Quan Sách
Chương 357 : Oan gia ngõ hẹp
Ngày đăng: 11:12 18/04/20
Căn nhà của Trần Kinh đã trang trí xong, chính thức dọn nhà.
Thẩm Tiểu Đồng đòi Trần Kinh mời, nói rằng không mời ăn thì không cho chuyển nhà, Trần Kinh không còn cách nào khác, lại phải móc tiền túi ra!
Từ tận sâu nội tâm, Trần Kinh có thể quen được Thẩm Tiểu Đồng, là một trong số ít những thu hoạch của hắn trong cuộc sống.
Từ khi hắn vào Đức Cao, Trần Kinh đã chỉ còn công việc không còn cuộc sống, có Thẩm Tiểu Đồng, thỉnh thoảng Trần Kinh còn có thể ở nhà nấu cơm, Thẩm Tiểu Đồng trẻ trung hoạt bát, giỏi khuấy động không khí, thỉnh thoảng còn giận dỗi, đối với Trần Kinh, cũng là một cơ hội để giải phóng áp lực và thư giãn.
Dọn khỏi căn nhà đối diện với Thẩm Tiểu Đồng, chuyển đến vịn Bùi Thúy, cuộc sống của Trần Kinh lại bước sang trang mới.
Thẩm Tiểu Đồng đưa Trần Kinh xuống dưới lầu, Trần Kinh lên xe, cô bèn goi Trần Kinh:
- Trần đại quan liêu, về sau thăng quan phát tài, làm đến quan to, đừng quên những anh chị em dân thường như chúng tôi nhé!
Trần Kinh quay đầu lại cười, trong lòng cảm thấy ấm áp, khi quay đầu lại lần nữa, hắn hiểu ra rằng, tất cả những gì sau này, có lẽ đã không giống trước đó nữa.
Ở vịnh Bùi Thúy, Trần Kinh bỏ ra một ngày để dọn dẹp nhà cửa, vào nhà mới, buổi tối đầu tiên hắn không ngủ được, hắn mới phát hiện ra rằng hắn thật sự bị lạ giường, lạ nơi, đổi một nơi mới, không dễ thích ứng!
Không thích ứng với môi trường mới, Trần Kinh liền nghĩ tới công việc, Trần Kinh giờ đây, hắn vẫn không có động tác gì, chỉ chờ đợi mòn mỏi, đây thật sự là một thử thách với sự nhẫn nại của con người.
Cả đêm ngủ không ngon giấc, mới sáng sớm ra, đã nhận được cuộc điện thoại của người lạ.
Trần Kinh mơ màng nghe điện thoại, đối phương nói mình là công ty quản lý vật tư, Trần Kinh hỏi có chuyện gì.
Đối phương nói:
- Trần tiên sinh, là thế này, chủ nhà tầng dưới của anh nói rằng, anh xây sửa nhà, đục xuyên qua cả sàn nhà, từ phía dưới nhìn lên trên trần nhà có thể thấy mấy cái lỗ. Giờ người khác muốn trang trì lại, vừa thấy cảnh này, liền hơi băn khoăn…
Trần Kinh ngớ người, dựng dậy từ trên giường:
- Sao có thể vậy được? Tôi trang trí nhà mình là khoan dựa theo tiêu chuẩn, sao có thể xuyên qua cả sàn nhà?
Đối phương nói:
- Thật sự là vậy, giờ chủ nhà tìm đến chúng tôi, bảo chúng tôi xử lý chuyện này, chủ nhà còn muốn gặp thẳng anh, cùng thương lượng xem xử lý thế nào!
Nhưng anh ta nghĩ cẩn thận, cảm thấy Trần Kinh thật sự quá trẻ tuổi, Dương Đại Giang cũng quen biết cả những nhân vật nổi tiếng trên thương trường Đức Cao, nhưng chưa từng gặp Trần Kinh.
Anh ta liền nghĩ, liệu Trần Kinh có phải là con nhà quan? Hay là con nhà giàu?
Anh ta nghĩ vậy, trong lòng liền khẳng định, rồi lại nhìn thấy dáng điệu bâng quơ trên phố của Trần Kinh chiều nay, có lẽ cũng chẳng có việc gì làm, anh ta bèn nổi hứng, kéo Trần Kinh đến nói chuyện.
Cuộc nói chuyện trong quán trà, chủ yếu là một mình Dương Đại Giang nói, Trần Kinh cũng nói một vài câu với anh ta.
Dương Đại Giang khéo léo dò hỏi thân phận, Trần Kinh cũng nói theo ý của anh ta, Dương Đại Giang vừa nghe thấy phán đoán của mình không sai, càng vui hơn.
Anh ta hỏi Trần Kinh:
- Anh Trần, sao thế? Anh đến cổng trường trung học số 1 Đức Thủy làm gì? Không phải đã nhắm được cô giáo trẻ nào rồi chứ?
Dương Đại Giang nheo mắt, trông bộ dạng rất dê già.
Anh ta vỗ ngực bùm bụp rồi nói:
- Anh Trần, nếu anh đã nhắm được ai, thì cứ nói với tôi, tôi nhất định sẽ tác hợp cho anh. Không phải Lão Dương tôi nói phét, nhưng bên chiến tuyến giáo dục này, lời của tôi vẫn có tác dụng lắm, giờ đây ấy à, có nghèo đến mấy cũng không thể để giáo dục nghèo được, sản nghiệp giáo dục là một sản nghiệp vĩ đại, ở đây có tài lộ rất lớn!
Dương Đại Giang nói rất rõ ràng, vừa nói tới tài lộ lớn, anh ta càng hớn hở hơn, anh ta chỉ vào trường trung học số 1 Đức Thủy rồi nói:
- Anh Trần, không phải lão Dương tôi nói dóc, trong việc phân bổ giáo viên của trường trung học số 1 này, lão Dương tôi cũng được coi là nửa ông hiệu trưởng đấy.
Anh đừng tưởng mấy giáo viên đó bình thường trông thì đạo mạo, như chính nhân quân tử, nhưng thật ra, cũng thói xấu đầy người, hơn nữa,
Dương Đại Giang vừa nói vừa lắc đầu, trông bộ dạng rất tiếc nuối, Trần Kinh thầm chau mày.
Dương Đại Giang nói, chắc chắn là không phải sự thật, đều là nói phóng đại lên.
Nhưng, dù có không đáng tin cậy đến mấy, Dương Đại Giang nhất định cũng nói đúng một vài chuyện. Trần Kinh nghĩ rằng, mình ra đây chẳng phải để tìm hiểu tình hình sao? Giờ đây Dương Đại Giang tự làm thân, vậy thì nói chuyện nhiều với anh ta, không chừng, có thể biết thêm vài chuyện.
Suy nghĩ thay đổi, thái độ của Trần Kinh liền tích cực hơn, Trần Kinh trở nên nhiệt tình, Dương Đại Giang càng nói vào câu, với anh ta, rõ ràng là Trần Kinh đã rung động, việc này nhất định sẽ nên cơm nên cháo!