Quan Sách
Chương 457 : Sự bổ nhiệm ngoài ý muốn
Ngày đăng: 11:13 18/04/20
Ban Tổ chức Thành ủy ban bố thông báo điều chuyển nhân sự *1*1*
Bộ máy huyện ủy huyện Đức Thủy không bị tan vỡ hoàn toàn như mọi người đã nghĩ, nhưng người được chọn làm bí thư và chủ tịch cũng khiến cho người ta phải giật mình.
Thông báo của ban Tổ chức Thành ủy, bãi bỏ chức vụ bí thư huyện ủy Đức Thủy của Lưu Tích nhân,bổ nhiệm Cao Bá Khang, nguyên là bí thư huyện Hậu Hà làm bí thứ huyện Đức Thủy. Bổ nhiệm đồng chí Đường Chiêu Chiêu làm phó chủ tịch huyện, bổ nhiệm đồng chí Vương Học Bình làm phó bí thư huyện Đức Thủy.
Bổ nhiệm đồng chí Chân Củng đảm nhiệm chức Trưởng ban Tổ chức huyện ủy
Bộ máy huyện ủy Đức Thủy, trưởng ban trống rỗng, còn lại đều là nội bộ đề bạt, Trần Kinh và Lưu Tích Nhân rời khỏi Đức Thủy có sự phân công khác.
Sự điều chuyển của Ban Tổ chức Thành ủy đã khiến cho khắp các giới nổi lên những lời tranh luận, qua sự điều chuyển nhân sự này có thể thấy những ủy viên thường vụ xung quanh Trần Kinh đều nhận được sự đề bạt và trọng dụng.
Đường Chiêu Chiêu được đề bạt làm Chủ tịch huyện, Vương Học Bình được đề bạt làm phó bí thư, Chân Củng được đề bạt làm Trưởng ban Tổ chức, ba người này đều là đội ngũ đáng tin của Trần Kinh ở Đức Thủy.
Nhưng, hướng đi của chính Trần Kinh lại không có kết luận, đây không khỏi khiến mọi người nảy sinh nhiều suy đoán.
Vừa qua, vấn đề được thảo luận chính ở Đức Cao đó là chuyến đi Lâm Hà của Trần Kinh bị Ban Tổ chức Thành ủy kết thúc, bởi vì trong chuyện này, mọi người hầu như đều nghĩ vị trí mới của Trần Kinh sẽ không được coi trọng, cho rằng có thể là Trần Kinh công lao quá lớn, hoặc là trong lúc tại nhiệm đã đắc tội với ai đó, khiến việc đề bạt của hắn bị ngăn trở.
Mà sự chậm trễ trong quyết định về hướng đi của Lưu Tích Nhân cũng bị cho là Tỉnh ủy và Thành ủy đối với sự điều chuyển nhân sự có ý phân biệt. Lưu Tích Nhân ở tỉnh thành có quan hệ, chuyện này ở Đức Cao đã không có gì là bí mật.
Mà quan hệ của Lưu Tích Nhân ở Đức Cao không được tốt, điều này cũng được công nhận.
Bổ nhiệm của Lưu Tích Nhân vẫn chưa có. Rất có khả năng là Tỉnh ủy muốn đề bạt hắn nhưng ở Thành ủy có một thế lực muốn cản trở, trước mặt mọi thứ vẫn đang ở trong thế cân bằng.
Mà mọi người cũng không phải phân vân suy đoán quá lâu.
Ngay ngày hôm sau, Ban Tổ chức Thành ủy công bố thông báo bổ nhiệm cán bộ.
Ban Tổ chức Thành ủy công bố thông báo điều chuyển nhân sự, bổ nhiệm đồng chí Lưu Tích Nhân đảm nhiệm chức vụ Phó chủ tịch chính phủ thành phố Đức Cao, mà bổ nhiệm của Trần Kinh càng khiến mọi người ngạc nhiên hết sức.
Bổ nhiệm đồng chí Trần Kinh đảm nhiệm chức vụ Trưởng ban giám sát Ban Tổ chức Tỉnh ủy.
Trần Kinh vào Ban Tổ chức Tỉnh ủy?
Tin tức này vừa công bố, cả Đức Cao đều chấn động!
Trước đó, đối với triển vọng của Trần Kinh, chính đàn Đức Cao hầu như không đánh giá cao, cho rằng Trần Kinh có thể tuổi còn trẻ, tổ chức đối với hắn cũng không hoàn toàn yên tâm, chức bí thư huyện ủy Đức Cao trẻ tuổi nhất của Sở Giang cũng đã là quá quan tâm rồi.
Ăn cơm xong, mọi người đều đã ngấm men say.
Đường Chiêu Chiêu cầm lấy micro, tình cảm dạt dào nói một đoạn phát biểu, trong 3 câu sẽ không quên một câu nịnh bợ Trần Kinh... nói Trần Kinh là người cống hiến lớn nhất trong lịch sử phát triển của Đức Thủy, có lẽ là do uống rượu, Trần Kinh cũng không ngờ là bản thân mình lại không cảm thấy lời này quá buồn nôn.
Kết thúc là tiếng vỗ tay như sấm, không biết do ai khởi xướng lên, mọi người đồng thanh hát một bài “Tống biệt”.
“Đình nghỉ chân, bên con đường cổ
Cỏ hoang xanh biếc tận trời cao
Gió đêm vờn liễu, sáo trúc tàn
Tà dương ảm đạm, núi trùng xa
Chân trời góc bể, bạn nay đâu.
Đoàn tụ, đời người sao quá khó
Chỉ thấy biệt ly với biệt ly
Đình nghỉ chân bên con đường cổ
Cỏ thơm xanh biếc tận trời xanh
Hỏi người đi bao giờ trở lại
Quay lại rồi, bồi hồi hay không
Chân trời góc bể, bạn nay đâu.
Một chén rượu đắng hưởng chút vui
Giấc mộng lạnh đêm nay sẽ tan biến thôi....”.
Tiếng ca réo rắt thiết tha, mọi người cùng nhau hát, cái cảnh sắp chia tay này khiến tất cả mọi người đều lưu luyến, lúc đầu chỉ có một vài người hát rất nhỏ, qua một lúc giọng càng lúc càng lớn, cuối cùng là rất nhiều người hợp xướng.
Trần Kinh yên lặng lui về phía sau, hắn nhìn thấy rất nhiều người nhịn không được mà rơi nước mắt
Mà chính hắn, cũng một lần cảm động, nước mắt lã chã rơi...
Đã từ biệt Đức Thủy rồi, đã xa Đức Cao rồi, những chuyện Trần Kinh đã trải qua ở Đức Cao này, hết thảy, những điều này đủ khiến cho hắn ghi nhớ một đời.