Quan Sách

Chương 113 : Một quyển sách hay

Ngày đăng: 11:09 18/04/20


Trần Kinh gần đây đóng cửa đọc sách.



Ngày đó, cuộc đối thoại với Mã Bộ Bình đã để lại ấn tượng rất sâu ở trong đầu hắn, mà quyển sách gần đây Trần Kinh đọc, cũng chính là quyển 《Tài chính quốc tế học 》do Mã Bộ Bình tặng kia.



Quyển sách này Trần Kinh trước kia đã từng thấy, nhưng lúc ấy hắn cũng không cẩn thận quan sát. Cho đến hiện tại, Trần Kinh mới phát hiện quyển sách này không hề tầm thường.



Quyển 《tài chính quốc tế học 》này là do nhà xuất bản đại học Thủ đô xuất bản, bản của năm 1988, mà bên trong trang bìa là chữ viết của Mã Bộ Bình: “ năm 1988 mua ở thủ đô “.



Trên trang bìa, không chỉ ghi lại thời gian và địa điểm, mua quyển sách này, mà hơn nữa còn có nguyên nhân và quá trình mua nó.



Năm đó, Mã Bộ Bình còn chỉ là một gã cán bộ bình thường, cả nhà bọn họ đi du lịch thủ đô, ở đại học Thủ đô nghe được giáo sư kinh tế học nào đó diễn thuyết. Trong bài diễn thuyết, giáo sư lên án mạnh mẽ cán bộ hiện nay tố chất văn hóa không cao, tri thức khoa học xã hội khuyết thiếu.



Lúc ấy Mã Bộ Bình trẻ tuổi khí thịnh, ngay tại chỗ giơ tay biện luận với giáo sư. Mã Bộ Bình lúc ấy đề xuất, làm một cán cơ sở bộ, quan trọng nhất là phải cụ thể công tác ở cơ sở nông thôn, tố chất văn hóa cao đương nhiên trọng yếu, nhưng không có tố chất văn hóa cao, chỉ cần kiên định chăm chỉ, cũng có thể làm tốt công tác, khiến cho dân chúng vừa lòng.



Đối mặt với giả thiết của Mã Bộ Bình, giáo sư không trả lời trực diện, mà là hỏi vài vấn đề cuộc sống hằng ngày thường gặp được. Mã Bộ Bình lúc đó không trả lời đúng lấy một câu.



Giáo sư coi lấy luôn ví dụ, nói:



- Cán bộ của chúng ta thường thường có chỗ không rõ ràng, cho rằng khoa học xã hội là thứ rất xa xôi, không biết rất nhiều chuyện nhỏ trong cuộc sống hằng ngày của chúng ta đều có liên hệ với khoa học xã hội. Cán bộ của chúng ta nắm giữ được bao nhiêu tri thức văn hóa có lẽ và không liên quan lớn đến năng lực công tác.



- Nhưng cán bộ hiểu được tri thức phong phú, nhất định có thể có năng lực trợ giúp dân chúng thoát khỏi nghèo khó, làm giàu,cũng nhất định có ánh mắt chiến lược, để có thể đứng trên cao nhìn được xa.



Giáo sư lúc đó nói với Mã Bộ Bình, mấy vấn đề vừa rồi ông ấy nêu ra, liên quan đến phạm trù tri thức thuộc phạm trù 《quốc tế tài chính học 》.



Mã Bộ Bình nghe xong đường diễn thuyết này, nội tâm chịu kích thích cực lớn. Y đêm đó mua một quyển 《tài chính quốc tế học 》 ngay tại khách sạn thủ đô, thề phải đem này ngành họchọc tinh thông.



Trần Kinh nhìn chữ ghi chép này, nội tâm cũng phi thường lây nhiễm, lúc này hắn mới hiểu được, hoá ra quyển sách này còn có lai lịch như vậy.
Hiện tại cả huyện có rất nhiều xã, thị trấn, hướng mắt nhìn xem, không phải họ Thư thì chính là họ Mã. Trước kia có loại cục diện này thì cũng là đanh, nhưng bây giờ Mã Bộ Bình đã đi rồi. Những nơi họ Mã kia, còn muốn theo họ Mã sao?



- Phương án của Triệu Nam đại khái tôi đều đồng ý . Tôi cũng xem qua phương án này, nhưng những chuyện xảy ra gần đây đã khiến tôi đối với việc điều chỉnh cương vị của đồng chí cá biệt có một ít ý kiến, cho nên hôm nay mới đề xuất.



Triệu Nhất Bình nói.



Thư Trị Quốc ừ một tiếng coi như đáp lời, cũng không tỏ thái độ gì.



Biện Triệu Nam trầm ngâm trong chốc lát, nói:



- Vậy phó bí thư Nhất Bình, theo ý của anh, chúng ta nên an bài đồng chí Trần Kinh như thế nào?



Lời này Biện Triệu Nam hỏi đến có kỹ xảo. Y hỏi vấn đề này, điệu kiện tiên quyết là Trần Kinh nhất định phải được an bài. Nếu không đem Trần Kinh an bài đến vị trí Bí thư Đảng ủy Bình Động, vậy Triệu Nhất Bình muốn đem hắn an bài đến đâu?



Mí mắt Hoàng Tiểu Hoa nhảy lên một chút, nghe của lời này Biện Triệu Nam, trong lòng y liền rõ ràng, Trần Kinh kia quả nhiên là có chút lai lịch.



Biện Triệu Nam hẳn là là đã nhận ra được, xem thần sắc Thư Trị Quốc hẳn là cũng là như thế. Hoàng Tiểu Hoa âm thầm hổ thẹn mắt mình đúng là bị mù, không ngờ lại hậu tri hậu giác( chậm hiểu) như thế.



Triệu Nhất Bình cũng bị loại câu hỏi này của Biện Triệu Nam biến thành có chút phát mộng. Y nhất thời hơi chút phản ứng tự nhiên, thế này ý là Trần Kinh nhất định phải an bài sao? Biện Triệu Nam sao lại đem Trần Kinh đặt ở vị trí như vậy?



Nếu là như thế, Trần Kinh không đi Bình Động, muốn cho Biện Triệu Nam nghĩ cách, hắn có thể đi nơi nào? Chẳng lẽ còn có thể đi thị trấn Dịch Chu chắc?



Triệu Nhất Bình bỗng nhiên cảm thấy có chút vớ vẩn, y có thể nhạy bén cảm giác được không khí hiện trường không bình thường. Y thấy mấy người ở đây hình như có chuyện gì gạt y.



Đến tột cùng là chuyện gì đây ? Triệu Nhất Bình thật không thể nghĩ thông, chẳng lẽ chuyện này có liên quan sao đến Trần Kinh?