Quan Sách
Chương 209 : Vô độc bất trượng phu
Ngày đăng: 11:10 18/04/20
- Bí thư, tôi sai rồi!
Lúc Hoàng Tiểu hoa nói ra những lời này, trên lưng mồ hôi đã ướt sũng áo.
Trong đầu y lại trống rỗng, không có bất kỳ ý niệm nào, cái gọi là mất hết can đảm, đại khái chính là tình huống này.
Thư Trị Quốc nói chuyện, Hoàng Tiểu Hoa bị bóc trần sạch sẽ, lúc này Hoàng Tiểu Hoa mới rõ ràng, chính mình ở trước Thư Trị Quốc căn bản không có bí mật đáng nói, chính mình những gì đã làm, hết thảy đều được Thư Trị Quốc chú ý.
Hoàng Tiểu Hoa khi nào thì cùng Trần Kinh có tiếp xúc, khi nào thì đi Ủy ban Kỷ luật phản ánh tình huống, vấn đề công đạo, cùng Trần Kinh nói chuyện gì, đi Ủy ban Kỷ luật nói chuyện gì, Thư Trị Quốc đều rành mạch, rõ như lòng bàn tay.
Hoàng tiểu hoa cảm thấy mình trước mặt Thư Trị Quốc, liền biến thành người trong suốt, không có bất luận bí mật gì đáng nói.
Gần như vô dụng trước Thư Trị Quốc, tâm trạng Hoàng Tiểu Hoa trong khoảnh khắc liền sụp đổ, trực tiếp cúi đầu nhận sai, bó tay chịu trói!
Thư Trị Quốc cười tủm tỉm nhìn y, bộ dáng rất bình thản, tựa như sự tình gì đều không có vấn đề gì. Thư Trị Quốc càng bình tĩnh, trong lòng Hoàng Tiểu Hoa lại càng bất an, y cung kính đứng, tội liên đới không còn dũng khí.
- Được rồi, ngồi đi, ngồi đi!
Thư Trị Quốc hướng Hoàng Tiểu Hoa khoát tay.
- Tôi không có ý trách cứ! Hướng Ủy ban Kỷ luật công đạo vấn đề, đây là việc nên thế thôi! Có cái gì sai lầm? Gần đây Ủy ban Kỷ luật bí thư Minh Hoa không phải đang điều tra sao, tôi ủng hộ bí thư Minh Hoa, hy vọng hắn có thể điều tra được càng sâu càng tốt, tốt nhất có thể điều tra ra vấn đề Lễ Hà chúng ta, như vậy, tôi sẽ không cần vì kiến thiết đội ngũ cán bộ Lễ Hà, tốn nhiều tâm tư như vậy!
Thư Trị Quốc thản nhiên nói.
Hoàng Tiểu Hoa ngậm miệng không nói, trong lòng giật mình, y rất khó tin lời này từ trong miệng Thư Trị Quốc nói ra, Thư Trị Quốc nói ra có ý gì?
Tâm tư y bỗng nhiên linh hoạt, Hoàng Tiểu Hoa từ trong lời Thư Trị Quốc, nhạy bén nhận ra chỗ của mình.
Hiện tại đối với Thư Trị Quốc, họa phúc lớn nhất là gì?
Đáp án không thể nghi ngờ là Trần Kinh! Một ngày không hạ bệ được Trần Kinh, bộ mặt và uy tín của Thư Trị Quốc sẽ bị uy hiếp, y ở Lễ Hà không thể đẩy mạnh công tác.
Trần Kinh không phải vẫn chỉ trích Thư Trị Quốc và Lý Sinh Đạo là rắn chuột một ổ sao? Thư Trị Quốc hiện tại ra tay hạ bệ Lý Sinh Đạo, nắm quyền chứng minh thực tế, Thư Trị Quốc vẫn tận sức giải quyết vấn đề hệ thống công an Lễ Hà.
Mà sở dĩ Thư Trị Quốc y chậm chạp không nhúc nhích, chỉ có điều thời cơ phải không chín muồi mà thôi.
Thư Trị Quốc nhìn xa trông rộng, thiếu chút nữa đã bị Trần Kinh lỗ mãng và liều lĩnh biến thành thất bại trong gang tấc, dùng phương pháp này, tuyệt đối Lễ Hà cao thấp có thể tin phục.
Như thế này, Thư Trị Quốc muốn hạ bệ Trần Kinh, không phải đứng ở điểm cao đạo đức sao?
Ý niệm trong đầu nháy mắt làm Thư Trị Quốc nghĩ lại nói:
- Lão Hoàng, ... Quả thực là làm bừa bãi, Lý Sinh Đạo đến tột cùng làm sao phải đắc tội ? Không thể không hạ bệ hắn sao?
Vẻ mặt Hoàng Tiểu Hoa cầu xin nói:
- Trời đất chứng giám, tôi và trưởng phong Lý cho tới bây giờ đều quen thuốc, ngài chẳng lẽ không biết sao?
- Bí thư, tôi có đề nghị này, tuyệt đối là vì ngài suy nghĩ ! Bí thư ngài nghĩ, người bên cạnh ngài không biết giữ mình trong sạch, nơi chốn lưu lại vấn đề và nhược điểm, người như vậy làm sao có thể trọng dụng, trọng dụng người như vậy, về sau sẽ để cho ngài chính là phiền toái!
Hoàng Tiểu Hoa nói.
Thư Trị Quốc đồng tử co lại, lời của Hoàng Tiểu Hoa đánh vào y, Lý Sinh Đạo đích thật là không bị kiềm chế, vài năm nay ở Phòng Công an danh tiếng rất kém cỏi. Thư Trị Quốc đối với y là dạy mãi không sửa, có đôi khi, Thư Trị Quốc thậm chí không kìm nổi phải đập bàn chửi bới!
- Có lẽ thực nên kiên quyết cắt đứt!
Thư Trị Quốc thì thào nói, đả thương địch thủ tám trăm, tự tổn hại mình một nghìn, cái giá phải trả hơi đắt.
Trong đầu y bỗng nhiên nghĩ đến Trần Kinh, nghĩ đến Trần Kinh kia một bộ bướng bỉnh không chịu thuần phục, vĩnh viễn bộ dáng không cúi đầu, trong lòng Thư Trị Quốc cảm thấy tôn nghiêm của mình đã bị khiêu chiến, quyền uy của y đã bị khiêu chiến, trong lòng y cảm xúc liền trở nên táo bạo khác thường.
- Vô độc bất trượng phu, lượng phi quân tử!
Thư trị quốc trên mặt nổi một tầng sương lạnh, tay dần dần nắm chặt, thành một quả quyền!