Quan Sách
Chương 1123 : Nghị quyết của Trần Kinh!
Ngày đăng: 11:21 18/04/20
Trưởng ban thư ký Thành ủy Trường Tiếu Hàm nắm chặt tay Lục Minh, trong lòng bàn tay toàn là mồ hôi.
Hôm nay Trần Kinh đến Viện kiểm sát nói chuyện có thể nói là tuyên truyền làm cho người ta tỉnh ngộ.
Sau khi kết thúc buổi gặp mặt tập thể, Trần Kinh lại một mình gặp gỡ ba người của Tổ chuyên án lần này.
Trong buổi gặp gỡ Tổ chuyên án, Trần Kinh dặn dò bọn họ, bất kể thế nào cũng phải điều tra rõ ràng vụ án, phải bắt được những phần tử ngoài vòng pháp luật đằng sau vụ án.
Để thuận tiện cho việc phá án, Trần Kinh thậm chí còn để lại đường dây điện thoại riêng của Thành ủy dành cho Tổ chuyên án, để cho bọn họ khi gặp tình huống khó khăn có thể gọi điện đến Thành ủy tìm sự hỗ trợ, hơn nữa Trần Kinh còn nhắc nhở Trưởng ban thư ký Trường Tiếu Hàm đích thân chú ý vụ án này.
Buổi nói chuyện lần này của Trần Kinh khiến Tiếu Hàm ý thức được, lần này Trần Kinh có thể sẽ thực sự hành động, khả năng vụ án sẽ có sự thay đổi nằm ngoài dự đoán, có lẽ hắn muốn làm rõ sự thất thoát ngân sách nhà nước trong toàn thành phố.
Nói thật lòng, Tiếu Hàm cảm thấy rất lo lắng.
Khi Trần Kinh nhận chức, ông ta mới vừa lo xong hậu sự cho cha mình.
Mà trước kia, khi cha ông ta bệnh nặng, ông ta mặc dù biết Bí thư mới sắp đến nhưng ông ta vẫn không thể tìm hiểu đủ kỹ về Trần Kinh.
Bây giờ trở về tiếp tục chủ trì công tác Thành ủy, ông ta có chút không ngờ, cảm giác mình không theo kịp bước tiến của Trần Kinh.
Là Trưởng ban thư ký, rất nhiều công vụ hàng ngày của Thành ủy đều là do ông ta lo liệu, truyền đạt và chấp hành cụ thể quyết sách của Thành ủy luôn luôn là công tác của Trưởng ban thư ký.
Tiếu Hàm vẫn đang nỗ lực thích ứng, khả năng hôm nay trong lần đầu tiên cùng Trần Kinh đi thị sát ông ta sẽ gặp phải chuyện mà ông ta không ngờ đến, ông ta có thể không lo lắng sao?
-Lão Lục, anh yên tâm đảm bảo công tác của anh đi, Bí thư đối với công tác của Công an, Kiểm sát, Tòa án vô cùng coi trọng, hiện nay khối công tác này của chúng ta rất yếu, không thể thay đổi hình tượng của thành phố, hiện tại đã tới lúc phải chấn chỉnh lại rồi!
Tiếu Hàm nghiêm túc nói với Lục Minh.
Là Trưởng ban thư ký, vĩnh viễn phải đồng lòng nhất trí với Bí thư, đây là tố chất cơ bản nhất cần có.
Cho nên, Tiếu Hàm mặc dù trong lòng bất an nhưng vẫn rất cẩn thận biểu lộ thái độ của mình.
Lục Minh nói:
-Trưởng ban thư ký, anh yên tâm, vụ án này Viện kiểm sát và Cục công an chúng tôi vẫn đang điều tra, nhất định sẽ tìm ra chân tướng sự việc.
Không như như vậy, lúc trước khi Ban tổ chức định ra phương án, Từ Binh đưa ra ý kiến phản đối, vì vấn đề phân công cán bộ, trước khi Trần Kinh đến, Chính quyền và Đảng ủy thường xảy ra xung đột, mỗi lần mâu thuẫn đều rất kịch liệt, Trần Kinh để Từ Binh bày tỏ thái độ trước, hắn có phải đang ủng hộ Từ Binh hay không?
Từ Binh cũng có chút bất ngờ, nhưng sau khi trầm ngâm một chút, ông ta liền nói:
-Về kế hoạch này của Ban tổ chức, tôi cảm thấy không tôi, nhưng chúng ta báo cáo công tác không thể cứ mãi diễn thuyết cho bọn họ được, nói vài lời văn hoa có thể khiến cho lãnh đạo đứng đầu quận huyện nghe theo sao? Người đó chắc hẳn phải có tài ăn nói siêu quần rồi!
Để cho bọn họ nói suông, nói mạnh mồm, đây không phải là trò trẻ con tập làm người lớn sao?
Tôi thấy, có một số bộ phận nói thì rất hay nhưng hành động thực tế lại không được như vậy...
Trần Kinh nhíu mày, Đơn Gia Cường nhìn nhìn Trần Kinh một cái rồi nói:
-Vậy Chủ tịch thành phố, anh cảm thấy sắp xếp như thế nào mới thích hợp?
Từ Binh trầm ngâm một chút nói:
-Tôi thấy hay là cho bọn họ đổ chút mồ hôi, chúng ta phải nghiêm túc giải quyết một số vấn đề trong công tác của bọn họ, phải chứng thực từng vấn đề mấu chốt. Chúng ta không phải chỉ làm ra vẻ bề ngoài, phải cụ thể vào từng vấn đề, phải khiến cho bọn họ đưa ta ý kiến về công tác hiện tại, để cho dân chúng lấy lại công đạo.
Mấu chốt là phải làm cho bọn họ đổ chút mồ hôi, phải cảm thấy khẩn trương, loại cảm giác này đối với bọn họ mà nói chính là một loại áp lực.
Đơn Gia Cường nhíu mày, đang định nói thì Trần Kinh mở miệng nói:
-Kế sách này của Chủ tịch Từ khá tốt. Tôi ủng hộ kế sách này, bài diễn thuyết báo cáo công tác đẹp đẽ kia không có tác dụng khiến bọn họ kinh sợ. Như vậy đi, chúng ta phải làm một bản báo cáo cụ thể về công tác lãnh đạo ở mười quận huyện, tôi và Chủ tịch Từ sẽ cùng chủ trì, tiến hành chất vấn từng công việc của bọn họ.
Tiêu chuẩn chất vấn của chúng ta rất đơn giản, chính là đối chiếu với báo cáo công tác kinh tế của bọn họ một năm về trước, chất vấn qua về các hạng mục công tác được báo cáo.
Một năm trôi qua, khi viết báo cáo thì viết thật hay, nhưng cuối cùng thì không phải vậy, lợi ích thực tế của dân chúng thì ít, làm xong việc thành công được bao nhiêu không ai quan tâm.
Sau khi báo cáo công tác vài năm, sang năm lại là những lời lẽ tầm thường đó, hàng năm mặt dày nói những lời hoa mỹ đó!
Trần Kinh gập máy tính lại nói:
-Chuyện này quyết định như vậy đi, báo cáo công tác tiến hành công khai, đại biểu Hội đồng nhân dân, Mặt trận tổ quốc, Hội liên hiệp công thương nghiệp, các đảng phái dân chủ và quần chúng.. đều có thể tham gia dự thính, đài truyền hình truyền hình trực tiếp, giám sát toàn bộ. Lời nói của bọn họ phải cho nhân dân toàn thành phố nghe được.
Xem bọn họ còn dám mặt dày hay không, tôi tin tưởng đây sẽ là một đòn thúc giục và cổ vũ đối với bọn họ.