Quan Sách
Chương 1112 : Thăm hỏi liên miên!
Ngày đăng: 11:21 18/04/20
Từ phía Biên Kỳ, Trần Kinh không biết được chính xác vị trí mới mà hắn sẽ chuyển tới.
Biên Kỳ nói cho Trần Kinh biết, vấn đề nhân sự của Tỉnh, Tỉnh ủy hiện giờ vẫn đang bàn luận, có thể vẫn cần phải đợi có lệnh bổ nhiệm mới biết chính xác được.
Ông ta nói với Trần Kinh, mấy ngày gần đây Trần Kinh có thể tới Sở Giang thăm thú, đi nhiều một chút, xem xét nhiều một chút, điều này đối với công việc sau này của Trần Kinh cũng rất có lợi.
Còn đối với Trần Kinh mà nói, mấy năm sau trở lại Sở Giang, hắn cũng không chê thời gian rảnh rỗi nhiều.
Tin Trần Kinh trở lại Sở Giang dần dần được lan truyền, mấy ngày nay Trần Kinh nhận được rất nhiều điện thoại.
Khoảng thời gian trước khi Trần Kinh tới Sở Giang, thân phận của hắn rất đặc biệt, hắn là Phó chủ nhiệm Phòng chỉnh đốn tác phong Ủy ban kỉ luật, những người liên hệ với hắn đều phải dè chừng, sợ rằng nếu làm gì đó không tốt, sẽ gặp rắc rối lớn.
Còn hiện giờ, mọi người không còn lo ngại gì, tất nhiên Trần Kinh sẽ nhận được nhiều điện thoại.
Còn đối với Trần Kinh mà nói, hắn cũng nhất định phải chạy hết nơi này nơi kia hỏi thăm lãnh đạo.
Những lãnh đạo cấp Tỉnh hiện giờ có rất nhiều người là lãnh đạo cũ của hắn.
Đầu tiên phía Từ Tự Thanh hắn nhất định phải tới, ngoài ra hắn còn phải tới chỗ Trần Chi Đức, Lã Quân Niên.
Trần Chi Đức hiện giờ đã nghỉ hưu, Trần Kinh đến thăm ông ta đầu tiên.
Lần thăm hỏi lãnh đạo này, Trần Kinh đều chuẩn bị những món quà như nhau, mỗi nhà hai cây thuốc Trung Hoa, hai chai rượu Mao Đài, mỗi túi quà trị giá khoảng 300 nghìn, không phải là quá đắt tiền, nhưng cũng không đến nỗi nào.
Sau khi Trần Chi Đức nghỉ hưu, ông ta không sống trong trụ sở của lãnh đạo Ủy ban Tỉnh.
Sau khi con trai ông ta từ Mĩ trở về, đã đặc biệt mua tặng ông ta một nông trại ở ngoài Sở Giang, tuy hơi xa trung tâm, nhưng phong cảnh rất đẹp, là một nơi tốt để sinh sống.
Trong trí nhớ của Trần Kinh, có lẽ đây là lần đầu tiên xảy ra việc như thế này.
Trong hệ Tây Bắc, Từ Tự Thanh vẫn luôn không phải là cán bộ trọng điểm để bồi dưỡng, nhưng ông ta ở Sở Giang tận tụy bao nhiêu năm như vậy, hiện giờ đã có thành tích giống như cô dâu ngày nào giờ được làm mẹ chồng, những người thuộc hệ Tây Bắc cũng có cái nhìn khác với ông ta.
Trần Kinh và hệ Tây Bắc và cả Phương gia có quan hệ thông gia với nhau, lần này hắn tới Sở Giang cũng không phải tìm tới để dựa dẫm Từ Tự Thanh.
Quan hệ của Trần Kinh cũng rất rộng, ở Sở Giang hắn quen rất nhiều người, hơn nữa là có quan hệ thầy trò thân thiết với Ngũ Đại Minh.
Một tướng dũng mãnh như vậy tới Sở Giang, nếu Từ Tự Thanh xử lý tốt mối quan hệ giữa hai người, thì Trần Kinh sẽ giúp ích lớn cho ông ta.
Còn đối với Từ Tự Thanh mà nói, giờ là lúc ông ta cần dùng người, ông ta muốn giữ được vị trí của mình trong cục diện đấu đá phức tạp của Sở Giang, không có người hỗ trợ đắc lực thì sao được?
Những điều này, trong lòng hai bên đều hiểu rõ, hiểu trong lòng không cần nói ra.
Từ Tự Thanh mời Trần Kinh tới phòng sách, hai người ngồi xuống, Từ Tự Thanh nói: -Trần Kinh, cậu rất giỏi. Mấy năm ngắn ngủi lại trở về Sở Giang rồi, trở về rồi nhất định sẽ dốc lòng vì một phương nào đó. Tỉnh ủy rất kì vọng vào cậu, hi vọng cậu sẽ là một tấm gương tốt cho các thành phố khác ở Sở Giang noi theo, cậu không được phụ kì vọng của mọi người đâu đấy!
Trần Kinh cười nói: -Chủ tịch, anh không cần tạo nhiều áp lực cho tôi thế chứ. Mấy ngày hôm nay tôi đến thăm hỏi những lãnh đạo cũ, chuyện nói đến nhiều nhất chính là kì vọng, người người đều kì vọng vào tôi, tôi chưa nhận chức đã cảm thấy áp lực lớn quá!
Từ Tự Thanh cười lớn, nói: -Không có cách nào, từ lúc cậu chuyển về Sở Giang, cậu liền phải chịu sự kì vọng của nhân dân Sở Giang đối với cậu rồi. Hiện giờ cậu ở ngoài hiển hách trở về, Sở Giang lại đang là lúc cần dùng người, cậu không gánh vác sự kì vọng của mọi người, thì ai sẽ gánh vác đây?
Ông ta dừng lại một lúc, rồi nói: -Hôm nay mấy lãnh đạo quan trọng của Tỉnh đã gặp mặt nhau, đối với hướng đi của cậu về cơ bản mọi người đã có cùng quan điểm. Dựa theo quy định của Tổ Chức, tôi vẫn không thể nói với cậu, nhưng tôi cũng có thể tiết lộ với cậu một chút, cậu sẽ đến một thành phố lớn.
Có người nói trong quá trình đưa ra quyết sách Tỉnh ủy chúng ta thường có rất nhiều mâu thuẫn, liên quan đến vấn đề nhân sự và phát triển kinh tế thường không có cùng quan điểm, tôi thấy đúng là nói láo.
Hôm nay lúc chúng tôi bàn luận về vấn đề hướng đi của cậu, ý kiến của chúng tôi rất đồng nhất, ở Sở Giang cậu cần phải làm việc lớn, nơi quan trọng nhất chủ chốt nhất sẽ dành cho cậu, đây là điều mà tất cả chúng tôi đều đồng tình!
Từ Tự Thanh lấy từ ngăn kéo lấy ra một bao thuốc Trung Hoa, đưa cho Trần Kinh nói: -Hút một điếu đi! Sau này đến chỗ tôi nhiều một chút. Khi đến không cần mang theo quà, tôi không hút thuốc, cũng không uống rượu, cậu thích mang quà, thì đợi lát nữa tôi bảo tiểu Hoàng gói hết thuốc, rượu trong nhà cho cậu mang về