Quan Sách
Chương 1307 : Không lộ mặt, lộ mông!
Ngày đăng: 11:23 18/04/20
Nhật trình thị sát của bí thư rất gấp gáp.
Thành ủy mang đến bản chương trình một ngày làm việc cho Trần Kinh xem, Trần Kinh liếc mắt một cái, không khỏi nhíu mày.
Xem sự sắp đặt chương trình, thị sát trạm thủy điện sông Nam Độ, trở về thị sát nhà máy xxử lý nước bẩn, sau đó ở khu công nghiệp Đức Thủy ăn cơm.
Buổi chiều thị sát trường cấp một Đức Cao, trường Đảng Đức Cao, thăm viếng các gia đình công nhân viên chức khó khăn...
Trạm thủy điện sông Nam Độ và nhà máy xxử lý nước bẩn, Trạm thủy điện là khi Ngũ Đại Minh ở Đức Cao làm Bí thư thành ủy lập dự án, mà nhà máy xử lý nước bẩn là khi Trần Kinh nhậm chức ở Đức Cao khởi công, kỳ thật cũng là Ngũ Đại Minh khởi xướng.
Khu công nghiệp Đức Thủy mấy năm gần đây là khu công nghiệp được Đức Cao xây dựng trọng điểm, về sau khi Ân Lâm nhậm chức, chủ yếu là xoay quanh khu công nghiệp, thu hút các hạng mục đầu tư cơ bản đều ở khu công nghiệp.
Không khoa trương mà nói, khu công nghiệp này là dự án kiểu mẫu của Đức Cao.
Từ cái bảng sắp xếp lịch trình này Trần Kinh có thể cảm nhận được sự dụng tâm khổ cực của Ân Lâm.
Đầu tiên Ân Lâm sắp xếp cán bộ lão thành gặp mặt Ngũ Đại Minh, đều là những cán bộ cấp dưới của Ngũ Đại Minh năm đó.
Hiện tại thị sát trạm thứ nhất lại chính là công trình trọng điểm mà khi Ngũ Đại Minh còn nhậm chức ở Đức Cao làm, có thể nói đây là vỗ mông ngựa vỗ không tiếng động, vô cùng cáo già.
Không chỉ có thế, lúc vỗ mông ngựa, ông ta cũng không quên mang chiến tích đắc ý nhất của mình cho Ngũ Đại Minh xem, thị sát một khu công nghiệp, chiếm mất một phần ba thời gian của toàn bộ nhật trình.
Phần sau là thị sát trường học, thăm viếng công nhân viên chức hoàn cảnh khó khăn, kia chỉ là râu ria thêm vào.
Nhật trình đều đã an bài như vậy, những chuyện quan trọng đều xếp ở phía trước.
Nhật trình phía sau đều phải xem thời gian, nếu như thời gian không kịp, bất kỳ lúc nào cũng có thể hủy bỏ.
Trần Kinh đến địa bàn của người ta, chủ nhân người ta đã mang thực đơn đến trước mặt, hắn đương nhiên sẽ không tự dưng khoa tay múa chân.
Ngay lúc này hắn đã ký lên bảng lịch trình, toàn bộ nhật trình cứ quyết định như vậy.
Buổi tối, ăn cơm đến chín giờ.
Ngũ Đại Minh và bạn cũ gặp lại. Rất cao hứng, đã uống mấy chén rượu.
Tửu lượng của ông ta không được tốt, sau khi uống rượu trở về liền chóng mặt, Trần Kinh dặn dò Triệu Dịch Ký, tự mình về phòng trước.
Đơn Gia Cường đã sớm ở trước cửa phòng hắn kính cẩn chờ đợi đã lâu.
Lúc ông ta ta đến cầm theo hai túi lớn, bên trong toàn là đặc sản.
Trên đảo không nhìn thấy làng du lịch, nhưng nhìn thấy một vài cái nhà tranh, hẳn là của những hộ nuôi cá.
Ân Lâm vừa rồi vẽ ra chính là bản kế hoạch, chân chính khai thác phát triển như theo lời anh ta, vẫn chưa
Là chuyện một sớm một chiều.
Hai chiếc Ca- nô dạo quang đảo một vòng, Trần Kinh nhìn đồng hồ nói:
-Bí thư, còn đi về phía trước không?
Ngũ Đại Minh có chút chưa thỏa mãn, nhưng vẫn nói:
-Về đi, bây giờ có đi về phía trước cũng chẳng có gì đẹp mà xem, phía trước một khe sâu, đi tới là Tân Quản Trấn, bên kia là hoàn toàn thay đổi rồi!
Phạm vi hai chiếc Ca- nô, ở bến Tàu Trần Kinh liền nhìn đến Phó trưởng ban thư ký thành phố Đức Cao vẻ mặt nôn nóng đang đi qua đi lại.
Thuyền vừa cập bến, Bí thư Mã nhanh chóng lên thuyền, nhưng không chào hỏi Ngũ Đại Minh, mà là tiến đến bên cạnh Ân Lâm nói thầm vào tai vài câu.
Sắc mặt Ân Lâm liền thay đổi.
Di động của Trần Kinh vang lên, hắn đặt ở bên tai nghe, cúp điện thoại nói:
-Tình cảm tốt, hôm nay chúng ta bị vây ở trên mặt nước rồi
-Chuyện gì xảy ra?
Ngũ Đại Minh cau mày, hỏi.
Sắc mặt Ân Lâm cực kỳ khó coi, lúng túng nói:
-Bí thư, ngài yên tâm, có chút vấn đề nhỏ, đỗ xe, lập tức càng tốt!
Lời nói của ông ta nói ra, ánh mắt nhìn sang hướng Trần Kinh, lộ vẻ cầu khẩn.
Trần Kinh xoay đầu, im lặng, không hé miệng.
Đoàn xe bị vây rồi, dân chúng vây xung quanh phải đến vài trăm người, đều là tố cáo, tùy tùngđi theo là vài cảnh sát, căn bản là khống chế không nổi cục diện
Cái này thì tốt rồi, Ân Lâm mông ngựa không vỗ tới, lại để mông của mình lộ ra rồi...