Quan Sách
Chương 337 : Tiểu nhân hèn hạ!
Ngày đăng: 11:12 18/04/20
Cuộc họp nội bộ của tập đoàn trở thành một hội nghị đấu tranh phê bình.
Thiệu Khôn luôn đi theo Liêu Triết Du, trong nội bộ tập đoàn, anh ta trước nay luôn tự cho mình là nguyên lão, người thường anh ta chẳng thèm để vào mắt.
Cho nên, nhân duyên của anh ta không được tốt lắm, thích gây thù hằn, khuyết điểm nhiều thù hằn thể hiện rõ ở anh ta.
Cũng chính vì như thế, một khi anh ta gặp chuyện không may, tất cả mọi người đều chĩa mũi dùi vào anh ta, trách cứ anh ta có làm ăn quá lộ liễu, không đối xử thân ái với mọi người, đắc tội với người khác.
Đích xác, mấy chuyện xảy ra của Đức Cao, nếu không đắc tội với người ta, có ai lại đi làm mấy chuyện như vậy không? Kiểu bịa đặt thâm hiểm này có được hiệu quả như vậy đều vì dân chúng Đức Cao còn tin vào phông thủy, còn mê tín.
Chiêu này vừa được sử dụng, Công ty bất động sản Tam Giang quả thực hoàn toàn không phải đối thủ, không biết nên đối phó cục diện như thế nào.
Đành phải trơ mắt nhìn cụ diện liên tục biến đổi xấu, vắt óc suy nghĩ cũng không tìm được thượng sách.
Hai anh em trở về khác sạn nghỉ ngơ, cuối cùng Thiệu Khôn cũng không kiềm chế được cảm xúc, bước vào phòng thấy gì là quăng đó, cả người trở nên điên cuồng, anh ta hét to:
- Cái đám tiểu nhân, đám khốn kiếp, tụi mày vui vì người khác gặp họa, giậu đổ bìm leo, chẳng suy nghĩ cho việc công gì cả, cũng chẳng thèm nghĩ cho lợi ích của tập đoàn.
Tụi bay chính là lũ sâu mọt, lũ giòi bọ, cả một đám bại hoại!
Thiệu Khôn hoàn toàn không khống chế được cảm xúc, Thiệu Hồng Ngạn ngồi bên cạnh sắc mặt vô cùng u ám.
Trong đầu y đang nghĩ về cuộc họp khi nãy, từng chủ quản cấp cao phát biểu, vênh váo tự đắc, cả vú lấp miệng em, đồng loạt chỉ trích bọn họ, bọn họ không chút khách khí với Thiệu Khôn thì đối xử với Thiệu Hồng Ngạn cũng y như vậy, từng câu từng chữ chẳng giữ lại cho y chút thể diện nào.
Thiệu Hồng Ngạn đã lâu lắm rồi không oan ức, không chật vật như ngày hôm nay.
Nhớ năm đó, y làm xưởng trưởng của Xưởng máy kéo Lâm Tinh, đi tới đâu cũng trải đất vàng, ai gặp y mà không cung cung kính kính chứ?
Để thuyết phục dân chúng tin chuyện này, cô nàng còn đưa ra nhiều ví dụ, nói vì sao Trần Kinh sớm không rời khỏi Đức Cao, muộn không rời khỏi Đức Cao, cố tình rời Đức Cao trước khi xảy ra chuyện? Thời điểm trùng khớp đến bất thường, khiến người ta cảm thấy có gì đó đáng nghi.
Những lời đồn này cùng lúc lan truyền trong Công ty bất động sản Tam Giang.
Tin đồn vừa truyền đi, tầng quản lý cấp cao của Công ty bất động sản Tam Giang bắt đầu có người lung lay, dù sao, để người ta biết chuyện này không liên quan đến mình, chả có ai mà lại muốn vác tiếng xấu trên lưng.
Khách quan mà nói, rất nhiều người đã bỏ tâm huyết vào khu chung cư Tam Giang, cuối cùng tất cả tâm huyết đều như nước chảy về biển đông, đây quả thực là đả kích lớn với mọi người, hiện tại lại có 1 “chân tướng” lớn như vậy, ai mà không cảm thấy oan ức?
Dưới tình huống như vậy, Thiệu Hồng Ngạn và Thiệu Khôn đến tìm Liêu Triết Du xin từ chức, dưới sự sắp đặt của Thiệu Hồng Ngạn, hai người còn diễn đủ trò, một người thì trung thành tận tâm, nguyện chết vì chủ. Còn Thiệu Hồng Ngạn thì phát biểu toàn những lời chính nghĩa, than thở khóc lóc với Liêu Triết Du, nói anh ta nhất định phải coi chừng Trần Kinh kia.
Đối với Trần Kinh, Thiệu Hồng Ngạn đã nghiên cứu rất kỹ, y kể lại lúc Trần Kinh ở Lễ Hà, nói Trần Kinh giỏi mưu mô quỷ kế, làm việc rất thâm hiểm.
Lúc đầu ở Lễ Hà đã đắc tội với hai Bí thư, cuối cùng bị ép vào đường cùng, dựa vào mối quan hệ với phụ nữ nên mới đến được Thành ủy.
Sau khi đến Thành ủy, làm tay chân cho Ngũ Đại Minh, giúp Ngũ Đại Minh bày ra rất nhiều âm mưu quỷ kế...
Thiệu Hồng Ngạn vốn giỏi ăn nói, lý lịch đại khái của Trần Kinh y đều nắm, y còn thêm mắm thêm muối vào, khiến Liêu Triết Du cũng cảm thấy khó chịu.
Liêu Triết Du trong lòng luôn coi thường Trần Kinh, một thằng nhà quê có gì đặc biệt hơn người chứ?
Giờ nghe Thiệu Hồng Ngạn nói vậy, với tính khí của anh ta, anh ta càng nghĩ càng thấy mấy chuyện xấu này là do Trần Kinh làm.
Anh ta lại nghĩ, Trần Kinh này làm việc chẳng nghiên cứu gì cả, có phải Phương Uyển Kỳ cũng bị hắn che mắt rồi không? Bằng không đường đường là tiểu thư Phương gia Phương Uyển Kỳ, sao có thể đi thích một thằng ma cà bông như vậy?
Anh ta vừa nghĩ vậy, trong lòng cũng không bình tĩnh nữa, lửa giận với hai anh em họ Thiệu sớm đã không còn nhớ đến nữa rồi...