Quan Sách
Chương 294 : Kế hoạch lớn mật!
Ngày đăng: 11:11 18/04/20
Trần Kinh gặp Ngải Phương, kỳ thật mục đích là vì gặp Hoàng Linh.
Hoàng Linh thân phận là phóng viên, lại là nhân vật phong lưu, Trần Kinh biết rằng Hoàng Linh và Mãn Diên Ba còn có Phong Minh đều có quan hệ nam nữ không bình thường, mà quan hệ giữa Hoàng Linh và Mãn Diên Ba còn có Thiệu Hồng Ngạn, hoàn toàn làm Trần Kinh cảm thấy hứng thú.
Hoàng Linh và Ngải Phương quan hệ dường như không tồi, thấy bộ dáng Hoàng Linh uể oải không phấn chấn, Ngải Phương ở một bên an ủi.
Nhưng càng an ủi, Hoàng Linh càng không dậy nổi hưng trí, cảm xúc lại kích động.
Trước khi Trần Kinh đến, Ngải Phương và Hoàng Linh đã nói rất nhiều, Ngải Phương chính mình cùng Trần Kinh tiếp xúc, đã từng chứng kiến khả năng của Trần Kinh, nhất là tỉnh đài Phương Uyển Kỳ, kia rõ ràng chính là hồng nhan tri kỷ của Trần Kinh.
Mà Phương Uyển Kỳ bối cảnh, ở tỉnh đài cũng lưu truyền được vô cùng kì diệu, nghe nói là mỗ vị khai quốc có công lớn, ở tỉnh thành chiêu số phi thường mạnh, nghe nói quan lớn ở tỉnh, cô đều nhận thức. Ngải Phương lại tự mình gặp qua Phương Uyển Kỳ gọi giám đốc đài là chú, cách xưng hô này hoàn toàn lộ rõ quan hệ đặc thù của bọn họ.
Phương Uyển Kỳ như thế lợi hại, Trần Kinh có thể yếu sao? Ngải Phương tự hỏi vấn đề, liền là như vậy Logic, mà chính cô ta hoạt động nhiều năm như vậy nghĩ muốn tiến tỉnh đài cũng không được, chính là bởi vì nhận thức Trần Kinh, sau đó cơ duyên xảo hợp mới có thể nhất phi xung yêu (tung cánh bay lên trời).
Hiện tại Ngải Phương có thể ở tỉnh đài phát triển không tồi, cô trong lòng đều cảm kích Trần Kinh!
Trần Kinh có bổn sự này, Ngải Phương liền sợ người khác không biết, mà Hoàng Linh tự nhiên là đối tượng Ngải Phương bốn phía tuyên truyền. Cô cùng Hoàng Linh nói bản lĩnh Trần Kinh, tự nhiên lại thêm mắm thêm muối khuyếch đại rất nhiều lần.
Cô vừa nói, Trần Kinh ở tỉnh thành quan hệ cứng rắn thật sự, vốn Ngải Phương phỏng vấn không thông qua, cuối cùng chính là Trần Kinh giúp cô đánh tiếng, sau đó đài truyền hình liền nhận cô.
Hoàng Linh hỏi cô, Trần Kinh vì sao giúp cô đánh tiếng?
Ngải Phương trên mặt lập tức nhiễm khởi hai đóa hoa đỏ ửng, miệng lại nghiêm trang nói:
- A Linh, ngươi cũng không nên loạn nghĩ o a. Chủ nhiệm Trần là quân tử, chúng ta là bạn bè, cũng không có quan hệ khác!
Hoàng Linh thấy Ngải Phương có bộ dạng này, cũng không quan tâm liệu cô có quan hệ khác hay không?
Ngải Phương dừng an ủi Hoàng Linh, quay lại cùng Trần Kinh nói chuyện, cô không hề giấu diếm, kể chuyện Hoàng Linh gặp phải từ đầu chí cuối nói ra.
Hoàng Linh và Mãn Phó Trưởng ban thư ký là bạn bè, mà mãn Phó Trưởng ban thư ký lại nhận thức Thiệu Hồng Ngạn nhà máy máy kéo Lâm Tinh.
- Chính là kẻ chân đất, hiện tại cũng bao nhiêu hiểu chút pháp luật, cũng không phải cậu muốn bắt là bắt.
Trần Kinh không để ý lời Hồ Lệ nói, một người đứng dậy bắt đầu ở trong phòng bước đi thong thả, Thiệu Băng Oánh hắn rất quen thuộc, hắn và Thiệu Băng Oánh cũng rất nhiều giao tiếp.
Khi Hồ Lệ nhắc tới, Trần Kinh nhớ tới Thiệu Băng Oánh và Thiệu Hồng Ngạn có quan hệ anh em, hai anh em này, thực đều là nhân vật có độc, Ngũ Đại Minh đến Đức Cao lâu như vậy, cũng chính là đụng phải Thiệu Hồng Ngạn, là chân thật dẫm gặp phải cái đinh.
Hiện tại, không thể không thừa nhận, Ngũ Đại Minh có chút đâm lao phải theo lao, nơi chốn bị động. Vào lúc này, Trần Kinh bỗng nhiên cảm thấy, mặc kệ thế nào, cũng nên xuất ra một thái độ, không thể vĩnh viễn không có trả đòn!
- Thiệu Băng Oánh là cái cửa đột phá!
Trần Kinh thầm nghĩ trong lòng, hắn đối với Hồ Lệ nói:
- Lão Hồ, chúng ta bảo Lễ Hà bên kia hành động, lấy danh nghĩa tiến thêm một bước điều tra tập đoàn Thái Thủy, đem Thiệu Băng Oánh trước bắt lại. Bắt lại chúng ta chọn chỗ, nói là bí mật điều tra, không quan tâm có thể hay không điều tra ra kết quả, chúng ta cuối cùng cũng phải rút dây động rừng làm một sự tình.
Trần Kinh vừa nói như vậy, Hồ Lệ vỗ đùi, đứng lên nói:
- Nói đúng, ý nghĩ cậu tốt, Thiệu Băng Oánh và Thiệu Hồng Ngạn là anh em, bọn họ quan hệ rất chặt chẽ. Chúng ta nắm Thiệu Băng Oánh, đối với Thiệu Hồng Ngạn là uy hiếp rất lớn!
Y dừng một chút, nói:
- Hiện tại Thiệu Hồng Ngạn không phải náo từ chức sao? Hắn đây là lấy lui để tiến, lấy từ chức để áp chế, mục đích chính là muốn tranh thủ càng nhiều ích lợi, cấp cho Thành ủy áp lực! Hắn đã có tâm này, chúng ta liền quấy rầy lòng hắn, buộc hắn giả diễn thực làm, buộc hắn thật sự đem việc từ chức làm!
- Thiệu Hồng Ngạn không có nhà máy máy kéo Lâm Tinh dựa vào, thì chỉ là con hổ già bị rút răng, không còn uy hiếp. Hắn hoặc là bỏ trốn mất dạng, hoặc là ngồi chờ chết, còn có chiêu gì đây?
Trần Kinh và Hồ Lệ hai người đều còn trẻ, Trần Kinh bình thường có lối suy nghĩ còn có chút yêu mã đi khoảng không, làm việc cũng là không theo quy củ bình thường, mà Hồ Lệ nhiều năm như vậy đều ở công an công tác, từ trước đến nay liền lấy gan lớn nổi danh. Hai người lá gan đều lớn, lại dám nghĩ dám làm, đó là ăn nhịp với nhau.
Hai người nghĩ làm liền làm, đóng cửa lại, liền một bàn rượu và thức ăn bắt đầu cẩn thận thảo luận chi tiết chuyện này, một ý tưởng lớn mật nghĩ ra được dễ dàng, nhưng phải thực thi cũng là rất khó khăn.
Nhất là loại chuyện bắt người này, đầu tiên phải thông qua một cửa Lễ Hà kia, cửa Lễ Hà không đi thông, như thế nào bắt người được?
Trần Kinh là cán bộ từ Lễ Hà đi ra, đối với điểm này, hắn vẫn là có tự tin. Hắn lựa chọn Lễ Hà, lại lựa chọn Thiệu Băng Oánh, chính là nắm chắc cơ sở này, không thể không nói, ở cơ duyên xảo hợp, đối thủ để lại một lỗ hổng khó phát hiện, mà dựa vào lỗ hổng này, Trần Kinh có thể tìm được cửa đột phá hay không?