Quan Sách

Chương 152 : Bảo mẫu phong tình

Ngày đăng: 11:10 18/04/20


Vấn đề khu kinh tế mới cuối cùng được giải quyết, phương án cơ bản dựa theo đề nghị của Trần Kinh, chỉ có điều ở bộ phận đất đã trưng thu kia, gia tăng khoản một ngàn đồng bồi thường của chính phủ mỗi mẫu, một mẫu đất một ngàn đồng, ba nghìn mẫu đất chính là ba triệu, này đối với tài chính Lễ Hà mà nói, áp lực không tính là nhỏ.



Nhưng, có thể lấy ba triệu liền giải quyết rơi vẫn làm phức tạp Lễ Hà bộ máy và Lễ Hà xã hội ổn định khu kinh tế mới thổ địa tranh luận vấn đề, này cũng là khiến khắp nơi đều có chút vừa lòng .



Ngày hôm sau khi nêu đề nghị, văn phòng Trần Kinh không ngờ thu được một số người trong Lễ Hà quyên tiền để làm phần thưởng, trên quà có ghi dòng chữ “Vì dân mưu lợi”, “Một lòng vì dân” vân vân, hết thẩy đều đề cập đến việc bồi thường đất, điều này làm cho Trần Kinh có chút cảm động.



Vì thế hắn mở cuộc họp Đảng ủy Phòng, muốn làm một nghi thức nhỏ, đem những phần thưởng thông báo trong văn phòng Phòng kinh tế thương mại! Hách Lâm còn vẽ rắn thêm chân, kể chuyện phóng viên đài truyền hình huyện muốn đến đây quay camera, bị Trần Kinh nghiêm túc ngăn lại!



Phòng kinh tế thương mại đã đủ đường hoàng , lại tiếp tục đường hoàng, bản thân Trần Kinh cảm thấy cục diện này sẽ rất khó khống chế!



Lần này vấn đề khu kinh tế mới vấn đề giáo huấn hắn rất sâu sắc, khiến hắn hiểu được, bất luận ai sơ sẩy sơ suất, cũng đều có thể gây ra hậu quả rất nghiêm trọng.



Lúc này hắn thấy rất may mắn, ở trong cuộc họp nói mù một chính sách trung ương, xem như cực kỳ mạo hiểm xông vào, về sau là không có khả năng có loại vận may này!



Hơn nữa ngay cả như vậy, việc này đã làm về sau di chứng vẫn tồn tại, Hoàng Tiểu Hoa sau đó lại tìm Trần Kinh, hai người nghiên cứu thảo luận khiếm khuyết trong vấn đề trưng thu đất, cùng với ý định phát triển khu kinh tế mới. Chuyện nghiên cứu thảo luận, kỳ thật còn cần nhiều từ ngữ.



Trần Kinh vì soạn dự thảo này, tiêu đề vì khu kinh tế mới phát triển không cần đại quy mô trưng thu đất, nhớ lịch trình phát triển khu kinh tế mới, dự thảo sau khi viết được, trong tiêu đề hai chữ Lễ Hà biên tập cảm thấy không được, bởi vì Lễ Hà thật sự là chưa có thành tích xuất sắc.



Cuối cùng hai chữ “Lễ Hà” liền đổi thành bốn chữ “ Cấp tỉnh Sở Giang” năm chữ, vẫn như cũ đăng trên báo buổi sáng Tam Sở kí tên Trần Kinh trưng cầu ý kiến Thư Trị Quốc, tên của Thư Trị Quốc cũng ở bên cạnh.



Trần Kinh viết bài báo này, nội tâm kỳ thật không hề có động lực, hắn là kiên trì không trâu bắt chó đi cày viết. Phần lớn trình độ là muốn mượn tâm Thư Trị Quốc.


Trần Kinh vào buồng vệ sinh rửa mặt, lúc đi ra, trên bàn cơm đã chuẩn bị xong bánh bao, trứng gà và cháo ngô nóng hôi hổi.



- Tiểu Bân chưa ăn bữa sáng phải không? Cô để nó ở nhà một mình sao?

Trần Kinh nói.



Từ Lệ Thơm câu nệ cười cười, nói:

- Tiểu Bân đi nhà bà ngoại, bây giờ đều là bà ngoại trông nó, tôi chỉ lúc cuối tuần mới về!

Cô nói tới đây, dừng một chút:

- Quy tắc công ty của Kim tổng không cho phép mang con đi làm.



Từ Lệ Thơm nói chuyện là cố hết sức, nói mấy câu mà cô dùng khí lực rất lớn mới nói ra được.



Lại nói tiếp, cô và Trần Kinh cũng coi như có quen biết, nhưng không biết vì sao, lúc cô đối mặt Trần Kinh vẫn cảm thấy rất căng thẳng. Tối hôm qua cả đêm cô không ngủ được, Ân Hồng và cô nói chuyện tới nửa đêm, nói cái gì là vừa thấy Trần Kinh người như thế đều khó hầu hạ, hơn nữa là người từ tỉnh thành tới, tính tình rất khó lường. Còn nói Trần Kinh khả năng có vấn đề, bằng không bạn gái hắn sao lại thay hắn tìm bảo mẫu? Như vậy có một chút việc, còn phải tìm bảo mẫu sao?



Trần Kinh không phải người tu hành, đều có ham mê không tốt!



Nếu chỉ có điều này thì cũng chưa làm sao, Ân Hồng sau đó lại nói, một số bảo mẫu và ông chủ yêu đương vụng trộm, bảo mẫu bị ông chủ cường bạo, bảo mẫu và ông chủ lâu ngày sinh tình, bảo mẫu biến thành bà chủ. Ân Hồng biết ăn nói, nói rất hùng hồn, khiến Từ Lệ Thơm đã rất căng thẳng càng thêm căng thẳng.



Cô không phải lo lắng cô và Trần Kinh có cái gì mờ ám, điều này cô cũng tự biết, nhìn Kim tổng kia thiên kiều bá mị, phong hoa tuyệt đại, trưởng phòng Trần làm sao có thể để ý loại phụ nữ nông thôn không văn hóa như mình?



Chỉ có điều, Ân Hồng nói như vậy, Từ Lệ Thơm bình thường ở phương diện quần áo cử chỉ liền không thể không chú ý , nếu cử chỉ không đúng, ăn mặc không phù hợp, làm cho người khác hiểu lầm làm sao làm tốt trách nhiệm? Điểm này khiến Từ Lệ Thơm rất buồn rầu, cũng là nguyên nhân cô không yên bất an, trong lòng vẫn bất ổn.