Quan Sách
Chương 364 : Ủy thác trọng trách
Ngày đăng: 11:12 18/04/20
Lưu Tích Nhân với vẻ mặt nặng nề nhìn Chân Củng làm cho anh ta cảm thấy vô cùng mất tự nhiên.
Chân Củng làm Chủ nhiệm văn phòng dưới quyền Lưu Tích Nhân bao nhiêu năm nay, anh ta biết quá rõ sự tinh tường trong con mắt Lưu Tích Nhân, nên anh ta không giám giấu diếm Lưu Tích Nhân bất cứ điều gì.
Nhưng lần này, anh ta thực sự không biết phải bắt đầu từ đâu để giải thích việc này cho ro ràng.
Cuối cùng, Lưu Tích Nhân cất lời, nói:
-Về vấn đề hệ thống giáo dục, cậu cung cấp nhiều tài liệu thế này, cậu tìm ở đâu ra những thứ này vậy?
Chân Củng đáp:
-Bí thư, tất cả đều là những vấn đề mà Phòng điều tra Quận ủy chúng ta điều tra và phát hiện, có thể nói đây đều là những vấn đề thực sự tồn tại, việc này rốt cục phải giải quyết thế nào, chúng tôi cũng không dám tự quyết…
Lưu Tích Nhân hơi cau mày, nói:
-Những tài liệu này phía chính quyền có biết không?
Chân Củng cười ngượng đáp:
-Trước mắt vẫn chưa biết, chúng tôi vẫn chưa phản hồi lên trên!
-Phó Bí thư Trần Kinh thì sao?
Lưu Tích Nhân trợn mắt hỏi Chân Củng, Chân Củng thần sắc rất mất tự nhiên khẽ gật gật đầu.
Lưu Tích Nhân thở dài một hơi, bất thình lình mắng:
-Tôi đã bảo cậu bao nhiêu lần, đừng có xem thường người khác, đừng coi lãnh đạo không ra lãnh đạo, giờ thì sao, thấy khó chịu rồi chứ?
Chân Củng mặt đỏ ngầu, hiểu ý của Lưu Tích Nhân, cảm thấy vô cùng xấu hổ, chỉ hận là không tìm được cái lỗ nào mà chui xuống.
Chân Củng không hề ngờ rằng vấn đề điều tra chiến tuyến giáo dục lại rơi vào cảnh như ngày hôm nay, ngay từ đầu, Trần Kinh đề xuất vấn đề này, anh ta và Thành Sâm, hai người chỉ có ý định tìm hiểu sơ xài rồi làm báo cáo qua loa cho xong chuyện.
…
Lưu Tích Nhân và Trần Kinh nói chuyện hơn một tiếng đồng hồ, sau đó, trong cuộc họp làm việc của của tỉnh ủy, ông nói rõ trong thời gian gần đây, công tác văn hóa giáo dục sẽ do Trần Kinh toàn quyền chỉ đạo. Nhất là thời gian gần đây, hệ thống văn hóa giáo dục phát sinh một số vấn đề tiêu cực, nguy hại nghiêm trọng đến toàn bộ chiến tuyến và quảng đại quần chúng nhân dân.
Cần tiến hành chỉnh đốn thế nào cho tốt, làm thế nào để có thể chỉnh đốn toàn diện, đây là vấn đề quan trọng trước mắt mà Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố của Đức Thủy cần phải giải quyết, đây cũng là trọng điểm của công tác này trong thời gian tới.
Trong hội nghị, Lưu Tích Nhân nhấn mạnh, Phó bí thư Trần Kinh kinh nghiệm vô cùng dày dặn, năng lực nắm bắt đại cục tốt, khả năng xử lý những vấn đề phức tạp tốt, năng lực đối phó với những tình huống đột phát tốt, việc này giao cho Trần Kinh chỉ đạo giải quyết là lựa chọn sáng suốt của Thành ủy.
Công việc chỉnh đốn hệ thống văn hóa giáo dục do Phó bí thư toàn quyền chỉ đạo, điều này nói lên sự chú trọng của Thành ủy trong công tác văn hóa giáo dục, các đơn vị, bộ ngành nhất định phải phối hợp và hỗ trợ công tác của Trần Kinh với vai trò là người lãnh đạo của Thành ủy.
Kết thúc hội nghị, các giới xã hội của Đức Thủy hưởng ứng vô cùng vang dội, Trần Kinh đến Đức Thủy hơn một tháng rồi, Lưu Tích Nhân và Trần Kinh quan hệ hai người đều rất khép kín, bên ngoài còn có đồn đại hai người rất bất hòa, trong nhiều cuộc họp Hội ủy còn đập bàn nhau.
Bây giờ, Lưu Tích Nhân lại bỗng nhiên ra sức ủng hộ Trần Kinh, đều giao những nhiệm vụ trọng trách cho Trần Kinh, đều giúp đỡ những trở ngại mà Trần Kinh gặp phải trong quá trình công tác của hắn, những điều này nhanh chóng làm cho những lời đồn đại bên ngoài kia trở nên vô cùng ngượng ngạo.
Chung quy người ngoài không hiểu được tình hình nội bộ Quận ủy, họ cũng không hiểu rằng, được như ngày hôm nay, Trần Kinh đã phải bỏ ra bao nhiêu cố gắng, nỗ lực.
Không thể không nói, triển khai công việc ở Đức Thủy đối với Trần Kinh quả thực vô cùng gian nan, mỗi một bước đi, cho dù một bước nhỏ cũng chẳng hề dễ dàng gì.
Những ngày làm việc tại Đức Thủy, Trần Kinh hết sức cô lập, Lưu Tích Nhân chẳng qua là do bất đắc dĩ, nên ông ta mới phải ra sức ủng Trần Kinh như thế?
Đối mặt với sự “ ủng hộ” của Lưu Tích Nhân, nội tâm Trần Kinh hết sức bình tĩnh, sâu trong lòng hắn cũng hiểu rõ rằng có được như ngày hôm nay, tất cả đều là nhờ vào sự nỗ lực của chính bản thân hắn, chứ không hề có sự trợ giúp nào cả.
Chính vì lẽ đó mà trong lòng hắn luôn hiểu rõ được rằng, con đường mà sau này hắn phải đi vẫn sẽ đầy rẫy những gian nan,
Trần Kinh có thể cảm nhận rõ sự phức tạp của các mối quan hệ ở Đức Thủy, là một người từ bên ngoài đến, Trần Kinh phải tìm cho hắn một con đường đi riêng để có thể thoát ra khỏi cái mạng lưới dày đặc những mối quan hệ đó, dễ dàng sao đây?
Nhưng việc đã đến nước này, còn có đường lui sao?
Trần Kinh không quay đầu lại, vì hắn biết, sau lưng hắn đã không còn đường lui. Bây giờ việc duy nhất mà hắn có thể làm là không ngừng xông pha về phía trước, xông pha để phá tan những khó khăn đó, phải xông pha cho đến khi hắn có được một chỗ đứng vững chắc ở Đức Thủy.
“Cuối cùng có thể trở thành đại thụ che trời đây!” Trần Kinh trong lòng âm thầm tự nhủ bản thân.