Quan Sách

Chương 307 : Rất ăn ý

Ngày đăng: 11:11 18/04/20


Trần Kinh nhận điều tra, sự việc khó giải quyết hơn tưởng tượng.



Thời gian trước, sự việc tranh luận thổ địa khu mới Tiền Hà rất được quan tâm. Ban quản lý tân khu không ngờ lại không thông qua phê duyệt của bất cứ cấp trên nào, trực tiếp đồng ý bán cho công ty Tam Sở Nhất Phẩm, bán một mảnh đất với giá thấp cho họ, chuyện này gây một cơn sóng gió lớn ở Đức Cao.



Mà chuyện này, có lời đồn nói là Trần Kinh can thiệp chính sách đất đai của Tân Khu khiến Tam Sở Nhất Phẩm vớ được món hời như vậy.



Ngay sau đó, việc Trần Kinh có ở nhà ở khu chung cư Bùi Thúy Vịnh do Tam Sở Nhất Phẩm khai thác cũng bị đồn ra ngoài, quan hệ của Tam Sở Nhất Phẩm và Trần Kinh bị người có ác ý bôi trát, chuyện này ngày một trở nên phức tạp.



Trần Kinh cũng rất bất ngờ về cách làm này của Dịch Tiên Bình. Từ khi nào Dịch Minh Hoa lại có quyền lớn như vậy? Đất đai Tân Khu tấc đất tấc vàng, sao ông ta lại có quyền quyết định cách xử lý đất?



Nghi vấn này của Trần Kinh, trước đây đã từng giải thích rất rõ với Quận ủy và chính quyền Quận. Khu mới đều là ủy quyền ở mức cao, Vì sao lại là ủy quyền ở mức cao? Chính là vì quận mới không chỉ là quận mới của Tiền Hà, còn là quận mới của Đức Cao.



Ngụ ý ở đây là, Dịch Tiên Bình lén quan hệ với lãnh đạo Thành ủy, Quận ủy và chính quyền Tiền Hà cho ông ta quyền tự do quyết định, kết quả cuối cùng ai cũng không quản, quyền lực trong tay ông ta càng ngày càng lớn.



Còn việc Dịch Tiên Bình trực tiếp giao đất cho Tam Sở Nhất Phẩm, đây hoàn toàn là do hậu quả của việc quyền lực quá lớn, mà chuyện này cũng trực tiếp khiến Trần Kinh có lý mà không nói ra được.



Dù sao, trước khi anh em họ Hầu mua đất cũng đặc biệt mời Trương Dương ăn cơm, có lời đồn còn nói, anh em họ Hầu vì lấy lòng Trần Kinh, nên mời mỹ nữ từ tỉnh về, thật là nhọc lòng.



Sau khi anh em họ Hầu gặp Trần Kinh, lại gặp Dịch Tiên Bình, việc này là có chủ định.



Ở đây rõ ràng là có nhân quả, chuyện này Trần Kinh liên quan quá lớn.



Mà lần này, trọng điểm của tổ điều tra Uỷ ban kỷ luật cũng hoàn toàn nhắm vào điểm này.







Trần Kinh bị điều tra, Thiệu Hồng Ngạn cũng không nhàn rỗi, trước tiên ông ta tỏ ra yếu thế trước mặt Mãn Diên Ba, giả làm con cháu.



Ngoài ra, ông ta và anh họ Thiệu Khôn hình thành liên hợp. Thiệu Khôn làm việc cho Liêu gia nhiều năm như vậy, tuy mạng lưới quan hệ ở Sở Giang không rộng như Thiệu Hồng Ngạn, nhưng mạng lưới quan hệ hữu dụng, chiều sâu của mạng lưới đó, vững chắc hơn nhiều so với Thiệu Hồng Ngạn.



Có Thiệu Khôn ra mặt giúp, Mãn Diên Ba mau chóng gia nhập mạng lưới của họ.



Mãn Diên Ba bắt đầu ra mặt giúp hắn hẹn với Phương Khắc Ba, đối với Phương Khắc Ba, Thiệu Hồng Ngạn vẫn luôn muốn tạo quan hệ vững chắc, nhưng đối với lãnh đạo quan trọng như vậy, ông ta vẫn khá cẩn thận, không dám nóng vội.
Cuối cùng là thư kí nhắc nhở ông ta, ông ta mới dừng câu chuyện. Lúc hai anh em Thiệu Khôn đi, ông ta còn đích thân ra tiễn, vô cùng nhiệt tình.



Thiệu Khôn và Thiệu Hồng Ngạn đi một chiếc xe về nhà, Thiệu Khôn sau đó nói:



- Hồng Ngạn à, em giỏi thật, nghiên cứu rất kĩ về Phương Khắc Ba. Hôm nay chúng ta làm việc có mục đích rõ ràng, kết quả rất tốt.



Thiệu Hồng Ngạn thản nhiên cười cười, trong lòng đang rỉ máu. Để tạo quan hệ với Phương Khắc Ba, Thiệu Hồng Ngạn mấy năm nay đã nằm vùng, làm công tác chuẩn bị.



Chỉ một tên Mãn Diên Ba lòng tham vô đáy, Thiệu Hồng Ngạn bỏ ra không biết bao nhiêu tiền rồi, hạ quyết tâm lớn như vậy, trả một cái giá đắt như vậy, kết quả Thiệu Hồng Ngạn suýt chút nữa không có cơ hội dùng tới, tâm trạng của ông ta ai như nào ai cũng biết.



Vừa nghĩ tới chuyện này, trong lòng Thiệu Hồng Ngạn tràn ngập thù hận, hận không thể nuốt cả Ngũ Đại Minh và Trần Kinh vào, thù này không báo, ông ta cảm thấy mình khó làm người nữa.



- Anh, chuyện này chúng ta phải rèn sắt từ khi còn nóng, có được một tiếng trống giục lòng hăng hái chiến đấu, càng phải làm việc cẩn thận hơn.



Thiệu Hồng Ngạn nói.



Tâm tình Thiệu Khôn rất tốt, vung tay lên nói:



- Hồng Ngạn, tất thảy em cứ quyết đi, em giỏi hơn anh, tất cả anh đều nghe em.



Thiệu Hồng Ngạn khiêm tốn, liên tục từ chối.



Thiệu Khôn nói:



- Hồng Ngạn, em còn khách sáo với anh làm gì? Chúng ta hiện nay đều làm việc với Liêu công tử, ưu điểm lớn nhất sẽ được bao che khuyết điểm. Việc hôm nay chúng ta làm rất tốt, nếu có thể tạo quan hệ tốt với Phương Khắc Ba, anh khẳng định, Liêu công tử nhất định sẽ rất vui mừng.



Anh ta tới bên cạnh Thiệu Hồng Ngạn, có chút thần bí nói:



- Em khẳng định cũng nghe nói qua về các băng đảng phe phái, nhưng tổng giám đốc Liêu của chúng ta nói một câu rất hay, chúng ta làm ăn, phải kết giao rộng, không được quá hẹp, không phải hạn chế, lần này chúng ta quán triệt tư tưởng của ông ấy rất hợp lý.



Thiệu Hồng Ngạn liên tục gật đầu, ngượng ngùng cười, ông ta hít một hơi thật sâu, chậm rãi nhắm mắt lại, cũng không ai biết ông ta nghĩ cái gì.