Quan Sách

Chương 343 : Cực mục Sở Thiên Thư!

Ngày đăng: 11:12 18/04/20


Trời xanh không mây, mặc dù chỉ là đầu xuân, nhưng ánh mặt trời chiếu rọi khắp nơi, Sở Thành vô cùng ấm áp rồi!



Chủ tịch xưa có câu: “Vạn lý trường giang hoành độ, cực mục sở thiên thư”, Sở Giang dù không được khí thế lớn như Trường Giang, nhưng đứng bên bờ sông Sở Giang, nhìn dòng nước cuồn cuộn chảy về hướng đông, bầu trời cao xanh mà dễ chịu, cả người Trần Kinh cũng cảm thấy thoải mái.



Đi bộ bên bờ sông kỳ thực chỉ là quyết định nhất thời.



Hôm nay Phương Uyển Kỳ từ Đức Cao về Sở Thành, hẹn Trần Kinh 2 người sẽ bàn về tình hình mấy nghiệp vụ gần đây cô nàng tiếp nhận, 2 người vừa đi vừa nói chuyện, thật sự đã nhiễm không khí dễ chịu của tiết trời, Trần Kinh liền đề nghị ra ngoài đi dạo, Phương Uyển Kỳ cũng có ý này, hai người bèn cùng nhau tản bộ bên bờ sông.



Hôm nay Phương Uyển Kỳ mặc áo lông mỏng dài màu đỏ, chân mang đôi bốt, mặc theo phong cách Tiền Vệ thời thường, mang phong vị của một cô gái con nhà bình thường.



Nhưng, cho dù ăn mặc thế nào cũng khó dấu được vẻ đẹp trời sinh, Phương Uyển Kỳ thẳng tính, thậm chí có chút thô lỗ, nhưng dáng dấp cô nàng lại hết sức xinh đẹp, có thể nói là tuyệt mỹ!



Nhất là cặp mắt cô nàng, đôi lông mi dài trời sinh, lúc đôi mắt chuyển động có thể biểu đạt được đủ loại ý tứ, rất sinh động.



Đôi lúc, Trần Kinh không dám nhìn thẳng vào đôi mắt này, không thể không nói, đôi mắt của Phương Uyển Kỳ có một sức hấp dẫn, chỉ cần liếc mắt 1 cái, cũng khiến tim người ta phải đập thình thịch ••••••



Thời tiết rất đẹp, Trần Kinh cảm thấy lòng mình cũng thoải mái, cộng thêm khoảng thời gian gần đây đang vùi đầu học tập ở trường Đảng, cuộc sống vô cùng phong phú.



Rời khỏi chốn quan trường ồn ào náo động, thật sự chìm đắm trong học tập, đọc vài quyển sách, đứng từ góc độ của người bên ngoài để nhìn nhận biện pháp thi hành chính trị địa phương, tìm hiểu vài phong thổ, nhân tình, bất giác, trong lòng cũng lắng động rất nhiều thứ không rõ ràng.



Thậm chí cả khí chất bản thân cũng dần dần thay đổi...



-Phương tổng, vừa nãy nói đến mấy thước phim của khu mới, anh cảm thấy có thể thêm vào 1 chút nguyên tố trời xanh mây trắng. Vừa nãy mấy thứ chúng ta thảo luận nó thương nghiệp hóa quá, chính trị hóa quá! Chúng ta toàn đứng trên lập trường và góc độ của mình để định vị 1 địa phương hoặc 1 thành phố.



Không ngờ rằng, thế giới trong mắt những người khác nhìn thấy toàn những thứ hoàn toàn khác với chúng ta.


Lúc này, Liêu Triết Du bắt đầu nổi giận, thế lực của Liêu hệ ở Sở Giang bắt đầu rục rịch, có thể nói là cực kỳ bất lợi cho Trần Kinh.



Ngoài ra, sau khi về Đức Cao Trần Kinh được sắp xếp như thế nào, hướng đi cụ thể ra sao, hiện giờ ở Đức Cao có rất nhiều người đang bàn luận. Những người hiểu rõ chính trị Đức Cao đều rõ, chính đàn Đức Cao hiện tại các vị lãnh đạo đang thầm đánh cờ, nhìn từ thái độ của mấy vị lãnh đạo, ngoại trừ Bí thư Ngũ Đại Minh muốn dùng Trần Kinh ra, thái độ của mấy người khác đều khá kiên quyết.



Ngũ Đại Minh có chịu nổi sức ép, tiếp tục đề bạt Trần Kinh không?



Nếu không chịu nổi áp lực, Trần Kinh sẽ đi đâu?



Không thể không nói, Trần Kinh bây giờ đã đi đến thời điểm mấu chốt rồi. Cây to đón gió, tài cao bị kị, mỗi bước đi của Trần Kinh bây giờ, sau lưng đều có vô số ánh mắt nhìn chằm chằm, hơi có sai lầm, chắc chắn có thể rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục.



Điểm này, Phương Uyển Kỳ hận Liêu Triết Du tới mức ngứa cả răng, thực lực của Liêu gia ở Sở Giang thực sự quá mạnh. Trước kia lực lượng của họ ở Đức Cao khá yếu, nhưng gần đây, Liêu Triết Du và Phó bí thư thành ủy Đức Cao, Phương Khắc Ba, cũng là nhân vật có thực lực ở chính đàn Đức Cao thường xuyên qua lại, càng lúc càng thân mật.



Lần này sức mạnh của Liêu gia đã thẩm thấu đến Đức Cao rồi, Trần Kinh phải đối diện với đòn gây sự của Liêu Triết Du như vậy, hắn có ứng phó nỗi không? Sẽ phải ứng phó như thế nào?



Do lo lắng như vậy nên hôm nay trong quá trình bàn công việc Phương Uyển Kỳ định nói với Trần Kinh về chuyện này, cô không giúp được Trần Kinh, nhưng có thể đưa vài ý kiến và đề nghị với Trần Kinh.



Nhưng bây giờ, Phương Uyển Kỳ đột nhiên cảm thấy dường như mình buồn lo vô cớ rồi.



Dựa vào phong độ và tâm tình của Trần Kinh hiện nay, dựa vào sự cố chấp và kiên cường của Trần Kinh bấy giờ, dựa vào tài năng và trí tuệ của Trần Kinh hiện tai, bao nhiêu người có thể đánh tan được hắn chứ?



-Vạn lý trường giang hoành độ, cực mục sở thiên thư!



Phong độ và tâm thái đã phóng khỏi Sở Giang rồi, Sở Giang lớn như vậy, tung hoành ngàn dặm, đủ để Trần Kinh có thể tung hoành ngang dọc nơi này, mặc sức để hắn phát huy tài năng của mình rồi!



Phương Uyển Kỳ đột nhiên nghĩ, có lẽ có ngày, Trần Kinh có thể sẽ có ý chí lớn hơn, có tầm nhìn rộng hơn. Ngoài Sở Thiên là nơi nào, có lẽ là cả thế giới rồi...