm quyết định. Chủ nhiệm Trần mấy hôm nay đang bận công việc riêng, không có thời gian!
Quan Khai Thuận ngẩn người, còn đang định nói, Liêu Tiến liền nói:
-Đừng nói nữa! Nói những lời này với tôi cũng vậy mà thôi!
Anh ta không chút khách khí cúp điện thoại.
Trong miệng còn không ngừng lẩm bẩm:
-Đều là người không có tố chất gì cả! Mấy ngày hôm trước thấy chúng tôi thê thảm, một đám trốn xa thật xa. Hiện tại tình thế thay đổi rồi lại bắt đầu xán lại đây? Thực đều là đồ đê tiện!
Liêu Tiến mắng xong lại có người gõ cửa.
Cửa nhẹ nhàng bị đẩy ra, một người đàn ông phúc hậu tầm 50 tuổi, vẻ mặt tươi cười đứng ở cửa.
Liêu Tiến đứng bật dậy:
-Ông là ai? Ai cho ông đẩy của vào? Anh là người đơn vị nào? Không biết tính bảo mật của Phòng chỉnh đốn tác phong Ủy ban kỷ luật sao?