Quan Sách

Chương 128 : Không trâu bắt chó đi cày

Ngày đăng: 11:09 18/04/20


Trần Kinh có chút phát mộng, cái gọi là chuyện khẩn cấp của Hoàng Tiểu Hoa là chuyện phóng viên đài truyền hình Tỉnh đến, nói cũng kỳ lạ, phóng viên còn điểm danh Trần Kinh.



Mặt Hoàng Tiểu Hoa tươi cười, tự tay y pha cho Trần Kinh một chén trà, nói:

- Tiểu Trần này, người chuyên nghiệp chỉ cần duỗi tay ra là biết, cậu thật tài tình, mới đến Phòng kinh tế thương mại vài ngày, ngay lập tức đổi mới hoàn toàn, Phòng kinh tế thương mại quả thực trong tương lai rất đáng chờ mong nha!



Trần Kinh nâng chén lên uống trà, hắn tính lại, bản thân đến Phòng kinh tế thương mại được một tuần, nhưng trong ý thức, sao lại cảm thấy mình đã đến đó rất lâu rồi?



Trần Kinh lại nghĩ tới ngày đó Phòng lâm nghiệp mở cuộc họp tiễn đưa vui vẻ, đám người Mông Hổ uống say mềm, cô gái nhỏe Vương Sam mắt sưng đỏ, trưởng phòng Phòng lâm nghiệp sắp nhậm chức Lâm Tần Chi ngày đó cũng lấy thân phận là khách mời tham gia buổi họp tiễn đưa, sau khi tan họp, y nắm chặt tay Trần Kinh nói:

- Phó phòng Trần, Phòng lâm nghiệp cao thấp có ngày hôm nay, đều là công lao của cậu. Tôi mặt khác không dám nói, nhưng tôi tiếp nhận Phòng lâm nghiệp, nhất định sẽ phát triển đầy đủ truyền thống tốt đẹp mà cậu lưu lại!



Nói đến đây, Lâm Tần Chi tỏ ra rất nghiêm túc, khi đó Trần Kinh cũng thấy xúc động.



Đổi mới cương vị công tác, nhân vật Trần Kinh biểu diễn hoàn toàn thay đổi, hắn thay đổi rất lớn, nhưng hắn nhập vai rất nhanh, tất cả đều do áp lực trong thực tế.



- Chủ nhiệm Hoàng, tôi nói với anh, tôi sẽ không ứng phó với phóng viên! Tôi thấy anh trịnh trọng như thế, tất nhiên có chuyện trọng yếu!

Trần Kinh nói, hắn đi thẳng vào vấn đề.



Hoàng Tiểu Hoa khoát tay nói:

- Tiểu Trần, trước tiên cậu hãy xem cuộn phim này đi!



Hình ảnh trên ti vi, Trần Kinh xem rất cẩn thận, cuộn phim mà Hoàng Tiểu Hoa cho Trần Kinh xem, chính là tin mà chương trình “những câu chuyện kỳ lạ” phát trong phòng họp vừa rồi, suy nghĩ chuyển động trong đầu Trần Kinh, trong lòng cũng hiểu được phóng viên đến là vì lí do gì!



Trong đầu hắn nhớ đến lời Phạm Giang, liền thốt lên:

- Chủ nhiệm Hoàng, chúng ta không liên hệ với công ty sản xuất phim sao? Công ty truyền thông Tam Giang kia có động tĩnh gì không?



Ánh mắt Hoàng Tiểu Hoa nhìn chằm chằm Trần Kinh, trong đầu suy nghĩ, y nhìn ra, Trần Kinh không chịu gặp phóng viên từ trên tỉnh đến, là vì nguyên nhân gì? Hắn không muốn để người ta biết thân phận của hắn hay sao?



- Tiểu Trần, chuyện không nghiêm trọng như cậu tưởng đâu, bí thư Thư bận việc, chúng ta cây ngay không sợ chết đứng, Lễ Hà chúng ta rốt cuộc ra sao, sự thật như thế nào, một tờ báo soi mói sao có thể biến trắng thành đen?


Vừa nghĩ đến đó, trong lòng Chu Tiến liền hiểu vì sao Cung Lệ có thay đổi lớn như vậy, y quay lại nhìn phòng nghỉ đã đóng chặt cửa, trong lòng cũng thoải mái hơn, Đàm Thu Lâm nổi bật như vậy, không ngờ cũng bị Trần Kinh lật đổ, thật sự là khó hiểu!



Trà là Phổ Nhị, Phổ Nhị quanh năm, không có chút ý vị nhân gian, uống vào sinh ra cảm giác siêu thoát phàm tục.



Trần Kinh trước đây không thích uống trà, không hiểu nghệ thuật trà, ngẫu nhiên uống trà, hắn liền uống Phổ Nhị , lưỡi hắn đều không phân biệt được, không cảm giác được hương vị, hoàn toàn là học đòi văn vẻ.



Sau này, hắn uống trà, biết được một số hương vị trà, hắn rất ít khi uống trà Phổ Nhị, hắn cảm thấy chè Phổ Nhị đã ăn no mưa gió, hiểu được phải là thánh nhân, hắn khó có thể uống vào, thậm chí khó có thể cảm nhận được tư vị trong đó.



Vừa uống trà, vừa đợi khách, hắn không biết khách là nam hay nữ, là béo hay gầy, hắn chỉ biết là, người đẩy cửa gian phòng này, nhất định là khách!



Người đến hôm nay rất khó giải quyết, bởi vì Phạm Giang dặn dò hắn, bảo hắn hôm nay không nên ra ngoài, bất cứ ai cũng không gặp.



Nhưng hiện tại hắn muốn làm theo lời khuyên của Phạm Giang cũng không kịp nữa rồi. Mà Phạm Giang cũng không biết vị trí của Trần Kinh bây giờ, Trần Kinh hiện tại là cáo mượn oai hùm, bị người ta bắt phải làm trâu ngựa, dưới tình cảnh như vậy, hắn đâm lao phải theo lao.



Hắn nhớ tới vẻ mặt hôm nay của Hoàng Tiểu Hoa, đó là vẻ mặt vừa dụ dỗ, vừa lừa gạt, mục đích chính là muốn Trần Kinh đến ứng phó với những vị khách không mời này. Công phu ép người của Hoàng Tiểu Hoa là vô địch, từng bước từng bước, Trần Kinh từ chối, rồi cuối cùng đành chấp nhận...



Chậm rãi lắc đầu, Trần Kinh có ý gọi điện cho Phạm Giang, nhưng hắn cân nhắc mãi, liền bỏ ý định đó đi.



Lo lắng không làm được việc gì, chuyện đã như vậy, đánh bậy đánh bạ, nói không chừng còn có cơ hội, người chết từ trong trứng, bất tử vạn vạn năm!



- Cốc, cốc!

Tiếng đập cửa nhẹ nhàng.



- Vào đi!

Trần Kinh thản nhiên nói.



Cửa bị đẩy ra, Trần Kinh trước tiên nhìn thấy một bàn tay, nhìn bàn tay này, hắn trước tiên nghĩ bàn tay này non mềm, trắng nõn không tỳ vết...