Quan Sách

Chương 484 : Lần đầu gặp mặt Cao Thọ Sơn!

Ngày đăng: 11:14 18/04/20


( Canh 2 hoàn thành, vẫn còn có một canh, các anh em hãy chờ đi! Sáng hôm nay mất điện, ảnh hưởng tới việc đánh chữ! ! ! )



Hội đồng hương huyện Lễ Hà mỗi năm tụ hội lần, hội trưởng Hồng Lượng đã sớm thông báo Trần Kinh, Trần Kinh sẽ là khách mời đặc biệt của hội đồng hương.



Lễ Hà người dân sinh ra ở vùng núi, từ nhỏ hoàn cảnh trưởng thành gian khổ tạo ra người Lễ Hà tính cách kiên cường cùng với ý thức đoàn thể mạnh mẽ. Người Lễ Hà ra ngoài dốc sức làm, đi tới chỗ nào đều có đoàn thể, quan niệm và ý thức đồng hương rất mạnh.



Đồng hương Lễ Hà tại Sở thành mỗi năm hội tụ lớn một lần, tụ tập nhỏ chắc khoảng nghìn lần, tất cả mọi người là đến từ cùng một chỗ, tụ hội không chỉ giao lưu cảm tình, hơn nữa là tìm kiếm và phát hiện cơ hội.



Huyện Lễ Hà ở Sở thành lăn lộn mà nổi danh ngoại trừ Hồng Lượng ra, thì ông chủ châu báu Lý Vạn Phúc Lý Tùng Sinh, phó tổng giám đốc sân bay Sở Giang Chu Hoàn, những người này Trần Kinh trước kia đều biết, đều đã từng giao lưu.



Trước kia Trần Kinh chỉ là một cái Phó trưởng ban nhỏ của Lễ Hà, vị trí kết giao với bọn họ và vị trí hiện tại đương nhiên không giống nhau.



Lúc đó Trần Kinh tiến tỉnh thành, xem như người phía dưới vào thành, cần sự trợ giúp và ủng hộ, Hồng Lượng bọn họ là địa đầu xà (rắn địa phương), theo ý nghĩa nào đó mà nói, Trần Kinh cần bọn họ giúp đỡ và ủng hộ.



Nhưng hiện tại, Trần Kinh vào tỉnh thành làm quan rồi.



Trần Kinh là quan, bọn họ là dân, có thể quan hệ với Trần Kinh, đối với bọn họ mà nói là cơ hội hiếm có.



Hồng Lượng rất am hiểu tâm tư người muốn leo cao, đồng hương hội hội tụ công khai, hắn làm hội trưởng đường hoàng nói một bài, sau đó cùng vài đồng hương đại gia có quan hệ tốt vây quanh một đám bằng hữu khách quý đi đến Ngọc Sơn.



Ở hội sở Ngọc Sơn., Hồng Lượng đặc biệt bao hết một sân rộng, nơi này ẩm thực giải trí, suối nước nóng, tập thể hình… đầy đủ mọi thứ, mọi người cùng nhau tụ tập ở trong này.



Hồng Lượng đích thân chăm sóc Trần Kinh, ở một phòng riêng nhỏ vô cùng bí mật, Trần Kinh bỗng gặp được Cao Thọ Sơn.



Hồng Lượng mấy năm nay ở Sở thành kinh doanh khách sạn, kinh doanh khách sạn Lệ Đô từ một khách sạn hạng ba biến thành khách sạn số một số hai nổi danh Sở thành, cái mà anh ta dựa vào chính là mạnh vì gạo, bạo vì tiền. Biết quan hệ, biết kết giao bằng hữu.



Mấy năm nay ngành khách sạn Sở thành phát triển vẫn lạc hậu,tập đoàn khách sạn Sở thành là mấu chốt trong đó.



Chính quyền địa phương vì bảo hộ môi trường phát triển tập đoàn khách sạn Sở thành, áp dụng rất nhiều chính sách hạn chế đối với nhà đầu tư khách sạn ngoại lai. Toàn bộ khách sạn Sở thành vẫn lạc hậu so với các tỉnh lị trên cả nước, đã đến lúc không thể không thay đổi.



Hồng Lượng mấy năm nay có thể ở trong khe hẹp mưu sinh, khách sạn Lệ Đô có thể trở thành khách sạn bốn sao đứng đầu Sở thành, anh ta tất nhiên có quan hệ rất không tầm thường với tập đoàn khách sạn Sở thành.



Hồng Lượng bật cười ha hả nói:



-Anh Trần, đến đây, tôi giới thiệu với anh. Vị này chính là lão Đại ngành khách sạn Sở Giang chúng ta, chủ tịch tập đoàn khách sạn, Chủ tịch Hội đồng quản trị Cao Thọ Sơn!
Dù sao hiện nay vụ án này và hắn không lien quan gì, hồ sơ đều tại phòng Đốc tra bên kia, thân phận hắn không thích hợp bàn vềvụ án này.



Nhưng Cao Thọ Sơn chợt xoay đầu lại hỏi hắn, nói:



- Trần trưởng ban, vụ án tập đoàn chúng ta anh hiểu rõ. Nếu như là bởi vì cá nhân tôi Cao Thọ Sơn có vấn đề gì, ảnh hưởng đến toàn bộ sự phát triển của tập đoàn, cá nhân tôi có thể từ chức thậm chí là nhận xử phạt của tổ chức.



Nhưng tình huống hiện tại...



Cao Thọ Sơn thở dài một hơi, nói:



- Tôi nói quá một chút..., bây giờ là có người muốn tập đoàn chúng ta đi vào đường cùng. Lý do chính là chúng ta nhiều năm tồn tại như vậy, cản trở toàn bộ sự phát triển làn mạnh của ngành khách sạn tỉnh Sở Giang !



Tôi nghĩ kĩ lại, cách nói này có lý, nhưng tôi cũng muốn nói một câu.



Uốn nắn cũng không được quá tay, nếu thật là chúng ta đi vào đường cùng, ngành khách sạn Sở Giang có thể phát triển? có thể hăng hái tiến lên? Tôi thấy việc này chưa chắc!



Cơ chế thể chế cải cách cũng không chỉ có một con đường tư hữu hóa, con đường của chúng ta rất nhiều, nhưng chúng ta cần càng nhiều không gian tự do phát huy hơn nữa. Không có không gian tự do, chẳng khác nào dùng dây thừng trói tay chân, chúng ta thay đổi như thế nào?



Trần Kinh khẽ nhíu mày, nói:



- Chủ tịch Cao, cái này tôi là trái ngành rồi! Công việc của tôi chỉ cóvấn đề điều quản cán bộ, vấn đề kinh tế anh nói với tôi, không phải đàn gảy tai trâu sao?



- Hơn nữa, Hồng chủ tịch biết, tôi mới vừa từ phía dưới điều lên, hoàn toàn không hiểu một cái gì, thuộc bổn phận chính mình cũng thường làm hỏng việc! Lãnh đạo nhiều lần phê bình tôi, đề cập cải cách doanh nghiệp nhà nước việc đại sự này, tôi có đủ tư cách lên tiếng không?



Cao Thọ Sơn ngẩn người, kinh ngạc nói không ra lời.



Anh ta hôm nay gặp Trần Kinh, là có được tin tức chuẩn xác, Trần Kinh có thể sẽ phát huy tác dụng mấu chốt trong vụ việc tập đoàn khách sạn Sở Giang.



Nhưng anh ta cố ý thử, cũng là vắt chày ra nước, điều này làm cho trong lòng của anh ta rất hồ nghi, lại có chút vô vị.



Anh ta không thể không thừa nhận, Trần Kinh rất trầm ổn, mặc dù chỉ là một trưởng ban, nhưng rất sâu sắc.



Cao Thọ Sơn lần đầu tiếp xúc với Trần Kinh, còn không bắt được chính xác tính tình Trần Kinh, cũng nhìn không thấu trong lòng Trần Kinh suy nghĩ gì, trong lòng của hắn có thể nghĩ thất vọng! ( chưa xong còn tiếp. Nếu bạn thích bộ tác phẩm này, chào mừng bạn đến khởi điểm () tặng phiếu đề cử, vé tháng, bạn ủng hộ, chính là động lực lớn nhất đối với tôi. )